Polly po-cket
Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc

Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324931

Bình chọn: 8.5.00/10/493 lượt.

thấy cô giận, sợ đắc tội với người

ta, liền vội vàng kéo cô lại: “Có chuyện gì thì cứ nói tử tế!”

“Chả có gì phải nói tử tế với hắn ta hết!” Vương Vũ Linh tức tối đặt phịch

hộp bánh ga tô trong tay lên quầy: “Tên khốn này lần trước cầm mười vạn tệ tới

tìm em, bảo em lừa con trai của Đàm Tĩnh ra ngoài, còn nói sau này sẽ đưa tiếp

cho em mười vạn nữa! Tôi nói cho anh biết! Trên đời này có những thứ tiền cũng

không mua nổi đâu! Đừng nói là mười vạn, anh có mang một triệu hay mười triệu

đến, tôi cũng không hại Đàm Tĩnh!”

Lương Nguyên An nghe đến đây liền giận dữ, giơ khay sắt nướng bánh ga tô về

phía Thịnh Phương Đình quát lớn: “Mày có cút đi không thì bảo? Không cút tao lấy

khay bánh đập chết mày bây giờ!”

Thịnh Phương Đình không nói gì, chỉ vào những chiếc bánh ga tô trong quầy,

nói: “Mấy chiếc bánh ga tô này, tôi mua hết.”

“Chúng tao không bán cho mày!”

Thịnh Phương Đình cười điềm nhiên như không: “Các bạn đừng hiểu nhầm, thật ra

hôm nay tôi đến đây là để cảm ơn mọi người. Các bạn đã dạy tôi một bài học, hóa

ra trên thế giới này, thật sự có những thứ mà tiền không thể mua được.”

Vương Vũ Linh bán tín bán nghi nhìn hắn, nói: “Dù thế nào tôi cũng không bán

bánh cho anh đâu! Chúng tôi cũng không cần anh cảm ơn! Anh mau biến đi!”

“Cho tôi một chiếc bánh ga tô.” Bên cạnh có tiếng người xen vào, Thịnh Phương

Đình quay lại nhìn, không ngờ lại là Thư Cầm, không biết cô đến từ lúc nào, đang

đứng cách đó khá xa. Vương Vũ Linh rất lịch sự với Thư Cầm, vội vàng chào hỏi:

“Cô Thư, sao hôm nay đến sớm thế? Vào đây, vào đây, hôm nay cô muốn ăn gì tôi

mời!”

Thư Cầm cười nói: “Cho tôi một miếng Tiramisu.” Cô lấy ra 10 tệ đặt lên quầy,

nói: “Hai người chỉ buôn bán nhỏ, làm sao lần nào cũng mời tôi được, ngày nào

tôi cũng đến, trả tiền đúng giá mới là kế lâu dài chứ.”

Cô đón lấy chiếc bánh, rồi nói với Thịnh Phương Đình: “Đi thôi, đưa tôi đến

bệnh viện, tôi muốn đi thăm anh trai anh.”

Thịnh Phương Đình đi thẳng ra xe, rồi mới hỏi cô: “Tại sao ngày nào cô cũng

đến cửa hàng bánh này vậy?”

“Bạn bè Đàm Tĩnh rất ít, tôi biết anh sẽ không dễ dàng buông tay. Vì thế tôi

muốn đến khuyên ngăn anh.”

“Nếu tôi muốn làm gì, thì đã làm từ lâu rồi.” Thịnh Phương Đình nói, “Lạ

thật, tôi đã mua chuộc Tôn Chí Quân, thậm chí cả Vương Vũ Linh để họ lừa Tôn

Bình ra ngoài, nhưng cả hai đều không chịu. Đàm Tĩnh có gì tốt, mà bọn họ lại vì

cô ta đến vậy?”

