Phi Tử Của Vương Gia Ngốc

Phi Tử Của Vương Gia Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326310

Bình chọn: 8.5.00/10/631 lượt.

ao ra phong mật

hàm kìa đã có thể nhìn thấy năng lực của nàng. Nhưng ông như thế nào cũng không

nghĩ đến A Nhã lại có năng lực chính trị. Phương pháp xử lý nhanh gọn quả quyết,

còn có –, trong đầu Thượng Quan Hành hiện lên tình hình lúc lâm triều: Còn có

uy nghi của bậc đế vương phát ra trên người nàng. Tuy rằng, cảm giác này chỉ có

trong nháy mắt, nhưng hắn vẫn cảm nhận được rõ ràng khi nàng âm thầm uy hiếp Lã

Vệ. A Nhã như vậy làm ông thấy xa lạ.

Tô Lệ Nhã nhìn Thượng Quan Hành im lặng, nhẹ giọng nói:“Gia

gia, ngươi là bởi vì chuyện lâm triều, mà đối với ta sinh ra khoảng cách sao?”

Cảm thấy ánh mắt trong suốt nhìn chằm chằm chính mình, trong

lúc nhất thời muốn tìm cớ qua loa tắc trách Thượng Quan Hành lựa chọn thẳng thắn

thành khẩn nói:“A Nhã, biểu hiện của ngươi khi lâm triều thật sự là vượt qua sức

tượng tượng của gia gia. Cho dù là gia gia, cũng không nghi ra được kế sách như

thế. Một nữ nhân rất có tài –” Ông cũng không có nói hết. Thượng Quan Hành vì

sao đối với nữ nhân có tài như thế cảnh giác, chính là bởi vì triều đại trước

diệt vong chính là bởi vì phi tử có năng lực phi thường, can thiệp triều chính,

vì để có được quyền thế, không tiếc hãm hại, sát hại trung thần, cuối cùng làm

đảo điên toàn bộ quốc gia.

“Gia gia là sợ ta trở thành nữ nhân họa quốc ương dân đi!”

Tô Lệ Nhã biết lão thần cổ đại này sợ nữ nhân đoạt quyền là vô cùng kiêng kị. Bởi

vậy, thân là nguyên lão tam triều Thượng Quan Hành mới sẽ không từ ái nhìn mình

giống trước kia.

Thượng Quan Hành chấn động. Tuy rằng ông cũng không có trả lời,

nhưng biểu tình trên mặt đã nói lên hết thảy.

Tô Lệ Nhã vươn tay, nắm lấy bàn tay tràn đầy dấu vết năm

tháng của Thượng Quan Hành, cười nói:“Gia gia, đối với quyền thế, ta cũng không

có hứng thú. Ta sở dĩ phải làm giám quốc, chỉ vì Hạo Thừa. Ta muốn hắn ở trên

chiến trường sẽ không lo lắng về việc trong cung. Ta muốn làm hậu phương vững

chắc cho hắn. Bởi vì ta thương hắn. Ta thật sự rất thương hắn.”

“Hành, ta yêu ngươi.” dung nhan kiên trung trong trí nhớ

cùng gương mặt trước mắt thật giống nhau. Ông si ngốc nhìn gương mặt kiên định

với tình yên của mình, sau đó thoải mái dùng tay kia vỗ nhẹ bàn tay mềm nói:“A

Nhã, như thế nào lại cùng gia gia khách sáo?”

Nhìn tươi cười từ ái quen thuộc, nàng vui vẻ nói:“Gia gia –”

Thượng Quan Hành mắt mang hứa hẹn nói:“A Nhã, gia gia sẽ

giúp ngươi cùng nhau thủ hộ vị trí hậu phương, chờ đợi Hoàng Thượng bình an trở

về.”

“Gia gia –” Nàng nức nở nói. Nàng biết người giống như gia

gia, một khi hứa hẹn, thì có nghĩa hắn toàn tâm tín nhiệm chính mình, về sau

cũng sẽ toàn tâm giúp mình.

Thượng Quan Hành nâng tay hơi thô lỗ lau nước mắt cho nàng,

nói:“Tốt lắm. Đừng khóc lóc nữa. Gia gia, đã lâu không có chơi cờ với ngươi,

đêm nay bồi gia gia chơi thật tốt đi.”

“Tuân mệnh.” Nàng nín khóc mỉm cười.

Một đêm này tiếng đánh cờ trong điện hoàng hậu thẳng đến đêm

khuya mới ngừng lại.

………………………………………………………………………………………………………………………………………

Sáng sớm hôm sau, bắt đầu chiêu cáo thiên hạ về việc tổ chức

khoa thi vào mua thu. Thư sinh ở Viêm Đô là những người vui nhất khi biết được

tin này, tiếng hoan hô, truyền khắp nơi trong kinh thành. Tuy rằng, bọn họ

khinh thường đối với việc thương nhân cũng có thể tham gia khoa cử. Nhưng nghĩ

đến không cần chờ ba năm, có thể lại có cơ hội tham gia khoa cử, cũng coi như

không thấy. Tâm tính kiêu ngạo của người đọc sách: Việc này trong mắt bọn họ mà

nói, thương nhân tham gia cũng chỉ là làm nền. Mang theo suy nghĩ như vậy, những

thư sinh ở Viêm Đô bắt đầu tụ họp chúc mừng. Thanh danh Tô Lệ Nhã bắt đầu được

tạo dựng ở trong lòng những người này.

Đâu chỉ có người đọc sách hưng phấn, thương nhân bên này

cũng mở một đại yến hội. Tuy rằng đối với việc phải quyên tiền mới có thể tham

gia khoa thi, nhưng với thương nhân trong hầu bao chỉ có tiền mà nói, thì chút

tiền nhỏ ấy mà có thể tham gia thi cử là vô cùng có lợi. Nghĩ đến trước kia, bọn

họ vì để cho con cháu tham gia khoa cử, ngay cả việc không cho con cháu nhập

vào gia phả cũng đều đã làm, trực tiếp cho gia đình bình thường nhận nuôi. Hiện

tại có thể quang minh chính đại đón con cháu trở về. Bọn họ có thể không cao hứng

sao?

Kỹ viện lớn nhất Viêm Đô– trong đại sảnh tụ tập các thư sinh

ăn mừng. Mà trên ghế lô ở lầu hai cũng đồng dạng đang ngồi đầy các thương nhân

chúc mừng. lý do tách làm hai phe cũng rất đơn giản. Bằng không, lấy sự khinh bỉ

của thư sinh đối với thương nhân, mà thương nhân cũng không có hảo cảm gì với

thư sinh, hôm nay tụ tập nhiều thương nhân và thư sinh như vậy, chỉ sợ sẽ phát

sinh ầm ỹ.

Ngược lại với lầu hai náo nhiệt, lầu ba có vẻ im lặng hơn. Từ

xa có tiếng đàn thanh u (thanh tĩnh đẹp đẽ) vang lên. Nhưng tiếng đàn này rất nhanh liền bị tiếng ồn ào của

lầu một và lầu hai lấn áp.

Tần Tử Dực bưng chén rượu, si ngốc nhìn nữ tử gầy đánh đàn.

Trên gương mặt thanh nhã rất nhanh nhiễm lên một tầng đỏ ửng.

Đôi mắt đẹp của Đỗ Nhiễm mang xấu hổ nhìn Tần Tử Dực tuấn mỹ

trước mắt. Hắn là nam tử tuấn mỹ nhất mà đời nà


Old school Easter eggs.