
không ngừng hồi tưởng lại những lời nghe được ở trong toilet nhà hàng , tuyệt vọng lại khó chịu, tâm tình vẫn không thể bình tĩnh, vì thế cô thật cẩn thận đẩy vòng tay của anh ở trên lưng mình ra , rón ra rón rén đứng dậy xuống giường, chậm rãi ra khỏi phòng, cô đến phòng bếp rót một ly nước, một hơi uống hơn nửa chén, đầu vẫn không thể bình tĩnh…..
May, Hứa Mai Lâm, quầy phiếu vụ, Hứa tổ trưởng…… Vài cái danh từ ở trong đầu lần lượt thay đổi, cũng là cùng một người, người có quan hệ ái muội với chồng cô.
Hứa tổ trưởng? Đột nhiên, Uông Mộ Di trong đầu thoát ra một chút thân ảnh xuất sắc. Nguyên lai chính là cô ta, nửa năm trước khi cùng Khắc Khiêm đi tuần trăng mật, cô từng gặp qua cô ta.
Còn nhớ rõ, lúc ấy một ít hành vi của cái kia Hứa tổ trưởng làm cho cô cảm thấy buồn bực khó hiểu, nay tại đây vì chút bằng chứng chuyện tình đó, này quỷ dị cử chỉ, liền toàn bộ hợp lý hoá.
Cho nên, hai người bọn họ không phải gần đây mới bắt đầu muốn làm việc ái muội, từ lúc trước khi cô xuất hiện anh là cũng đã bắt đầu, mà cô, chính là cái tên Trình Giảo Kim nửa đường xông ra.(tự nghĩ mình là người thứ ba ak )
Này, này không phải rất giống với vụ ly hôn Đình Đình từng nói sao? Nghĩ đến hôn nhân bị chen ngang, lại không biết, chính mình mới là bên thứ ba, nhưng lại là bên không biết chút gì.
Ha ha ha, sự tình làm sao có thể buồn cười như vậy? Cô kinh ngạc cười, cười đến ngay cả nước mắt đều chảy ra……
Cô làm sao có thể trì độn đến loại tình trạng này, kết hôn đã hơn nửa năm, cô lại đến bây giờ mới phát hiện ra không thích hợp, chẳng lẽ là bởi vì tôn trọng cùng tín nhiệm của cô, phóng túng Khắc Khiêm đối hôn nhân hứa hẹn?
Giây lát, cô đột nhiên run sợ nghiêm mặt, xoay người đi hướng thư phòng…….
Lúc này cô dị thường khẩn trương, tim đập như nổi trống, nhìn chằm chằm không chuyển mắt cặp của chồng mình đặt một bên, ý niệm mở nó ra trong đầu một lần so với một lần mãnh liệt.
Cô biết tín nhiệm đối với một đoạn quan hệ mà nói phi thường quan trọng, cô cũng muốn tín nhiệm Khắc Khiêm như vậy, tôn trọng riêng tư của anh, nhưng tiếc nuối là, mầm móng hoài nghi đã ở trong thân thể cô mai phục , dần dần nảy sinh, huống hồ việc này là do anh tự tay làm ra, không thể trách cô.
Mấy ngày nay cô cũng rất thống khổ, cô rất muốn muốn đối mặt, nhận, xử lý, buông, nhưng cô phát hiện thật sự rất khó!
Thời điểm anh không ở bên, cô liền thần kinh hề hề, không ngừng đoán rằng bên người anh lúc này có phải có người phụ nữ khác hay không, cô trở nên không giống chính mình, thất tâm điên dường như không ngừng tìm kiếm thư phòng của anh, tủ quần áo, về phần muốn tìm cái gì, kỳ thật cô cũng không biết, chính là theo bản năng làm như vậy, hơn nữa cô căn bản không dám tưởng tượng, nếu thật sự để cho cô tìm được “Chứng cớ phạm tội”, cô đến tột cùng sẽ có phản ứng gì?
Cô khẩn trương miệng khô lưỡi khô, chung quy đánh không lại nghi kỵ, đi hướng cặp đen kia, cô ngừng thở, vươn hai tay, chậm rãi mở nó ra……
A, nàng hiện tại bộ dáng này có phải hay không rất giống kẻ trộm? Uông Mộ Di muốn tự đánh trống lảng chính mình.
Cô vừa mới xuất ra sổ tay phi hành bên trong , thoáng lật xem một chút, lập tức bị một cái kinh điển ung dung hộp giấy hấp dẫn ánh mắt, cô trước đem sổ tay phi hành thả lại tại chỗ, đem cái kia này nọ lấy ra nữa vừa thấy…..
Chanel no.5? 20 % không phải là của cô, ha! Nguyên lai cặp thật sự có dấu bí mật.
Uông Mộ Di không tiếng động cười khổ, ngực cổ động, hai vai run run, rất nhanh, nước mắt bi ai mơ hồ hai mắt của cô.
Làm sao bây giờ? Cô ở trong lòng yên lặng hỏi chính mình.
Đối mặt với rạn nứt trong hôn nhân , cô nên làm cái gì bây giờ? Cô còn muốn tiếp tục tạm nhân nhượng chồng mình có người phụ nữ khác vì lợi ích toàn cục sao?
Cô còn muốn để cho anh nghĩ cô nhu thuận sao?
Uông Mộ Di tuyệt vọng nằm trên mặt đất, đờ đẫn nhìn trần nhà.
Không biết, cô căn bản không biết nên làm thế nào cho phải,trước khi kết hôn, sở hữu mọi người ngăn cản cô, chính là cô không nghe, là lỗi của cô, cô xứng đáng, oán không được ai, nhưng, cô thật sự không có biện pháp dễ dàng tha thứ chồng của mình có người phụ nữ khác, cô không giống như người phụ nữ cao thượng đến vậy!
Cô sa vào ở cực độ mê võng trong thống khổ, đột nhiên, có cái tín niệm theo lòng của cô trong hồ hiện ra đến…… Cô không cần cùng người phụ nữ khác chia sẻ tình yêu của anh, cũng không muốn cho chính mình sống ở ngờ vực vô căn cứ, nếu việc đã đến nước này, cô không cần, vậy có thể đi?
Cô là nhu nhược, nhưng không yếu đuối, lúc này đây, có người nghĩ cô ngoan ngoãn, cô phải chống lại…….
Uông Mộ Di đem nước hoa thả lại cặp, như bù nhìn không hồn , đi ra khỏi thư phòng, trở lại phòng, sau đó nằm đến trên giường.
“Em vừa đi đâu?” Thường Khắc Khiêm nằm bên mang theo nồng đậm buồn ngủ nỉ non hỏi, tiếp theo bàn tay to duỗi ra, quen thuộc lại nắm ở thắt lưng ở cô.
“Uống nước.” Cô thực bình tĩnh, bình tĩnh đến ngay cả chính mình đều sợ hãi.
Ngày hôm sau, cô qua một đêm không ngủ khuôn mặt tái nhợt, ánh mắt kiên định đối với Thường Khắc Khiêm nói…. “Tô