XtGem Forum catalog
Người Yêu Hai Mặt Của Tôi

Người Yêu Hai Mặt Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324860

Bình chọn: 7.00/10/486 lượt.

xem hoa Diệp Tử, Cố Ngôn

Chi lại rất thích dáng vẻ hoạt bát của cô như vậy. Tuy là thích nhưng

anh vẫn không ngại phiền dặn dò cô cẩn thận một chút, kết quả cho dù là

dặn dò nhưng rốt cuộc vẫn vui quá hóa buồn, lúc đó Vương An An đi bộ đến tìm Cố Ngôn Chi, không cẩn thận nên đã bị trật chân.

Vương An An cũng không để ý, chỉ la lên một tiếng, sau đó muốn nhảy trở về phòng.

Cố Ngôn Chi vô cùng khẩn trương, lập tức liên lạc với nhân viên trong

khách sạn, vì vậy rất nhanh đã có người tới đỡ Vương An An về.

Quản lý khách sạn cũng bị hù dọa, Vương An An còn chưa có đi bước nào thì đã có tới đưa cả ghế dựa mềm mại và thảm lông, còn có nhiều người xoay

quanh nhìn cổ chân của cô, khách sạn còn thuê luôn cả người đám bóp

massage cho Vương An An, làm cho cô vừa nói xin lỗi vừa nói cám ơn.

May là vết thương được xử lý kịp thời nên chân của cô mới không có sưng to

lên. Tuy nhiên lúc Cố Ngôn Chi về thì sắc mặt lại khó coi vô cùng, dáng

vẻ vô cùng tức giận giống như gia trưởng, hận đến mức muốn đè cô xuống

giường mà đánh đòn.

Vương An An vội cúi đầu giống như đứa trẻ làm sai chuyện, cười lấy lòng: "Ông xã yêu dấu, về sau em sẽ cẩn thận,… em

đảm bảo mà."

Lần này Cố Ngôn Chi lại kéo cô vào lòng mình, cằm đặt ở trên trán của cô rồi ‘ừ’ một tiếng.

Thật ra nhiều khi Vương An An cảm thấy mình và Cố Ngôn Chi luôn làm những

chuyện vô cùng buồn nôn, nhưng mỗi lần ở cạnh nhau, động tác và vẻ mặt

của họ luôn rất tự nhiên.

Rõ ràng cô không biết làm nũng, cũng

không yếu ớt gì, nhưng khi ở trước mặt Cố Ngôn Chi cô lại giống như một

đứa trẻ, không nhịn được thì lập tức làm nũng.

Cố Ngôn Chi thì

càng thần kỳ, nhìn dáng vẻ nghiêm trang vậy chứ nhiều lần lại giống như

một đứa bé trêu chọc cô, dáng vẻ như đứa trẻ làm cho cô nhớ tới Uông

Uông....

Ngày thứ hai Vương An An nói muốn ra biển chơi, Cố Ngôn

Chi dùng sức dặn dò nửa ngày, nói đến cái lỗ tai Vương An An muốn chai

lì luôn.

Thật ra thì Cố Ngôn Chi căng thẳng quá mức, trước kia

bệnh của cô rất nghiêm trọng, cho nên bây giờ chỉ một cọng cỏ thổi nhẹ

thôi cũng sẽ làm cho anh bị kích thích.

Vương An An còn trẻ không muốn Cố Ngôn Chi chăm sóc cô như người thủy tinh dễ vỡ, nhưng có một số việc nhỏ cô lại không có biện pháp với anh, giống như bây giờ cô biết

Cố Ngôn Chi đã không còn là Cố Ngôn Chi có hai nhân cách nữa rồi, nhưng

cô vẫn sẽ nỗ lực cố gắng đòi anh làm cô vui, không cho anh có bất kỳ áp

lực nào, bởi vì cô sợ áp lực quá lớn sẽ làm cho tinh thần của Cố Ngôn

Chi xảy ra vấn đề.

Lúc đến bãi biển chơi Vương An An đã đàng hoàng hơn, không nhảy không đụng, thành thành thật thật đi theo sau lưng Cố Ngôn Chi.

Trời trong nắng ấm, bên bãi biển có một ít trò chơi giải trí nhìn vô cùng

thú vị, lặn xuống nước, kéo ca-nô, Vương An An không cần nghĩ cũng sẽ

biết Cố Ngôn Chi hơn phân nửa sẽ không để cho cô chơi, cô cũng chỉ nhìn

có một lát, giữa chừng cũng cảm thấy kỳ lạ, Cố Ngôn Chi là người cuồng

vận động, hoàn toàn trái ngược với Uông Uông, anh sẽ chơi bất cứ trò

chơi nguy hiểm gì. Nhưng mà còn bây giờ, tại sao sau khi hai người dung

hợp nhân cách lại với nhau thì lại không cảm thấy hứng thú đối với những chuyện lặt vặt kia?

Chẳng lẽ ở phương diện này Cố Ngôn Chi cũng giống với Uông Uông?

Coi như Uông Uông không thích chơi mấy trò vận động mạnh, nhưng cũng là

người vui vẻ hoạt bát, mỗi lần đi cùng với cô không phải chạy đông thì

là chạy tây, khi đó bọn họ không có tiền, cô lại không muốn mở lời với

Cố Ngôn Chi, cho nên phần lớn hai người đều chơi những trò chơi đơn

giản.

Hiện tại Vương An An có cảm giác Cố Ngôn Chi này vừa trầm ổn lại vừa có chút quái lạ.

Cô cũng tò mò hỏi Cố Ngôn Chi một câu.

Ngược lại vẻ mặt của Cố Ngôn Chi chỉ nhàn nhạt, nói anh đã trưởng thành.

Để tốt cho Vương An An, cuối cùng Cố Ngôn Chi vẫn mướn một chiếc ca-nô.

Vương An An có thể cảm thấy thật ra Cố Ngôn Chi đối với mấy cái này không có

hứng thú gì, bởi vì Cố Ngôn Chi đã chơi qua mấy trò chơi mạo hiểm cho

nên đối với mấy trò chơi nhỏ nhoi này sẽ không để vào mắt, nhưng mà Uông Uông thì khác, anh thuộc dạng còn chưa trưởng thành, vì vậy rất thích

chơi mấy trò này.

Chỉ là cho dù có là người trưởng thành đi nữa

thì cũng có khả năng sẽ giống như một đứa trẻ, Vương An An cố ý nói để

trêu chọc Cố Ngôn Chi, cô biết rõ làm sao khiến Uông Uông vui vẻ, cũng

biết làm sao dụ dỗ Cố Ngôn Chi, cho nên rất nhanh Cố Ngôn Chi đã nói

nhiều hơn, thỉnh thoảng còn bị Vương An An chọc cười, còn kể một vài

chuyện trước kia cho Vương An An nghe.

Vương An An giờ mới biết hóa ra Cố Ngôn Chi lúc trước trở lại là vì nhà họ Cố, còn ở bên cạnh cha anh rất lâu.

"Khi đó trong lòng anh vô cùng hận ông, còn ông thì muốn lấy lòng anh."

Cố Ngôn Chi bình tĩnh nói: "Điều đầu tiên anh muốn làm chính là vì mẹ anh, anh muốn lấy lại công đạo cho mẹ mình...."

Vương An An An yên lặng nghe.

Năm đó mấy chuyện này kia, đồng thời cũng có chuyện tàn sát khóc liệt.

Cô cũng không hỏi cái gì, Cố Ngôn Chi muốn nói thì sẽ nói, không muốn nói cô cũng không gây áp lực cho anh.

Im lặng một lát, Cố Ngôn Chi