
Có bạn cảm giác thật ấm áp.
Hồng Đình Đình vỗ vỗ đầu của cô “Tốt lắm, bắt đầu hành động đi, không nghĩ làm quả hồng mềm nữa, bước đầu tiên chính là rời khỏi sự che chở của người đàn ông này, lập tức chuyển nhà.”
“Địa điểm thuê nhà cậu tìm đều cách mọi người quá xa, tần cao nhất đối diện nhà mình vừa vặn muốn cho thuê, chủ cho thuê nhà đỗi vợ chồng già nhà đối diện, hoàn cảnh đơn thuần, tiền thuê cũng thực tiện nghi, mình lập tức gọi điện thoại liên lạc bọn họ .” Tiểu Diệu hào khí nói.
“Đi, mình giúp cậu dọn đồ.” Ý Như đứng dậy kéo tay cô qua.
Uông Mộ Di bị ba người bạn tốt làm cảm động đến rơi nước mắt, mắt thấy nước mắt sắp trào ra……
“Nhanh chút đem nước mắt lau đi, muốn thoát khỏi cảnh làm quả hồng mềm, trước tiên phải học kiềm chế nước mắt như thế nào.” Hồng Đình Đình nói.
“Được.” Uông Mộ Di còn thật sự hít một hơi, nghe lời đem nước mắt giam cầm ở trong hốc mắt, sau đó nhanh lau đi.
Từ hôm nay trở đi, cô cùng Thường Khắc Khiêm chính thức li thân.
Chờ Thường Khắc Khiêm thoát khỏi sự việc núi lửa bùng nổ , thật vất vả chạy về Đài Loan, đến cửa nhà, nghênh đón anh chính là phòng ở đầy lạnh lùng cùng cô tịch.
Không thấy, bà xã của anh không thấy ! Tủ quần áo của cô trống không, huyền nghi tiểu thuyết yêu nhất cũng mang đi rồi, tất cả mọi thứ thuộc về cô ở trong phòng đều từng giọt, từng giọt biến mất.
Cuối cùng, anh đến cửa phòng thay quần áo, nhìn thấy một phong thư hé ra….
Hiện tại bắt đầu ở riêng. Công việc ly hôn mời nói chuyện với luật sư uỷ nhiệm của tôi là Hồng Đình Đình tiểu thư.
Liên lạc điện thoại 0937-xxxxxx
Uông Mộ Di
“Shit!” Thường Khắc Khiêm căm giận vò nát tờ giấy, cả người vừa buồn bã vừa tức giận.
Không rời, nói cái gì anh cũng không cách!
Anh không có ngoại tình bên ngoài, càng không có thay lòng đổi dạ, hiểu lầm anh đều có thể giải thích, người anh yêu duy nhất từ trước đến nay đều là cô, cũng chỉ có cô, cô làm sao có thể không cho anh cơ hội biện giải, liền xúc động phán anh án tử hình như vậy?
Anh gọi điện thoại cho luật sư ủy nhiệm của cô – Hồng Đình Đình, muốn biết vợ mình hiện tại rốt cuộc ở đâu, nhưng mặc kệ anh gọi vài lần điện thoại, như thế nào khuyên can mãi, Hồng Đình Đình vẫn gĩư thái độ cường ngạnh như trước, một chữ cũng không chịu lộ ra.
Sau đó, cô đơn giản đem điện thoại giao cho trợ lý, để cho trợ lý lấy lý do hiện tại là thời gian tan tầm để từ chối, muốn anh thứ hai thời gian đi làm gọi lại cho cô.
Thường Khắc Khiêm hổn hển, lại thúc thủ vô sách(không có đối sách nào, đã là thời gian tan tầm, cho dù anh đi giết công ty cô cũng chỉ là vô dụng, anh không hiểu, vì sao cô muốn trừng phạt anh như vậy? “Mộ Di, Mộ Di……” Anh không ngừng gào thét cái tên làm cho anh đau lòng.
Anh suy sụp ngồi trên sàn phòng thay quần áo , nản lòng nhắm lại hai mắt, lúc này, di động vang lên, anh tưởng vợ mình gọi điện tới, vội vàng tiếp điện thoại……..
“Uy, lão bản, hôm nay là ngày quyết toán, anh đến đây đuợc không?” Điện thoại kia là Mạch Khả hỏi.
Thường Khắc Khiêm cùng vài bằng hữu cùng nhau mở một quán rượu nhỏ, bình thường đều giao cho Mạch Khả phụ trách chuẩn bị, chỉ có ở hàng tháng kết ngày quyết toán, anh mới đến quán.
Anh mỏi mệt xoa bóp mi tâm, “Được, tôi đã biết, trễ một chút liền qua.”
Hôm nay là thứ Sáu, ngày mọi người làm việc văn phòng đi thả lỏng giải trí, vừa mới bay đường dài trở về anh lại phải một người đối mặt với chuyện vợ mình bỏ nhà đi .
Lắc lắc đầu, anh cười đến thực chua sót.
Uông Mộ Di đổi sang làm công ty khác, nguyên nhânà đối với những đấu tranh phe phái bên trong công ty cũ làm cô có cảm giác phức tạp.
Nguyên bản cô nghĩ đến chính mình chính là tiểu viên chức thấp cổ bé họng, không có khả năng bị chiến hỏa lan đến, mà khi từng đồng sự đều bị làm cho điêu đứng, cô sinh chán nản, quyết định rời đi.
Thời điểm tạm rời cương vị công tác đúng lúc hôn nhân của cô cũng phát sinh nguy cơ, trước là không kịp cùng Khắc Khiêm nói, hiện tại là căn bản không cần nói, dù sao đều đã sắp ly hôn.
Đình Đình nói như vậy tốt lắm, hoàn cảnh mới, công việc mới, con người mới.
Thứ Sáu sau tan tầm , đồng sự mới mời cô đi ăn cơm, nói là chào đón người mới đến, cô theo ý mọi người đáp ứng lời mời tham dự, đến khi một đám người chậm rãi đi vào trước một quán rượu, tên quán làm cho cô nhất thời trợn tròn mắt……
“Hai vạn ba ngàn thước Anh”…… Đây, đây không phải quán rượu Khắc Khiêm cùng những đồng nghiệp phi công cùng đầu tư sao? Cô không chút nghĩ ngợi xoay người định chạy, không nghĩ nhóm đồng sự tay chân nhanh hơn, một trái một phải kéo cô, không cần tốn nhiều sức liền đem cô tha vào trong.
“Yên tâm, đây chỉ là một gian quán rượu đơn thuần , phục vụ bữa tối xong, chỉ là uống chút rượu, nghe chút nhạc, không phải chỗ rồng rắn hỗn tạp như cô nghĩ .”
Cô biết, cô đương nhiên biết, cô cùng Khắc Khiêm đã tới vài lần. Cô không uống rượu , có lần phi thường cố gắng uống lên một ly Margaret, kết quả lại say bất tỉnh nhân sự, ngày hôm sau căn bản không thể đi làm, sau đó cô quẫn đã chết, nhưng Khắc Khiêm lại ôm mặt cô, hi hi ha ha nói