Insane
Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324150

Bình chọn: 8.5.00/10/415 lượt.

c ngoài lôi kéo Trung tá nào đó vào trong góc

thương lượng phương án giải quyết, “Chung quanh đây có bách hóa thương

mại, anh đi xem xem rồi mua một bộ khiêm tốn một chút có được không?”

“Chúng ta đi thôi.”

“Anh đi một mình không được à?” Phụ nữ có thai rất lười như vậy, chỉ muốn ngồi một chỗ.

“Không được, mua quần áo là phạm vi trách nhiệm của bà xã.”

“Chưa từng nghe qua.” Tục ngữ còn nói nam chủ ngoài, nữ chủ trong, gặp phải

anh là quân hôn cho nên chị trong ngoài đều làm chủ, thế mà cũng không

biết điều.

“Nếu không, anh không mua.”

“Chị sẽ thay đổi cho anh hai đến nỗi không muốn gặp người.”

“Chỉ cần em không sợ mất thể diện, tùy tiện thay đổi.”

“Hừ, chị sẽ không khách khí.”

“Thật sự không cần khách khí.”

Hai người thân mật đi vào bách hóa mua quần áo.

Một Trung tá nào đó đi với bà xã đi vào khiến cả nhóm mấy cô bán hàng ước ao ghen tị.

Khi Diệp Vũ sửa soạn cho Trung tá nào đó khiêm tốn hơn, mắt của cô bán hàng cũng biến thành đất phóng về phía cô.

Một người phụ nữ có ý niệm độc chiếm mạnh cỡ nào mới có thể tạo ra một

phong cách như vậy, cố tình biến người đàn ông bên cạnh nghe lời như

thánh chỉ, nghe cô phân phó, nhẫn nhục vì cô, vô cùng kích thích người

xem chàng đẹp trai.

“Sớm biết như vậy không bằng mặc quân trang ra ngoài.” Diệp Vũ hết sức tự giận mình nói.

Tiêu Triệt nói: “Như vậy không được, quân trang không tiện, anh thật vất vả

mới có thể quang minh chính đại ôm bà xã mình, nhất định phải mặc đồ

thường.”

Diệp Vũ trực tiếp đá cho anh một cái, vừa hay lot vào mắt của mấy tiểu thư đang đứng quầy.

“Tôi mua quần áo này.” Diệp Vũ đưa thẻ bạch kim ra.

“Bà xã, đây không phải là thẻ tiền lương của anh.”

“Đây là thẻ của em.”

Trung tá nào đó bày ra vẻ mặt đau đớn, “Bà xã, em không cần phải tiết kiệm tiền giúp anh, anh đưa cho em là để cho em tiêu xài.”

“Biến, em mua quần áo cho anh đương nhiên là phải dùng tiền của em mới có

thành ý, tiền của anh phải dùng trên người em mới thể hiện được giá

trị.”

“…” vợ anh suy nghĩ quả nhiên rất khác biệt.

“Một năm em không mua cho anh được mấy lần, thế nào em cũng đủ vốn, mua bán này có thể được xúc tiến.”

Trung tá nào đó xuất hiện vạch đen sau đầu !

Thay quần áo cho Thiếu tá nào đó xong, Diệp Vũ yên tâm dẫn người nào đó trở về tham dự hôn lễ.

Nhưng cô dâu mới vẫn rất khó chịu, “Thế nào cũng thấy đều như rất quá nổi bật.”

Diệp Vũ thành khẩn bày tỏ, “Tiểu Bạch, không được, hôm nay cậu đừng gả đi,

chọn thêm một lần nữa đi. Cậu trông cậu ước ao ghen tị với hàng hiệu

trong nhà tớ thế nào, nhanh chóng tìm lại một lần nữa cậu mới có thể

bình an được gả đi.

“Cút.” cô dâu mới nổi giận.

“Tớ mà lăn đi, bao lì xì trong tay tớ cũng sẽ lăn đi, cậu xác định có thể sao?”

“Bao lì xì thì để lại, cậu cứ lăn thẳng.” Bạch Tinh Oánh nắm lấy bao lì xì trong tay cô kín đáo đưa cho Trình Lam.

“Đầu năm nay làm người thật không quá thực tế, thực tế quá sẽ ảnh hưởng đến

tình cảm.” Diệp Vũ vừa nói vừa nắm tay Trung tá nào đó, “Ông xã, chúng

ta vào trong tìm chỗ ngồi, lát nữa nhất định phải ăn nhiều một chút, nếu không chúng ta sẽ thiệt thòi.”

“Đúng là chưa từng trải đời, đừng nói biết chị.” cô dâu mới giận dữ.

Diệp Vũ mỉm cười thân thiết với chú rể bên cạnh, “Tiểu Bạch nhà bọn tôi tính tình nóng nảy, nhưng vẫn chưa đến mức quá nguy hiểm. Anh có thể yên tâm ở lại tham dự hôn lễ, không cần phải tính đến chuyện đào hôn đâu.”

Chú rể mới cười gật đầu, “Cám ơn lời khuyên, chẳng qua là, tình bạn gợi ý,

xúi giục cô dâu lâm trận đổi chú rể là hành động hết sức không có đạo

đức.”

“Cái này thật là xin lỗi, theo như nguyện vọng đổi chồng lúc đầu của tiểu

Bạch, tôi nghĩ đi nghĩ lại, bụng tôi cũng lớn như vậy mà vẫn còn di

chứng muốn đổi chồng, cho nên mới có lương tâm đề nghị. Có lời như vậy,

tối nay anh có thể về lén lút khai thông giải quyết.”

“Tôi có thể thảo luận với đồng nghiệp GM* (*hình như là General Motor) niêm

phong tài khoản của cô.” chú rể mỉm cười ra vẻ là người dễ tính.

Diệp Vũ trợn mắt, “Không có tính người, bao lì xì của tôi lớn như vậy, anh

còn có thể dùng trò chơi niêm phong tài khoản để hồi đáp?”

“Dù sao gần đây cô cũng không chơi được.”

“Vậy cũng không thể tùy tiện niêm phong tài khoản được.”

“Hôm nay là hôn lễ của tôi, tôi là chủ nhà.”

“Thật khí phách, anh Hạo.”

“Khách khí khách khí.”

“Bà xã chúng ta đi vào trong ăn thứ gì đi.” Trung tá nào đó trực tiếp dùng tay ôm bà xã, cô có vẻ rất vui vẻ với chú rể.

Chú rể đưa mắt nhìn vợ chồng bọn họ đi vào, sau đó thành khẩn nói với bà xã mình, “Bà xã, anh không sợ vị khách nào xuất sắc hơn anh, bởi vì dù cho bọn họ có xuất sắc đến chừng nào, em cũng là gả cho anh.”

Cô dâu hôn chụt một cái lên mặt ông xã mình, ”Ông xã, em yêu anh.”

“Anh cũng yêu em.”

Vương Thiến đứng cạnh chà mạnh tay, “Nổi hết cả da gà rồi, làm phiền cậu chú ý đến hình tượng chút, giờ chưa đến thời gian động phòng đâu.”

Bạch Tinh Oánh đá cho dâu phụ một caí.

"Thật lòng là không thể ghen tị, không phải chỉ cao hơn cậu có hai phân sao, cậu giẫm tớ thì tớ cũng cao hơn.”

Chú rể ôm cô dâu, “Bà xã, bình tĩnh, cô dâu h