Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322864

Bình chọn: 9.5.00/10/286 lượt.

i gần người đang nằm dưới đất thoi thóp. Hắn khẽ cúi

người xuống quan sát.

- Bộ dạng nhìn cũng thật được nha. Ngươi thật may mắn vì được

Quỷ Huyết ta dùng lại thân xác của ngươi đó.

Liên Thanh không còn sức để nói chỉ có thể trợn to mắt nhìn.

Người này dù cũng có hình người nhưng bộ dạng cũng đáng sợ không kém. Hai mắt

màu đỏ, miệng đỏ như máu, trên da mặt toàn những tơ máu màu đỏ chằng chịt hiện

lên rõ rệt, bên má trái từng miếng thịt bắt đầu bị phân huỷ rơi xuống từng miếng

nhỏ một(Quỷ huyết vì chê máu bẩn không thèm dùng nên mới bị như vậy, nếu dùng

thân xác con người thì dù không dùng máu giải khát cũng không bị tàn phá nhiều).

Từ trong lòng bàn tay của Quỷ Huyết xuất hiện 1 luồng sáng

màu đỏ chữa trị vết thương đến khi bình phục lại, thì rút linh hồn của Liên

Thành ra khỏi thể xác.

- Vì thể xác của ngươi, ta sẽ nhân từ không đánh ngươi hồn

phiêu phách tán.

Hẩy nhẹ bàn tay, 1 lực mạnh đẩy linh hồn của Liên Thành đến

Quỷ Cốc nơi ma quỷ cư trú.

***

Nói đến Liên Thảo sau khi chứng kiến cảnh như vậy thì vô cùng

tức giận, không ngờ mẹ lại ép cô gặp mặt cái tên không ra gì đó. Tức chết mà.

- Cái tên Liên Thành đó đúng là lừa người, may mà mình phát

hiện sớm. Nếu như có Bảo Bối ở đây thì tốt biết mấy. Mình phải đến trường đòi

người.

- Không phải đến đòi người đâu, tôi ở sau lưng cô rồi.

-Là giọng của Bảo Bối, Bảo Bối!(vội vàng quay mặt lại) Mẹ nhớ

con chết mất.

Không ngờ Bảo Bối lại xuất hiện, bây giờ chỉ có nó là người

hiểu cô nhất thôi. Cô biết Bảo Bối sẽ không bao giờ bỏ mặc cô đâu.

Ủy khuất với những chuyện đã diễn ra, bây giờ tìm được người

lắng nghe cho nên cô liền kể lại hết mọi chuyện hy vọng Bảo Bối sẽ đồng cảm mà

an ủi nỗi ủy khuất mà cô đang chịu đựng.

Nhìn thì có vẻ như anh đang ngồi lắng nghe nhưng thực chất

anh lại đang suy nghĩ chuyện khác:” Rốt cuộc ai đã giết cái tên đó? Mình chỉ mới

cảnh cáo nhẹ vậy mà đã có người giải quyết hắn rồi. Là ai mà có pháp lực cao

như vậy?”

Vì trong lúc đi theo Liên Thảo, Vân Phong vô tình quan sát

thấy 1 linh hồn bị đánh về Quỷ Cốc, nhìn kĩ lại không ai khác chính là cái tên

Liên Thành, người vừa bị anh cảnh cáo



Một mình ngồi diễn thuyết mọi chuyện xảy ra từ đầu đến đuôi

xong mới chợt nhớ ra:

- A! Bảo Bối, không phải con lẽ ra bây giờ đang ở trường ngồi

học sao? Vì sao lại xuất hiện ở đây?

Vì quá ngạc nhiên nên cô hơi la lớn 1 chút, khiến mọi quay lại

nhìn cô với ánh mắt sắc như dao lam. Ai bảo cô còn ồn ào như vậy chứ?

