Pair of Vintage Old School Fru
Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322042

Bình chọn: 8.00/10/204 lượt.

hiểu điểm

này, cho nên nó không để cho cô quay đầu lại.

Mộc Tử Mạt quá

thông minh, làm sao cô không thể nào không thấy rõ tâm tư của Tô Ngôn

Phi, nhưng là, có ít thứ, đặc biệt là tình cảm, mặc dù không có trước

sau, nhưng lại tồn tại độc nhất vô nhị nào đó.

Cố Tính, chính là độc nhất vô nhị trong cuộc đời này của cô.

Mộc Tử Mạt từ xa liền nhìn thấy Cố Tính đưa lưng về phía cô đứng, đang

nghiêm túc nhìn tài liệu tuyên truyền trên bảng—— đó là một bài tác phẩm mà cô giành giải thưởng gần đây.

Im lặng đến gần, sau đó từ phía sau lưng nhẹ nhàng ôm lấy anh, giống như có chút làm nũng, cọ xát ở

trên lưng anh, nhớ tới mới vừa Tô Ngôn Phi hình như là muốn nói gì đó

với cô, cảm thấy hơi buồn bực một chút.

Cố Tính cũng bất động,

bởi vì cô ôm như vậy, tay hơi lạnh che ở trên tay mềm mại của cô, nhẹ

nhàng vuốt ve, nghe thấy cô thật thấp thở dài một cái, nghiêng đầu sờ sờ tóc của cô, quan tâm hỏi, "Làm sao vậy?"

Mộc Tử Mạt lắc đầu một

cái, trong mũi tràn đầy hơi thở mát mẻ của anh, cách quần áo thật mỏng,

nhiệt độ cơ thể anh chậm rãi truyền tới, còn có nhịp tim mạnh mẽ trấn

tĩnh, chợt đã cảm thấy nhẹ nhõm không ít, ôm chặt hơn nữa chút, "Không

có gì, chỉ là có chút đói bụng."

Cố Tính cũng không nói ra, khẽ

gật đầu một cái, dắt tay của cô, "Vậy bây giờ chúng ta liền đi ăn cơm,

lần trước cậu không phải nói rất muốn đi thử cơm chiên một lần sao?"

Mộc Tử Mạt ngoan ngoãn đi theo anh đi, hoàn toàn tin cậy.

Bóng đêm lặng lẽ buông xuống, bóng lưng mơ hồ của bọn họ càng lúc càng xa. Gần đây, Tô Ngôn Phi

nhạy cảm mà cảm thấy Mộc Tử Mạt đang trốn anh, mỗi lần đi họp, cô luôn

là vội vã tới vội vàng đi, thậm chí có lúc còn xin nghỉ không đến, nhưng là, niềm kiêu ngạo của anh, không cho phép anh khiêm nhường tìm cô muốn có một lý do, hơn nữa, giữa bọn họ, cái gì cũng không phải.

Thật ra thì Mộc Tử Mạt gần đây thật sự là vội, giáo sư ngôn ngữ học đảm nhận một cái hạng mục nghiên cứu quan trọng cấp quốc gia, bởi vì cô biểu

hiện xuất sắc, hơn nữa thiên phú ngôn ngữ cao, giáo sư liền đặc cách để

cho cô tham gia hạng mục này, mỗi ngày cô đều vội vàng đến thư viện tìm

đủ loại tài liệu địa phương, hơn nữa còn phải tới từng địa phương tiến

hành điều tra thực địa, sau đó viết một phần báo cáo điều tra nghiên

cứu.

Sau khi điều tra thực địa trở lại, Mộc Tử Mạt lại vội vàng

sắp xếp tư liêu, tham gia thảo luận, viết báo cáo, mỗi lần Cố Tính gọi

điện thoại, cô đều đang nói thì đã ngủ.

Đối với sự cực nhọc của

cô, Cố Tính chỉ cảm thấy rất đau lòng, nếu như không có chuyện gì quan

trọng, liền tận lực không đi quấy rầy cô.

Hạng mục tuyên bố hoàn thành bước đầu đã là chuyện của hơn một tháng sau.

Hai người cũng gần như nửa tháng không gặp mặt.

Lại một lần nữa lúc gặp mặt, Cố Tính đứng tại chỗ có phần hoảng hốt, cô gái áo trắng cách đó không xa, mặt mày cong cong, trong mắt ý cười nhẹ

nhàng, đang chậm rãi đi về phía anh, hình như cô lại gầy một chút, ánh

mắt trong suốt càng lộ vẻ linh khí bức người, nhiều ngày không thấy, cô

hình như lại đẹp ra một chút. . . . . .

Đợi cô đến gần một chút, Cố Tính ho nhẹ một tiếng, cúi đầu rũ mắt, ánh mắt nóng rực chậm rãi dừng lại ở trên người cô.

Đưa tay dắt cô, đáy mắt Cố Tính một mảnh trong suốt, "Muốn đi nơi nào?"

"Tùy cậu, cậu làm chủ là tốt rồi." Lạnh nhạt với anh nhiều ngày như vậy,

trong lòng Mộc Tử Mạt không phải là không áy náy, chính mình là một bạn

gái thật sự rất không xứng chức.

Mộc Tử Mạt vô cùng thuận theo

dáng vẻ lấy lòng người nào đó, anh hơi hơi nhíu lông mày, suy nghĩ một

chút nói "Không bằng chúng ta đi dạo nội thành một chút, thuận tiện xem

phim điện ảnh? Gần đây có một bộ phim hình như rất hot. . . . . ."

Anh không đề cập tới phim điện ảnh cũng được, nhắc tới Mộc Tử Mạt liền cảm

thấy khuôn mặt nóng lợi hại, dường như, nụ hôn đầu đúng nghĩa của cô

chính là tại cái trường hợp này bị người nào đó cướp đi!

Cố Tính

cảm giác mình có chút hứng thú xấu xa, nhưng hình như là trêu chọc thành nghiện rồi, biết rõ bạn gái của mình da mặt mỏng, vẫn là không nhịn

được, anh thật thích xem má đỏ hồng của cô, dáng vẻ con mắt chứa hờn

dỗi.

Đi ngang qua một tiệm trà sữa, Mộc Tử Mạt chợt nhớ tới hình

như thật lâu không uống trà sữa rồi, không nhịn được liếc mắt nhìn, Cố

Tính lập tức hiểu ý, đẩy cửa đi vào giúp cô mua trà sữa.

Mộc Tử

Mạt đứng tại chỗ chờ, có lẽ là người bên trong tiệm trà sữa quá nhiều,

đợi một lúc lâu Cố Tính còn chưa có trở lại, cô đành phải nhàm chán cúi

đầu nhìn quảng cáo in ở mặt đất.

Đang nhìn say mê, bỗng nhiên một giọng nói kinh hỉ từ cách không xa truyền đến, "Mộc Tử Mạt, tại sao em lại ở chỗ này?"

Mộc Tử Mạt ngẩng đầu nhìn lên, cười nhạt, "Tô sư huynh, thật là đúng dịp."

Cô đứng ở trước mặt mình, một bộ váy dài màu trắng, có chút gió nhẹ, sợi

tóc đen của cô nhẹ nhàng vung lên, thuận theo mà dán vào gò má phấn

hồng, bên môi mang theo ý cười nhợt nhạt, ấm áp ôn hòa, giống như ánh

mặt trời nhẹ nhàng phất qua đáy lòng của anh —— một khắc kia, Tô Ngôn

Phi thế nhưng cảm giác mình không thể hô hấp.

Anh không nói lời nào, M