Disneyland 1972 Love the old s
Nhiệt Luyến Lúc Phân Phòng

Nhiệt Luyến Lúc Phân Phòng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322920

Bình chọn: 7.5.00/10/292 lượt.

i muốn ly hôn.”

Thường Khắc Khiêm không thể tin, trợn mắt há hốc mồm nhìn cô, giống như cô nói không phải quốc ngữ, mà là cái gì phức tạp thể thức ngôn ngữ, hoặc là ngôn ngữ của người ngoài hành tình, làm anh hoàn toàn không thể lý giải.

Đức Frankish phúc

Thường Khắc Khiêm ngồi ở mép giường, không ngừng lặp lại liên tiếp động tác giống nhau….. gọi điện thoại, chờ đợi, buông xuống, lại bấm, đợi , thả xuống……

Liên tục.

Mặc kệ anh gọi điện thoại nhà hay là di động, cô toàn bộ cũng không tiếp! Thường Khắc Khiêm thống khổ lại phiền chán thay đổi sắc mặt vô cùng khó coi buông microphone.

Giây lát, anh kích động gầm nhẹ một tiếng, cả người như là dã thú nguy hiểm, táo bạo ở trong phòng đi tới đi lui.“Mộ Di, em vì sao không tiếp điện thoại của anh?” Anh thống khổ tự hỏi.

Anh hoàn toàn không biết chính mình làm sai cái gì, vừa cảm giác tỉnh lại, vợ yêu thân ái cư nhiên mở miệng sẽ cùng anh ly hôn?

Anh còn tưởng rằng là cái gì ngày cá tháng tư ngu xuẩn vui đùa, vấn đề là hiện tại đều đã qua mấy tháng, ngày cá tháng tư đã sớm qua, anh truy vấn nguyên nhân, cô tương ứng không để ý tới, cuối cùng cư nhiên nói hắn ngoại tình (gặp gỡ bên ngoài đắc tội danh, ta để ngoại tình cho nhanh )?

“Anh không có …” Anh khả năng không đủ cẩn thận, cũng khả năng không đủ săn sóc, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm ra cái gì ruồng bỏ hôn nhân, thương tổn cô.

“Trong cặp của anh có nước hoa phụ nữ .” Cô cong môi tuyến,“Kia hẳn là không phải của tôi?”

“Đương nhiên không phải của em.” Anh sẽ không ngu xuẩn đến ngay cả đối với chứng mẫn cảm của cô cũng không nhớ rõ.

“Thì phải là một cái khác nữ nhân lâu, ngươi còn muốn ta nói cái gì?”

“Mộ Di, sự tình không phải như em nghĩ, anh……”

Đúng đúng đúng, không phải cô nghĩ đến như vậy, hết thảy đều là cô cố tình gây sự. Uông Mộ Di đã rất thương tâm cũng không muốn kéo dài, gọn gàng d鴠khoát hỏi:“Tối hôm đó, anh không phải là cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ hay sao?”

“Buổi tối hôm nào?”

“Thứ năm tuần trước.”

Anh hồi tưởng lại một chút, “Anh cùng một đoàn người của phi đôi trở về, trong đó có hai phần ba là phụ nữ, sau đó anh được phái đến trung tâm, cũng cùng một đại tỷ ở trung tâm nói nói, sau đó……”

“Sau đó anh đưa người phụ nữ kia lên xe, còn ôm cô ta, người phụ nữ kia tên là Hứa Mai Lâm …..” Uông Mộ Di đột nhiên kêu to như biến thành người khác

“…… Em biết anh cùng Mai Lâm gặp mặt?” Thường Khắc Khiêm thực kinh ngạc, anh kinh ngạc là vì việc cùng Hứa Mai Lâm gặp mặt là sự việc đột ngột phát sinh (nguyên văn là lâm thời nảy lòng tham, nghe như bắt cá hai tay thật ý ), anh chưa cùng cô nói qua, còn nữa, cô cũng không quen biết Hứa Mai Lâm, làm sao có thể biết tên của cô ấy ?

Nhưng là ở trong mắt Uông Mộ Di , bộ dáng của anh chính là chột dạ

“Thật có lỗi, tôi vốn cũng không biết nhân vật này là ai, nhưng là anh cũng không nên để cho trên người mình lưu lại mùi nước hoa của cô ta, anh biết rõ tôi đối với nước hoa thực mẫn cảm, hơn nữa anh cũng không nên để cho tóc của cô ta dính ở áo khoác của anh .” Nói xong, cô đi tới bàn trang điểm, từ ngăn kéo lấy ra một chiếc khuyên tai.

“Khuyên tai này làm sao vậy?” Anh khó hiểu hỏi.

“Cô ta làm rơi ở trên xe của anh, nhớ rõ cầm trả lại cho cô ta.” Nói xong, cô liền đem khuyên tai nhét vào trong tay anh.

“Mộ Di, anh với Mai Lâm không phải cái loại quan hệ như em tưởng đâu, bọn anh chỉ là……” Anh bất đắc dĩ liếc mắt nhìn vòng tai một cái, vội vã muốn giải thích.

“Chỉ là bạn bè.” Uông Mộ Di trách móc nói tiếp.

“Đúng, chỉ là bạn bè, thật sự.”

Cô lẳng lặng nhìn khuôn mặt tuấn tú từng làm cho cô cực vì mê luyến , tâm một trận thu đau, đau thương nói: “Khắc Khiêm, anh thật sự coi tôi là kẻ ngu ngốc đúng hay không? Nếu tôi cùng một người đàn ông khác ấp ấp ôm ôm một cái, anh sẽ tin tưởng chúng tôi chỉ là bạn bè sao?”

“……” Nhất thời như bị nghẹn ở họng, Thường Khắc Khiêm ngây ra không biết lấy gì mà chống đỡ.

“Tôi muốn ly hôn, là đàn ông thì không nên tha kéo dài kéo! Đừng để cho tôi khinh thường anh.” Không biết là dũng khí ở đâu, cô lần đầu tiên dùng khẩu khí bén nhọn như vậy để nói chuyện, có thể thấy được là cô thật điên rồi.

Thường Khắc Khiêm nhăn mi, hoàn toàn không thể tin được Uông Mộ Di cư nhiên sẽ nói ra những lời khiêu khích như vậy, điều này cùng với tiểu nữ nhân nhu thuận cần được bảo hộ trong ấn tượng của anh hoàn toàn bất đồng. “Mộ Di, không cần dùng loại này khẩu khí nói chuyện, đây căn bản không giống em.”

“Vậy phải như thế nào mới giống tôi, không ầm ỹ không nháo, nói với anh mỗi câu chiếu đan toàn thu, chỉ cần anh gọi tôi là tiểu ngoan, ta phải giống con mèo nhỏ, con chó nhỏ, không dám chống đối nửa câu? Không công bằng…… Vì sao các người luôn nghĩ ta ngoan ngoãn?” Cô bất bình cố gắng không rơi lệ hỏi.

Cô cực lực nhịn xuống bộ dáng nước mắt đáng thương , làm cho Thường Khắc Khiêm tâm rối rắm cùng một chỗ, anh muốn tiến lên ôm cô, an ủi cô, cô lại né tránh, anh ý đồ gần chút nữa , cô cố tình lùi về phía sau . Tiếng chuông bất chợt vang lên, là phía trung tâm gọi tới. ( TL: Ta ghét đoạn n