Thư Cầm “bộp” một tiếng ném thẳng chiếc bánh Tiramisu vào mặt Thịnh Phương

Đình, khiến bột chocolate dính đầy đầu đầy mặt hắn. Thịnh Phương Đình nhấn phanh

xe theo bản năng, chiếc xe phanh “két” một tiếng, gần như xoay ngang trên mặt

đường, khiến những chiếc xe phía sau cuống quýt né tránh, có người còn bấm còi

nháy đèn liên hồi, vài ba tài xế ló đầu ra khỏi cửa xe, mắng: “Chán sống rồi

hả?”

Thịnh Phương Đình đang lau bột chocolate trên mặt thì Thư Cầm đã chỉ mặt hắn

mắng: “Bố anh đang nằm trong bệnh viện! Anh trai anh cũng n bệnh viện! Vị trí

Chủ tịch Hội đồng quản trị anh cũng giành được rồi, vậy mà vẫn không nỡ bỏ qua

cho một đứa trẻ con! Anh còn muốn làm gì nữa? Đàm Tĩnh có lỗi gì với anh, Nhiếp

Vũ Thịnh có lỗi gì với anh? Một kẻ như anh, quả là mất hết nhân tính, táng tận

lương tâm rồi! Tôi vô cùng hối hận, ngày xưa đúng là tôi bị mù mới đem lòng yêu

anh!”

Thịnh Phương Đình cầm khăn giấy, thong thả lau bột chocolate trên mặt, nói:

“Cô mắng đủ chưa? Tôi đâu đã làm gì thằng bé.”

“Anh muốn mà không làm được đấy thôi! Hôm nay anh đến gây sự với Vương Vũ

Linh làm gì?”

“Tôi gây sự với cô ta, tôi chỉ thấy lạ thôi, theo những thông tin mà luật sư

giúp tôi tìm hiểu, rõ ràng ban đầu Lương Nguyên An thích Đàm Tĩnh, tại sao Vương

Vũ Linh vẫn tình nguyện một lòng đi theo anh ta, thậm chí khi tôi đề nghị cho cô

ta một khoản tiền lớn, chỉ cần cô ta hại Đàm Tĩnh một chút, vậy mà cô ta vẫn

thẳng thừng từ chối.”

Thư Cầm trừng mắt nhìn hắn, hồi lâu mới nói: “Thế thì đã sao, Vương Vũ Linh

tình nguyện! Tôi đã nói với anh rồi đấy thôi, có người khi yêu một người nào đó,

nếu đối phương không yêu mình, bèn dùng đủ mọi thủ đoạn để làm tổn thương, bằng

mọi cách phải chiếm đoạt đối phương cho bằng được. Nhưng cũng có người khi yêu

mà không được đối phương đáp lại, họ lại hy vọng người mình yêu được hạnh phúc

bình an. Vương Vũ Linh tình nguyện ở bên Lương Nguyên An cho đến khi Lương

Nguyên An toàn tâm toàn ý yêu thương cô ấy. Anh muốn Vương Vũ Linh làm hại Đàm

Tĩnh, tuy Đàm Tĩnh là tình địch của cô ấy, nhưng cũng là bạn của cô ấy, nếu tôi

là Vương Vũ Linh, tôi cũng sẽ cho anh một cái tát.”

Thịnh Phương Đình trầm tư hồi lâu mới khởi động lại xe, chạy về hướng bệnh

viện. Trước khi xuống xe Thư Cầm còn nói với hắn: “Anh tự lên thăm anh trai của

mình đi! Tôi không muốn đi cùng với anh. Đứng cùng anh trước giường bệnh của anh

ấy, lương tâm tôi bị cắn rứt!”

Thịnh Phương Đình cũng không giữ cô, hắn một mình lên lầu, đăng ký tên tuổi

rồi đi thăm Nhiếp Vũ Thịnh. Bây giờ người tới thăm đã có thể vào phòng Chăm sóc

đặc biệt thăm bệnh nhân, có điều Nhiếp Vũ Thị