
p lực đọc trộm ý nghĩ của cô, anh cũng biết
cô lại đang nghĩ gì. Cô gái này thật là chỉ nghĩ đến bỏ trốn thôi sao? Ah thật
là ngốc. Cái tên Liên Thành này đã đến lúc nên dạy bảo nhẹ nhàng 1 chút rồi. Nếu
hắn vẫn cứng đầu thì thật là tiếc cho cái mạng của hắn. (ở với Liên Thảo 1 thời
gian, bản tính tàn nhẫn của anh vơi đi quá nhiều rồi)
Đi theo 2 tên bảo vệ đến trường chỉ là khi đi được nửa đường
anh dùng thuật thôi miên bọn họ khiến họ mất đi ý thức. Cho xe dừng ở ven đường,
2 tên bảo vệ liền gục xuống ngủ mê mệt.
Nhảy xuống khỏi xe, Vân Phong theo hướng nhà hàng Nhật Ly đi
đến. Bởi vì Liên Thảo dùng cơm ở đó.
Nhà hàng Nhật Ly
Liên Thảo chán nản bước vào bên trong, lần này đi dùng cơm mẹ
cô cũng sai người theo dõi. Thật tức chết cô mà.
Ngồi xuống ghế đối diện tên đáng nghét đó cô hậm hực nói:
- Anh có thể bớt làm phiền tôi được không? Tôi thật sự không
muốn nhìn thấy mặt anh đâu.
- Nhưng tôi lại muốn gặp mặt Liên Thảo tiểu thư. Cô càng
ngày càng thú vị đó.
- Tôi rốt cuộc có điểm gì tốt cơ chứ? Xinh đẹp thì không,
thông minh càng không. Rốt cuộc anh muốn gì ở tôi chứ?
- Những thứ đó với tôi không quan trọng. Xinh đẹp cũng chỉ
là vẻ bề ngoài, thông minh lại càng không cần, tôi không muốn khi về đến nhà lại
phải đấu trí với vợ của mình nữa.
- Anh..anh(tức giận đến mặt đỏ bừng)
- Đừng giận dữ nữa không tốt cho nhan sắc đâu. Gọi đồ ăn đi.
Khi cô định cất tiếng phản đối thì ngoài cửa hàng xuất hiện
5 phụ nữ khá là xinh đẹp đi đến chỗ bọn họ. Những người phụ nữ này ánh mắt thì
mơ hồ, đồng loạt nói:
- Liên Thành anh là 1 tên cầm thú, chiếm đoạt tôi rồi lại muốn
rũ bỏ tôi sao? Đồ không biết liêm sỉ lại đi lừa lọc cô gái này sao?
- Các cô là ai? Tại sao lại vu oan giá hoạ tôi như vậy?
Nhưng hắn không kịp nói nhiều vì bị 5 cô gái lao vào người
thì cào xé, người thì cắn, người thì thẳng tay đánh đập. Bọn họ tấn công nhưng
khuôn mặt không lộ ra vẻ mặt gì, ánh mắt thì mông lung.
Liên Thảo chứng kiến như vậy vô cùng tức khí, thẳng tay tạt
nước vào mặt hắn, buông lại 1 câu rồi bỏ ra ngoài:
- Vô liêm sỉ.
- Liên Thảo không phải như cô thấy đâu.
Bất chợt 1 cô gái trầm giọng nói:
- Liên Thành đây chỉ là cảnh cáo nhẹ thôi. Nếu còn muốn sống
thì biết điều 1 chút. Không được đến gần làm phiền cuộc sống của cô ấy nữa.
Tiếng nói vừa chấm dứt thì cùng lúc đó cả 5 người ngã xuống
bất tỉnh. Cô ấy trong lời cô ta là ai? Không lẽ là Liên Thảo sao? Rốt cuộc là
ai đã điều khiển họ.
Bị tấn công đau đớn, hắn rời khỏi nhà hàng. Chỉ là khi hắn
điều khiển xe đến 1 đoạn đường khá vắng người qua lại thì không biết từ đâu xuất
hiện 1 sinh vật vô cùng ghê rợn thân mình của nó chỉ bé bằng đứa trẻ 5 tuổi không
hề có da ngoài, mình đầy máu chảy. Con quái vật nhảy nên nắp xe mồm nó há rộng
ra vô cùng đói khát. Máu từ người đó chảy xuống ướt đẫm kính xe. Liệu phải
chăng vì hắn quá mệt mỏi mà ảo tưởng ra. Con quái vật đáng sợ này rốt cuộc là
gì?
Liên Thành từ trước đến giờ chưa bao giờ tin ở trái đất này
còn có ma, quỷ hiện hình.
Nhưng bây giờ thì hắn đã tin, nếu không có yêu thuật thì tại
sao 5 cô gái kia lại bị người điều kiển, không có quỷ hay yêu quái. Vậy cái con
vật đang không ngừng há mồm là gì đây? Nhưng lúc này hắn không có thời gian mà
ngồi phân tích vì cái con vật đầy máu này bắt đầu tấn công hắn.
” Géo!!” con vật gầm lên. Nó liền dùng con dao sắc nhọn trên
tay đâm vào kính ô tô liên tục cho đến khi nứt vỡ.
Liên Thành ngồi bên trong vô cùng hoảng sợ vội vàng nhấn ga
tăng tốc độ hy vọng sẽ làm con vật này rơi xuống. Nhưng khi xe vừa bắt đầu chạy
thì con quái vật này không thể kiềm chế được nữa, nó đã từ trong rừng sâu nơi
đáy giếng mà mò đến đây (nó được sinh ra từ những vũng máu sau bữa ăn của Quỷ
Huyết, 1 lần ăn lại 1 con được hình thành. Nó là ấu trùng của Quỷ) Đủ hiểu bây
giờ nó đã đói khát thế nào.
Lao cả thân mình đầy máu vào trong xe, nó há to miệng hướng
vào hắn cắn xé. Liên Thành vội vàng dùng chân đạp mạnh vào cửa xe để thoát hiểm
nhảy ra ngoài.
Cú nhảy đó đã khiến hắn bị vết thương rất nhiều, mùi tanh của
máu càng trở nên nồng đậm hơn. Hắn chạy về phía trước, con quỷ đó đuổi theo
sau. Nhưng hắn còn chưa chạy được xa thì lại xuất hiện thêm 1 con khác lao vào
tấn công.
Hai con quỷ lao vào cắn xé, đau đớn khiến hắn không thể chạy
được nữa. Cổ hắn đang bị cắn vô cùng thậm tệ bởi vì lũ quỷ biết máu ở đó chảy
ra vô cùng nhiều đủ để chúng giải khát. Cơ thể hắn giật giật, mắt trợn trừng vì
cái chết đang đến.
Có tiếng bước chân đang lại gần, hai con quỷ ngước đầu lên
nhìn.
” Géo!!” vội vàng rời khỏi con mồi đang ăn dở chạy đến dưới
chân người đó quỳ xuống gục đầu cọ cọ vào mu bàn chân như 1 vật cưng cần chủ
nhân vuốt ve.
- Hai con ấu trùng này, biến ngay.
” Géo!!” bỏ chạy biến mất dạng.
- Mình còn chưa tìm được đồ ăn như ý thế mà bọn chúng đã được
ăn uống ngon lành rồi. Ở vùng xa xôi hẻo lánh thì không có người, vào chốn
thành thị thì nữ giới đều bẩn hết(dùng chất kích thích, tình dục bừa bãi, bệnh
tật.) rồi. A! May mà quả tim của họ còn dùng được.
Tiến lạ