XtGem Forum catalog
Nhật Ký Báo Thù

Nhật Ký Báo Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324962

Bình chọn: 9.00/10/496 lượt.

lại.

Vừa lúc Ngụy Vũ cũng muốn đi chậm lại nên liền làm bộ như không phát

hiện ra cũng đi từ từ cũng với Diệp Thiên Tuyết, trong long thầm động

viên mình nhất định phải mời Diệp Thiên Tuyết ra ngoài dạo chơi.

Hai người ăn một ít đồ ăn đơn giản, Ngụy Vũ cũng không quan tâm đến

những nhân viên kia đang nghĩ gì về mình, lại gần Diệp Thiên Tuyết nở nụ cười nịnh: "Chị Tiểu Tuyết, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút đi?"

Diệp Thiên Tuyết trước khung cửa sổ thật to, lắc đầu: "Hiện tại chị

không muốn đi đâu. . . . . . Ăn xong rồi chỉ muốn ngủ một giấc thôi."

Lúc này, nét mặt của cô hiện lên nét ngây ngô.

Ngụy Vũ hỏi thăm dò: "Vậy em đi bảo người chuẩn bị cho chị nghỉ tạm?"

Diệp Thiên Tuyết bật cười: "Thời tiết hôm nay tốt như vậy, nếu ở trong

phòng để ngủ thì tiếc quá. Dù sao cũng không có ai, chúng ta ra ngoài

kiếm gốc cây nào lớn để ngủ đi ?"

Ngụy Vũ đương nhiên là đồng ý, hai người liền đứng dậy đi ra ngoài.

Là người phụ trách toàn bộ công trình này, Ngụy Vũ tuy không thể nói là nắm rõ trong lòng bàn tay, nhưng đại khái vẫn có hiểu biết nhất định.Vì vậy ngay lập tức dẫn Diệp Thiên Tuyết đến nơi như cô mong muốn.

Khoảng nửa giờ sau, cậu ngồi ở nơi đó thật vừa lòng nheo mắt lim dim

nhìn Diệp Thiên Tuyết đang nằm đối diện, nhịp tim không khống chế được

mà đập thình.

Ham muốn đang kích động cậu tiến lại gần cô, nhưng đồng thời lý trí cũng đang nhắc nhở cậu phải giữ một khoảng cách.

Cậu cứ như vậy ngồi bất động, không biết mình nên làm gì.

Một lúc sau rốt cuộc cậu cũng cử động co thể, trong xương phát ra"Rắc" một tiếng.

Cậu lập tức ngừng lại, sợ tiếng động quá lớn khiến Diệp Thiên Tuyết tỉnh giấc, không thấy Diệp Thiên Tuyết có cử động gì, cậu thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, cơ thể đã cử động lại bình thường, cậu có thể đổi tư thế khác rồi.

Chỉ là đổi lại tư thế, chỉ trong một cái chớp mắt cậu đã tới gần Diệp Thiên Tuyết, nhìn cô ngủ.

Phát hiện tư thế của mình không đúng, nhất thời cơ thể cậu lại cứng đờ, chỉ chốc lát sau liền khôi phục lại.

Không sao, dù sao chị Tiểu Tuyết cũng không có tỉnh, cô sẽ không biết

cậu làm vậy. Suy nghĩ này vừa hiện ra, Ngụy Vũ liền hận không thể cho

mình cái tát. Rõ ràng đã nói phải lấy dũng cảm nói chuyện này với Tiểu

Tuyết, vậy mà giờ lại xuất hiện suy nghĩ ủ rũ này.

Cậu nhìn Diệp Thiên Tuyết ngơ ngẩn, sau đó, như bị mê hoặc, cúi sát xuống đôi môi đỏ mọng của cô.

Lúc này dưới ánh mặt trời này, những làn gió nhẹ này, còn có bãi cỏ và

bóng cây này, cách đó không xa là khu cánh đồng hoa oải hương trải dài.