Cười trừ với mọi người, cô quay sang ôm cánh tay Bảo Bối mà

giật giật:

- Bảo Bối à, rốt cuộc con đang suy nghĩ gì mà trầm tư như vậy

chứ? Không lẽ lúc nãy nói chuyện toàn mẹ ngồi 1 mình độc thoại thôi sao?(hờn dỗi

nói)

Ngẩng đầu lên nhìn cô thì thấy biểu hiện hờn dỗi đó chẳng khác

nào 1 đứa trẻ bị giật mất kẹo cả. Ai! Ngốc nghếch như vậy sau này nuôi con thế

nào đây?

- Không có đâu, vì người ta sẽ không thể biết được cô đang độc

thoại, tôi luôn nhìn cô mà.

- Được rồi không nói chuyện này nữa. Tại sao Bảo Bối lại ở

đây?

- Tôi trốn ra.

- Trốn ra? Con nhỏ như vậy mà 1 mình trốn ra rồi lại 1 mình

đến đây là rất nguy hiểm. Nếu như gặp 1 tên bệnh hoạn thì sao cơ chứ?

- Bệnh hoạn là bệnh gì?(khó hiểu)

- Mẹ cũng không biết, bệnh hoạn là bệnh hoạn thế thôi. Nói

tóm lại những tên này luôn có ý đồ không tốt.

- Ồ vậy sao? Tốt nhất bọn họ nên hy vọng là đừng có giáp mặt

với tôi.

- Đó chỉ là mẹ giả sử thôi lấy đâu ra có chứ. Vậy bây giờ

con tính sao?

- Tính cái gì?

- Thì tiếp tục đến trường hay về nhà.

- Tất nhiên là phải đến trường rồi.

- Được rồi hay là mẹ đến trường với con nhé.

- Không cần bây giờ cô về nhà đi. Nhớ không được lang thang

những nơi vắng vẻ đâu đấy.

- Biết rồi.

Sau đó 2 người đi theo 2 đường khác nhau, người về nhà, kẻ đến

trường.

Vân Phong đi đến chiếc xe có 2 tên vệ sĩ đang ngủ gục. Khi

đã ổn định chỗ ngồi rồi anh mới giải trừ thôi miên cho bọn họ.

- Hai người ngủ như vậy đủ rồi đấy. Định cho tôi nghỉ học

luôn sao?

- Cậu chủ, xin lỗi chúng tôi đã làm lỡ việc học của cậu. Xin

cậu hãy trách phạt chúng tôi.(lo lắng nhận tội)

- Ngồi đó mà trách phạt, còn không mau đưa tôi đến trường.

- Dạ,

Bọn họ vội vã cho xe chuyển động, chỉ là vẫn còn 1 chuyện

khiến họ nghi vấn:” Làm sao mình có thể ngủ gục trên xe khi đang lái xe chứ? Kỳ

lạ”

Và khi Vân Phong đi vào trường không cần phải nói nữa: náo

loạn toàn tập. Sức thu hút quá cao từ giáo viên đến những em mỗ giáo. Ai! Để

anh đến trường chỉ làm hại người ta thôi. Người ta nói rồi: đôi khi đẹp trai

cũng là có tội nhưng đẹp trai quá mức thì tội không thể dung thứ được. Cả trường

vì sự xuất hiện của anh mà điên đảo.

Quỷ Huyết sau khi chiếm đoạt thể xác của Liên Thành thì vô

cùng thoả mãn. Với ngoại hình như thế này thì khả năng kiếm ăn sẽ tốt hơn nhiều.

Dùng pháp lực để mở não bộ xem lại trí nhớ. Những hình ảnh cứ

từ từ hiện ra không sót 1 chi tiết nào. Từ những chuyện xảy ra trong quá khứ đến

những chuyện gần đây. Đóng lại não bộ hắn chậc lưỡi:

- Chậc chậc, cô ta như quỷ vậy mà cũng thích. Nhưng đứa con nuôi


XtGem Forum catalog