Snack's 1967
Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu

Nhật Ký Vượt Tường Của Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325610

Bình chọn: 7.5.00/10/561 lượt.

g ngực thì lòng tồn tại không vui, mà khi biết thân phận của Tô Diệp và sau sự kiện Thạch Lỗi, loại không vui này nhanh chóng chạy lên vì oán hận và chán ghét.

Cô ta oán hận vốn là chuyện của mình cô ta, mặc dù hành vi ngoài trường của cô ta không ngay thẳng, nhưng còn không đến mức chủ động tìm tới Tô Diệp gây sự, nhưng khi cô ta lấy được một tin tức từ chỗ Đổng Thiến thì lại hoàn toàn dễ nổi nóng rồi.

Thì ra là cha Thạch Lỗi vốn là một quản lí cao cấp ở công ty Đỗ Hành, hôm nay bởi vì chuyện con trai náo loạn công ty, ông chủ động tự nhận lỗi từ chức. Nhưng khi ông từ chức, ngay cả giữ lại Đỗ Hành cũng không có, điều này làm cho cha Thạch Lỗi rất mất mặt.

Thật ra thì tuổi của cha Thạch Lỗi cũng không lớn, cũng không tới năm mươi, vào tuổi của ông cũng chưa đến tuổi về hưu, muốn dựa vào kinh nghiệm trong nghề nhiều năm của mình cùng với lai lịch ở công ty nổi tiếng, tùy tiện tìm công ty gia đình dưỡng lão.

Vấn đề là, ở trong thành phố B, tuy nói nhân viên công ty IT đông đảo nghiễm nhiên là một u ác tính của giao thông thành phố, nhưng nói trắng ra tổng kết lại chính là: mấy công ty nước ngoài nổi tiếng và rất nhiều công ty lớn nhỏ đang phát triển trong giới IT. Mà bởi vì ngày đó lúc Thạch Lỗi gây chuyện có quá nhiều người thấy được, cố tình những người này đều sẽ có quan hệ với các công ty lớn hoặc là bên kỹ thuật hoặc là giữa bạn học chung lớp lui tới. Như vậy chỉ làm thành một kết quả tất nhiên: chuyện cha con Thạch Lỗi náo loạn công ty truyền khắp trong nghề.

Vì vậy cha Thạch Lỗi nhờ bạn bè trong nghề giới thiệu, vừa mới bắt đầu thì nói rất tốt, nhưng cuối cùng sau khi gặp mặt nói chuyện với lão tổng, lúc này thăm viếng liền yên lặng chấm dứt không tiếng động.

Thật ra thì suy nghĩ một chút cũng vậy, ai đồng ý tuyển một người ngay cả con trai mình cũng trông nom không tốt, từ đó đưa tới phiền toái cho nhân viên công ty đây?

Trong khi cha Thạch Lỗi thất nghiệp, Thạch Lỗi cũng vẫn không có việc làm. Lúc cha con gian nan hết sức, một hạng mục nghiên cứu của mẹ Thạch Lỗi ở trường học bị ngừng lại. Một nhà ba người, nhất thời toàn bộ lâm vào trong thời kỳ khó khăn trong sự nghiệp. Tuy nói cha mẹ Thạch Lỗi làmviệc nhiều năm có tích lũy về mặt kinh tế, nhà cũng có mấy phòng, nhưng bộ dáng một nhà miệng ăn núi lở như vậy, khẳng định áp lực trong lòng không nhỏ.

Bạn bè Thạch Lỗi cũng âm thầm suy đoán những chuyện xui của nhà họ Thạch là Đỗ Hành làm ra, xem người này một chút, giả nhân giả nghĩa vừa quyên tiền vừa xây nhà, nhóm người hiệu trưởng ở trường học bọn họ một lòng nịnh bợ còn không phải là đi theo phía sau liếm mông người ta hả! Đoán chừng là biết Đỗ Hành mất thể diện bởi vì chuyện nhà họ Thạch, cho nên cố ý làm mẹ Thạch Lỗi mất mặt để trút giận thay Đỗ Hành.

Trong lòng mọi người tự nhiên suy đoán, nhưng ai cũng không dám nói ra, bọn họ nhìn bộ dạng Tô Diệp vẫn không có việc gì, nên đi học thì đi học nên ăn cơm thì ăn cơm, thật sự là một đám hận nghiến răng nghiến lợi. Cái gọi là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, một nhà Thạch Lỗi coi như thua bởi trên người cô gái nhỏ nhìn như thanh thuần này.

Khi đám đàn ông ở nơi này kìm nén không dám nói thì thiếu nữ xinh đẹp Mạnh Vũ Đình nghiêm mặt trực tiếp tìm tới Tô Diệp, sau khi gặp mặt thì từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng xem kỹ Tô Diệp, cuối cùng môi đẹp đỏ chót rốt cuộc nhẹ nhàng khạc ra một câu: "Cô cũng coi như họa thủy rồi."

Tô Diệp vốn cảm thấy kinh ngạc đối với Mạnh Vũ Đình bỗng nhiên xuất hiện, hôm nay nghe nói như thế càng thêm như tên hòa thượng lùn hai thước với tay sờ không đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì):

“Cô có chuyện gì sao?” Cô chau mày lại hỏi, trong lòng thật sự không hoan nghênh vị khách không mời mà đến này.

Trên người Mạnh Vũ Đình mặc áo ngắn tay màu đỏ, phía dưới còn lại là váy màu đen phối với tất chân và giày cao gót, tư thái yểu điệu mê người nghiêng dựa vào trên khung cửa, cười lạnh một tiếng châm chọc nói với Tô Diệp: “Tô đại tiểu thư, hay là tôi nên gọi Đỗ phu nhân? Tôi tới nơi đây, là cầu xin cô một chuyện”.

Tô Diệp không để ý tới sự châm chọc của cô ta, “A” một tiếng, nhàn hạ hỏi: “Chuyện gì?”

Môi Mạnh Vũ Đình thoa son môi màu đỏ đậm khẽ thở dài: “Cô là thiên kim tiểu thư quý phu nhân, Đỗ đại tổng tài lại càng là tinh anh trong giới IT, người ở vị trí cao như các người có rộng lượng, có thể bỏ qua cho nhà họ Thạch hay không? Nhà bọn họ chỉ là dân chúng bình thường, không đấu lại được các người”.

Tô DIệp nghe vậy nhướng mày: “Rốt cuộc cô đang nói cái gì?”

Mạnh Vũ Đình châm chọc chợt nhíu mày: “Thế nào? Đõ phu nhân lại không biết?”

Tô Diệp không thích nụ cười bao hàm châm chọc này của Mạnh Vũ Đình, vẻ mặt lạnh đi nói: “Mạnh tiểu thư, nếu có chuyện thì xin mời nói thẳng, còn không có chuyện, xin lỗi Tô Diệp tôi không tiếp được rồi”.

Mạnh Vũ Đình thấy Tô Diệp không kiên nhẫn, không thể làm gì khác hơn là nhún vai một cái, vén vén tóc quăn quyến rũ, bắt đầu thong thả ung dung nói toàn bộ cảnh ngộ của nhà Thạch Lỗi cho Tô Diệp.

Sau khi kể xong, Mạnh Vũ Đình cười nhìn Tô