Một thiếu niên cúi đầu hôn người thiếu nữ thích.

Tất cả đều rất đẹp, rất nên thơ.

Chỉ trừ Ngụy Vũ.

Cậu căn bản là không dám hôn.

Hơi thở của Diệp Thiên Tuyết phả lên mặt cậu, khiến cho cậu cả khuôn mặt như muốn bốc hơi , thân mình cũng như phát sốt.

Trong lòng thì nghĩ "Thời tiết dạo này thật là càng ngày càng nóng, chắc do đã đến mùa hè" , nhưng lại biết thừa đây chỉ là một cái lý do để cậu dựa vào.

Ngụy Vũ trong lòng tự nhủ, tiếp tục khuyến khích mình dũng cảm. Nhưng

cho dù trong lòng có kêu gào cả trăm lần thì than thể cậu vẫn như cũ

không thể nhúc nhích.

Cậu cứ bối rối suy nghĩ lung tung trong khi chỉ cách đôi môi của Diệp Thiên Tuyết không tới một cm.

Một lúc sau, cậu rốt cuộc cũng cử động, không phải là do lấy được can

đảm để hành động mà là do giữ cơ thể ở một động tác trong thời gian quá

lâu nên cậu không chống đỡ nổi nữa.

Trong lúc không cẩn thận, cậu đã hôn trúng cô.

Dù chỉ chạm nhẹ vào cũng khiến cho Ngụy Vũ tim đập liên hồi.

Từ trước đến giờ, cậu chỉ là một thiếu niên có thân hình mập mạp không

có gì đặc biệt. Những thiếu niên khác dù không có gia thế như cậu cũng

đều đã có bạn gái của mình, cũng có cử chỉ âu yếm nhau, thậm chí có

người đã lên giường, nhưng chỉ riêng cậu là chưa từng yêu hay là người

bạn gái nào.

Cho nên đây là lần đầu tiên cậu tiếp cận một người, thân mật như thế.

Cậu theo bản năng thè lưỡi ra liếm đôi môi của Diệp Thiên Tuyết, sau đó giống như bị sét đánh mà lùi lại.

Cậu che đôi môi của mình rồi nhìn cô, trong lòng lại rục rịch.

Hôn thêm lần nữa.

Đang lúc cậu định lại gần thì Diệp Thiên Tuyết từ từ mở mắt.

Cô có chút miễn cưỡng hỏi: "Tiểu Bàn, giờ là mấy giờ rồi?"

Ngụy Vũ vội vàng nhìn đồng hồ, nói cho cô biết, trong lòng lại âm thầm

khiếp sợ, thì ra là đã trôi qua nửa tiếng đồng hồ rồi sao? Cậu một chút

cảm giác cũng không có.

Diệp Thiên Tuyết cười khẽ, ngồi dậy: "Quả nhiên là không còn sớm. Chị

tỉnh dậy thật đúng lúc nhỉ." Nhìn Ngụy Vũ có vẻ bần thần, Diệp Thiên

Tuyết vẻ mặt không hiểu hỏi: "Sao vậy, Tiểu Bàn? Mặt của em rất đỏ, là

do thời tiết nóng quá hay sao?"

"Không, không phải." Ngụy Vũ vội vàng mà trả lời, tiếp tục mất hồn.

Ở thời điểm Diệp Thiên Tuyết muốn hỏi tiếp, cậu trong giây lát lấy lại tinh thần, nhào tới trước người Diệp Thiên Tuyết.

Bị cậu làm sợ hết hồn Diệp Thiên Tuyết lui về phía sau ngã xuống, hai tay chống đỡ , vừa lúc bị cậu ôm vào trong ngực.

"Tiểu Bàn, em. . . . . ."

"Chị Tiểu Tuyết, chị làm bạn gái của em đi!" Ngụy Vũ rốt cuộc nói ra,

đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, "Xin