XtGem Forum catalog
Nha Đầu Khờ

Nha Đầu Khờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322922

Bình chọn: 9.5.00/10/292 lượt.

ối cùng đành phải bất đắc dĩ nở nụ cười. “Được rồi! Không nói đừng nói, tùy em”

Hỉ Phước bình thường thì khờ, nhưng lúc này cũng hiểu được thiếu gia đáp ứng không vặn hỏi ai nói nữa, lập tức không khỏi vui vẻ nheo con mắt say lại, lấy lại nụ cười sáng rỡ ngọt ngào, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mịn bị mùi rượu làm cho hồng, ở dưới ngọn đèn chiếu rọi, nhưng lại làm cho người ta kìm lòng không được cảm thấy rung động.

Khuôn mặt quen thuộc nặng nề yên lặng trước mắt này không thể quen thuộc hơn, vốn da thịt trắng nõn giờ phút này đỏ hồng xinh đẹp, mắt say lờ đờ mê ly ướt át, cánh môi chín mọng hơi khẽ mở vì lây dính tí rượu mà dính ướt, tựa hồ không tiếng động mời người đi hái, Văn Thiếu Thu cặp mắt sắc không tự chủ được di chuyển, ngón tay dài tao nhã khẽ vuốt lên môi đỏ mọng…..

“Thiếu, thiếu gia?” Chìm trong men say, Hỉ Phúc đã mờ mịt, lại mê hoặc, khó hiểu chủ tử vì sao đột nhiên chạm vào miệng mình, thế nhưng không nghĩ tới muốn né tránh.

Như không nghe thấy tiếng gọi, Văn Thiếu Thu có chút đăm chiêu xúc cảm vuốt ve cánh môi chín mọng thật tốt, đôi mắt sâu thẳm hiện lên cảm xúc giống như kinh ngạc lại giống như ngoài ý muốn, dường như lập tức muốn xác nhận cái gì, hắn đٴ nhiên cúi đầu che lên môi đỏ mọng mời người hái kia.

“Ô……” Xâm nhập tới quá nhanh, rất mãnh liệt, Hỉ Phúc sợ hãi mở to cặp mắt say, chỉ kịp phát ra một tiếng kêu rên, tiếng vang còn lại liền đều biến mất ở miệng, ngay cả lực phản kháng đều không có bị cái lưỡi linh hoạt nóng bỏng ngang ngược đẩy ra khớp hàm, tiến vào nhanh chóng, xâm phạm chỗ sâu nhất.

Một tiếng ầm ầm vang lên làm cho kẻ đang say rượu đầu óc mơ hồ rối loạn nổ tung, suy nghĩ của nàng trong nháy mắt trống rỗng, chỉ cảm thấy vật ướt át mà ấm áp mềm mại không ngừng ở trong miệng quấn lấy, như là muốn cướp đoạt tất cả, thân thể càng lúc càng nóng, hơi thở cũng gấp gáp, trước mắt một trận choáng váng hoa mắt ……..

Đùng!

Bỗng dưng, cũng không biết là do say rượu hay chịu không được kích thích quá lớn, nha hoàn khờ ngốc kia thân thể lại mềm nhũn, đắm chìm sâu bên trong nụ hôn kịch liệt triền miên mà ngất đi.

Lúc này bất tỉnh, nha đầu kia thật đúng là biết chọn giờ đó!

Có chút dở khóc dở cười, Văn Thiếu Thu vẫn chưa thỏa mãn, ngón tay dài lại nhẹ vuốt ve đôi môi vì bị chính mình nóng vội mà trở nên sưng đỏ mọng mê người, không nói lời nào nhìn khuôn mặt nàng hồn nhiên ngủ say, sau đó chậm rãi, khóe miệng hắn phức tạp hơi cong lên mà hứng thú cười khẽ……

A …. Có gì không thể nào?

Vốn quơ đại nàng, chỉ là vì ngăn cản trưởng bối bức hôn: Nhưng hôm nay, hắn lại phát hiện chính mình đối với nha đầu ngốc này nảy sinh tình dục, như vậy đùa quá hóa thật đem nàng thú vào cửa có gì không được? Ít nhất nàng cùng Hoa Thải Dung hai người khách quan mà nói, hắn lựa chọn tuyệt đối là nàng.

Nói gì đi nữa, như tính tình của hắn, cả đời này ngoài chính mình ra, thì không có khả năng yêu thương người khác, như vậy tương lai nói người làm bạn cả đời bên gối là nàng, vậy thật sự là không thể tốt hơn.

Ít nhất, hắn không cần nghĩ đến chuyện nàng muốn cùng tên nam nhân không quen biết sinh em bé, trong lòng liền tự dưng tức giận: Thứ hai, thú nàng làm vợ, để cho nàng sinh con của hắn, hắn cũng danh chính ngôn thuận đem nha đầu ngốc mắt hết hy vọng lại trung thành và tận tâm này giữ ở bên người cả đời; Ba là, đối với nàng, hắn vĩnh viễn không cần lo lắng đề phòng……

Nghĩ vậy, bên môi Văn Thiếu Thu ý cười trở nên sâu sắc, đem thiên hạ vì say rượu mà ngủ say càng ôm sát vào trong lòng, sau đó vẻ mặt sung sướng lại rót chén rượu ngon, đối với vầng trăng sáng tỏ ngoài cửa sổ cùng nâng chén —

“A ….. Lại là mười lăm trăng tròn đây mà ….”

“Ôi……..”

Yếu ớt rên rỉ, Hỉ Phúc chậm rãi mở mắt, mờ mịt nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt một hồi lâu, thần trí rốt cục từ từ tỉnh táo lại, lập tức theo bản năng xoay người ngồi dậy —

“A …..”. Vì động tác quá mạnh, vì bị say rượu mà thình lình xuất hiện co rút đau đớn mãnh liệt tập kích lên đầu, nàng ôm đầu kêu đau một tiếng, động cũng không dám động từ từ đợi đau đớn kịch liệt đi qua, lúc này mới có tâm tư chú ý tới trên người mình không biết khi nào đã đắp cái chăn mỏng.

Ơ? Là ai giúp nàng? Trong viện này ngoài nàng cùng thiếu gia, không thể nào có người khác, cho nên…… Là thiếu gia giúp nàng đắp chăn?

Ngơ ngác cầm lấy cái chăn mỏng, Hỉ Phúc nhíu mày cố gắng nhớ lại …….

Phải ……. Nàng nhớ rõ chính mình cùng thiếu gia uống thật nhiều rượu, ăn thật nhiều đồ ăn, sau đó nàng trách thiếu gia bắt nạt người ta, còn sau đó…… Còn sau đó là cái gì nhỉ?

A…… Đúng rồi! Hình như là nàng nói nàng không có dụ dỗ thiếu gia, thiếu gia còn thật sự gật đầu đồng ý, cũng vẫn nhìn nàng…… Nhìn nàng……

Sau đó thì sao?

Hình ảnh đứt quãng giữa chừng, nàng ảo não gõ cái đầu hay quên, lại như thế nào cũng nghĩ không ra chuyện kế tiếp, chỉ là cảm thấy chính mình giống như đã bỏ lỡ một đoạn trí nhớ rất quan trọng ….. Đáng ghét! Sao lại nghĩ không ra?

Đừng nghĩ! Đừng nghĩ! Nghĩ đến đầu lại đau!

Buông tha cho tự ngược đãi bản thân, Hỉ Phúc lảo đảo bò xuống khỏi ghế quý phi, một cái