Disneyland 1972 Love the old s
Quân Cưới

Quân Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323411

Bình chọn: 8.00/10/341 lượt.



tay anh. Chuyện này Hàn Mai vẫn là nghe từ miệng Lưu Anh, sau lại về nhà hỏi Triệu Kiến Quốc, anh mới nói cho cô biết. Hàn Mai hỏi sao anh gạt

cô, anh trực tiếp trả lời một câu, “Cái này thì có cái gì tốt mà nói?”

liền vào phòng tắm, nhưng Hàn Mai nhanh nhạy nhận ra trên mặt anh vẫn có chút hài lòng, người này sợ là đang đợi cô hỏi đến… Hàn Mai bi phẫn,

sao cô lại coi trọng người này như vậy chứ?

Năm trước, tổ văn

nghệ của mấy nhà máy trong vùng kết thành đoàn văn nghệ đến bộ đội biểu

diễn, Hàn Mai làm công nhân trong xưởng đóng hộp đương nhiên cũng có

trong danh sách.

Nhà xưởng lên kế hoạch sẽ biểu diễn ba tiết mục, theo thứ tự là đọc thơ, hợp ca và tiểu phẩm. Hiện tại cũng sắp đến ngày cho công nhân nghỉ Tết, công việc trong xưởng cũng không gấp, cho nên

những người lãnh đạo đặc biệt coi trọng lần biểu diễn này.

Hàn

Mai vốn là bị phân vào tiết mục hát đôi, nhưng trước khi biểu diễn 4

ngày thì nữ chính diễn tiểu phẩm ngã cầu thang, gãy chân, không thể diễn tiếp được.

Chuyện này khiến lãnh đạo trong xưởng nóng nảy,

không biết phải tìm ai thay thế mới được. Lâm Bảo Phong cũng gấp gáp,

phía trên liên tục thúc giục phải tìm người mới thay thế, anh cũng không thể mò ra được ai vào lúc này, trước mắt cứ tập trung mấy công nhân nữ

trong xưởng đến diễn qua một lần cho lãnh đạo nhìn đã rồi quyết định.

Hàn Mai và Tào Thải Ngọc cũng bị gọi đến diễn thử, vai chính là một quân

tẩu, hai người lại chính xác là quân tẩu, có thể không bị gọi đến sao!

Đỗ Vân Tú không bị gọi đi tuyển vai, nhưng lại bị phân đến đội hợp ca,

trên mặt có chút khổ sở. Hàn Mai an ủi nói không bị gọi đi là vì bây giờ Đỗ Vân Tú vẫn là con gái, không thể giống như mấy người đã kết hôn

được, hơn nữa bị gọi đi cũng chưa chắc đã được diễn nữ chính đâu.

Nghe Hàn Mai nói xong, trong lòng Đỗ Vân Tú cũng không có gì là không thoải

mái. Thật ra Đỗ Vân Tú cũng không có ý định muốn diễn, huống chi bảo cô ở trước mặt nhiều người diễn xuất như vậy, cô rất sợ, cô cũng chỉ là nghĩ rằng diễn tiểu phẩm thì có thể lấy thêm chút tiền thưởng, về nhà đón

Tết cũng có thể mua cho em trai ít kẹo bánh.

Có lẽ là bởi vì có

kinh nghiệm mấy chục năm trong kiếp trước, Hàn Mai diễn xuất so với

những người khác tốt hơn rất nhiều, không chút khó khăn nào liền được

chọn.

Khi Hàn Mai đang bị mấy công nhân khác vui mừng bao quanh thì một thanh âm không quá được hoan nghênh vang lên.

“Đừng vui mừng quá sớm, đến lúc diễn cô muốn khóc cũng không kịp đâu.” Tào Thải Ngọc lạnh lùng nói.

“Cô chính là ghen tỵ với chị Mai Tử diễn tốt hơn cô.” Đỗ Tú Vân tức giận nói.

“Ha ha! Tôi có chỗ nào kém hơn cô ta! Nếu không phải cô ta xinh đẹp, còn có thể được chọn sao?" Tào Thải Ngọc tựa như nhím xù lông, càng nói càng

lớn tiếng.

“Cô….”

Đỗ Vân Tú còn đang muốn đánh trả thì bị chị Hồ cùng xưởng cản lại.

Chị Hồ cũng không nói gì, hắng giọng học Tào Thải Ngọc nói một đoạn kịch

lúc tuyển vai, “Con…….trai……….cha………..con….., mẹ biết con vẫn luôn không đi, hãy theo bên cạnh mẹ, luôn trong lòng mẹ, con ………”

“Ha ha………….”

Chị Hồ học được giống như đúc, bốn chữ đầu còn kéo thật dài, khoa trương

hơn cả Tào Thải Ngọc, chọc cho mấy người bên cạnh cười không đứng thẳng

được, Hàn Mai cũng cười đến đau bụng.

Lần này gương mặt của Tào

Thải Ngọc có thể nói là rất đặc sắc, màu gì cũng có, ngũ quan vặn vẹo

biến dạng như muốn đánh nhau đến nơi rồi.

“Chị nói này em dâu

Tào, em diễn cái kia chị nghe thấm cực kì đấy? Không lẽ ở nhà em cũng

gọi chồng như vậy à? Thật tiếc nha, chồng em đi lính thân thể bền chắc,

bị em giày vò như vậy có khi nào sợ hãi quá độ mà đoản mệnh không?”

Chị Hồ nói xong lại là một tràng cười, cách khá xa có mấy người thấy bên này có tiếng cười cũng chạy sang tham gia náo nhiệt.

Tào Thải Ngọc chỉ là trong lòng không phục, nghĩ muốn kích thích Hàn Mai

một chút, không nghĩ tới cuối cùng lại khiến mình bị cười nhạo. Nhìn

càng ngày càng nhiều người vây quanh, Tào Thải Ngọc giận dữ, nhưng không thể làm gì được, đành giậm chân một cái ảo não bỏ đi.

Hàn Mai

nhìn Tào Thải Ngọc bỏ đi, thở dài, phụ nữ tội gì phải làm khó nhau như

vậy. Nếu không phải cô ta nhiều lần tới chọc cô, cô cũng rất nguyện ý

cùng cô ta chung sống hòa bình, dù sao nhiều bằng hữu so với nhiều kẻ

thù cũng tốt hơn… Mấy ngày kế tiếp Hàn

Mai đều bận rộn chuyện luyện tập tiểu phẩm, một tập kịch bản thật dày đủ khiến cô đau đầu, đến giữa còn có một cảnh yêu cầu Hàn Mai phải khóc,

làm hại cô ngày nào về nhà cũng soi gương luyện tập vẻ mặt, động tác,

nhưng nửa ngày cũng không khóc được.

Triệu Kiến Quốc gần đây cũng vô cùng buồn bực, huấn luyện cả một ngày về nhà, vợ không giống như

trước kia đi theo phía sau cười với anh nữa, hiện tại về đến nhà đã thấy vợ ôm gương khóc, còn hỏi anh cô khóc có giống thật không. Trả lời

giống thì cô lại không tin, nói anh dỗ cô vui vẻ mới nói giống, nhưng

nếu trả lời không giống cô nhất định sẽ hỏi anh không giống ở chỗ nào,

cuối cùng trực tiếp diễn thử cho anh xem vài đoạn, bằng không sẽ bám

dính lấy anh không tha. Triệu Kiến Quốc bị bức, mỗi lần