XtGem Forum catalog
Quán Cà Phê Xy

Quán Cà Phê Xy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321731

Bình chọn: 8.5.00/10/173 lượt.

úc sư đang làm gì.

Những thứ đó dường như đều là phân đoạn tỏ tình trong các bộ phim truyền

hình, điện ảnh cả. Mặc dù cậu không hiểu tại sao kiến trúc sư lại đột

nhiên nghĩ đến việc xem lại mấy thứ này, nhưng cậu biết, chắc chắn là có liên quan tới mình.

Ông chủ quay người, nhẹ nhàng dựa vào bức tường bên cạnh, ngoài trời đã tối rồi.

Qua cửa sổ, cậu có thể nhìn thấy ánh sáng từ muôn vàn ô cửa sổ khác nhau,

hệt như bầu trời đầy sao vậy. Còn trong văn phòng, khiến trúc sư vẫn mở

hết đoạn tỏ tình này tới đoạn tỏ tình khác, có những lúc nghe sến súa

đến nổi da gà, có những lúc lại rất thành khẩn.

Ông chủ khép mắt lại: Không cùng một người, nói không cùng một câu, thế nhưng đều đang làm cùng một việc.

Cậu thở dài một hơi.

Từ rất lâu về trước, kiến trúc sư đã giống như một hạt mầm trong trái tim

cậu. Hạt mầm này nay đã đâm chồi, mỗi ngày nó đều lớn lên một chút. Mà

hôm nay…

Ông chủ xoa xoa ngực: Nó đã đến thời kỳ ra hoa rồi.

X

Hôm nay kiến trúc sư đến công ty hơi sớm. Chín giờ vào làm thì tám giờ anh đã ở trong phòng làm việc rồi.

Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, nút cổ áo và tay áo đều cài kín mít,

bên ngoài là một cái áo vest màu tối, trên cổ thắt một cái cà vạt màu đỏ sậm.

Kiến trúc sư đan hai tay vào nhau, ngồi vô cùng nghiêm chỉnh ở bàn làm việc.

Thư ký đến nơi thấy sếp mình như thế thì giật nảy người: Đã lâu lắm không thấy Tổng giám đốc nghiêm túc như thế này rồi!

Thư ký e dè hỏi: “Tổng giám đốc Kỷ, hôm nay có phải có hạng mục nào cần đàm phán không?”.

Kiến trúc sư gật đầu: “Đúng thế, là một hạng mục rất quan trọng”.

Một hạng mục liên quan đến đại sự cả đời.

Thực ra kiến trúc sư đã dựa theo những ý kiến được đưa ra vào buổi họp lần

trước, tham khảo không ít các đoạn phim tình yêu kinh điển, còn kết hợp

với các đặc điểm tính cách của bản thân để nghiên cứu xem làm thế nào để có thể tỏ tình lần nữa. Thậm chí anh còn nghĩ xong cả cách đối phó với

những câu trả lời của đối phương luôn rồi.

Anh chuẩn bị đã mấy

ngày nhưng vẫn không có cách nào yên tâm được. Đây có lẽ chính là thứ

được gọi là “sự tra tấn ngọt ngào” chăng?

Cuộc đời của con

người, dường như nhất định phải trải qua thứ cảm giác vừa khẩn trương

lại vừa bất an này thì mới có thể trở nên trọn vẹn.

Cuối cùng

cũng đợi được đến lúc tan làm, kiến trúc sư cố gắng tỏ ra bình thường

như trước, điềm tĩnh bước vào quán cà phê. Lúc này ông chủ đang dọn bàn. Kiến trúc sư đi đến trước mặt cậu, nói: “Tủ lạnh ở nhà bị hỏng nhưng

bên trong vẫn còn ít đồ ăn, tôi đã đem đến đây hết cả. Bữa tối làm rồi

ăn luôn ở đây nhé”.

Ông chủ dường như chẳng bất ngờ gì với sự xuất hiện của anh, chỉ gật đầu đáp: “Được thôi”.

Trong quán cà phê có một phòng bếp nhỏ khá tiện lợi, bữa trưa và bữa tối của ông chủ đều giải quyết ở đó.

Kiến trúc sư ngồi trước bàn ăn nhặt đậu tương, ông chủ dọn dẹp bên ngoài

xong thì ngồi xuống trước mặt anh, cầm máy tính bắt đầu tính toán sổ

sách, vừa tính toán vừa nói luyên thuyên mãi không thôi:

Rau cải lại tăng thêm năm hào rồi;

Có một vị khách đến quán làm vỡ mất một chiếc cốc thủy tinh;

Tiệm bánh bao mới mở cửa ở ngã tư đem tặng một phiếu ưu đãi;



Kiến trúc sư nhặt đậu xong thì vào bếp rửa qua, quay lại vẫn thấy ông chỉ đang tính toán.

Kiến trúc sư nhìn cậu một cái: “Này!”.

Ông chủ còn chẳng thèm ngẩng đầu lên: “Làm gì thế?”.

Kiến trúc sư: “Tôi có nhà, có xe, còn có cả một công ty”.

Ông chủ gật gật đầu: “Đúng thế, kiến trúc sư nổi tiếng mà có từng đó cũng không kiếm được thì còn làm ăn cái gì”.

Kiến trúc sư: “Tôi thật sư rất giàu”.

Ông chủ: “Xin chào người giàu, tạm biệt người giàu”.

Kiến trúc sư: “Bởi vậy…”.

Ông chủ: “Bởi vậy?”.

Trước mặt ông chủ xuất hiện một bát thủy tinh trong suốt bên trong đựng đầy

đậu tương, trên cùng là một miếng cà rốt được khắc thành hình chữ “yêu”.

Cậu ngẩng đầu lên.

Kiến trúc sư nhìn cậu, có hơi căng thẳng:

“Bởi vậy, cậu có muốn ở bên tôi không?”

Y

Cách tỏ tình thế này là do anh ta xem cả đống phim hôm trước mà nghĩ ra sao?

Bát thủy tinh trong suốt, hạt đậu tương màu xanh lá, cà rốt màu cam, quả không hổ danh là kiến trúc sư, nhìn cũng rất thuận mắt.

Có điều nếu chỉ nghe mỗi lời anh nói thì người không hiểu chuyện có lẽ sẽ

cho rằng kiến trúc sư muốn dùng tiền tài để dụ dỗ cậu mất.

Nhưng ông chủ biết, kiến trúc sư không làm thế.

Cậu nghĩ, có lẽ anh chỉ muốn nói với cậu: Tôi rất an toàn, rất đáng tin.

Ông chủ không nhịn được mà bật cười.

Rõ ràng từ lúc anh bước vào, cậu đã dự đoán được hôm nay anh có thể sẽ nói gì đó, có điều đến lúc tận tai nghe thấy, tim vẫn không nghe lời mà cứ

rung động liên tục.

Ông chủ ngẩng đầu lên, đưa tay trái ra nắm

lấy tay phải của kiến trúc sư: “Anh còn nhớ lần anh muốn bao chỗ ngồi

riêng, chúng ta đã ký ‘hợp đồng’ không?”.

Kiến trúc sư gật đầu.

Tay ông chủ dùng lực mạnh hơn một chút, bắt đầu kéo kiến trúc sư về phía

mình: “Mấy ngày trước tôi đã nghiên cứu kỹ rồi, phát hiện ra một chuyện, nghiêm túc mà nói, hợp đồng ấy mà, chỉ mỗi ký tên không thì có vẻ không đúng quy cách lắm…”.

Kiến trúc sư bị hành động của ông ch