
t là nó muốn chết hai là nó điên hết thuốc chữa rồi
Nó quay ra nhìn cậu,cười
-Đương nhiên là không...tại sao tôi lại muốn tử tự chứ?
Cậu nhún vai không nói
-Hắn là một thằng đểu-nó cất giọng đều đều,nó biết cậu thật sự quan tâm
đến mình,cậu nên biết vả lại...nó cũng không muốn bị coi là một con
điên-Hắn....abc1234567!@#$%^xyz...thế đấy.-nó nhún vai,nói như thể đang
kể một chuyện chẳng hề liên quan gì tới mình.
Nhật Huy ngạc nhiên,cậu thật sự không hiểu tại sao hắn làm vậy... hay
hắn thật sự xem nó là trò chơi như những kẻ khác....xem ra cậu đã nhìn
nhầm tên Bảo Quân này rồi.
-Cậu không sao chứ?-cậu nhìn nó,thật sự nó đã bị shock rất lớn sau
chuyện này vậy mà nhìn nó bây giờ lại như không,điều này làm cậu có chút rờn rợn cái gì đó mơ hồ
-Sao là sao? Tôi vẫn đang sống nhăn răng ra đây chứ đã chết đâu. Có chết thì cũng sẽ không chết trẻ thế này đâu.Ham sống là bản năng của con
người mà.
-.......
-Thôi,về đi.Muộn rồi.
Nói rồi nó đứng dậy,phủi phủi quần áo...
-Này,vậy là cậu và hắn kết thúc rồi sao?
Nó khựng lại một chút rồi không quay đầu lại,gật nhẹ
Kết thúc?Thật sự là hết rồi sao? Hai chữ bật ra Nhật Huy bật ra thật nhẹ nhàng lại nặng như hàng ngàn cân với nó.Lòng bỗng nhiên nặng trĩu,buồn
man mác,vẫn biết là không đáng nhưng tại sao vẫn không thể nào quên
đi...
Phải rồi.hết thật rồi.
>>>>>o0o<<<<<
Dừng lại trước cửa nhà,cố gắng lấy lại khuôn mặt bình thường nhất để
bước vào nhà,cố sắm lấy nụ cười gượng gạo trên môi.Đến chính nó cũng
chẳng hiểu mình tại sao lại có nói với Nhật Huy chuyện đó một cách bình
thường đến thế dù mỗi câu nói ra trong lòng tưởng như chết đi,đến bây
giờ lại có thể tiếp tục trưng ra cái điệu bộ điềm nhiên vô cảm,tươi cười như chẳng có chuyện gì xảy ra để mà bước vào nhà... không hiểu nó có
còn là người không nữa?
-Chị về rồi đây.-nó nói vọng vào vì thấy đèn phòng khách đang sáng,chắc cô em đang đợi nó.
Bước vào phòng...lần thứ hai trong ngày lòng tự trọng của nó bị tổn
thương sâu sắc bởi cùng một người....Tuyết Ly không phải đang chờ nó mà
đang ngồi nói chuyện với cái kẻ mà nó muôn ngàn lần muốn không muốn
gặp.Vương-Bảo -Quân.
TÊN KHỐN KIẾP. Sáng nay hắn dở trò đó vậy mà bây giờ hắn lại diềm nhiên
ngồi cười nói với em gái nó ngay ở trong nhà nó...sao da mặt hắn dày thế nhỉ? Sự tức giận bắt đầu dâng lên trong nó.... Lại còn ngồi sát với em
nó đầy vẻ thân mật thế kia?
WHAT THE HELL?
Sáng nay đá nó rồi tối nay đến tán gái là em gái nó công khai trong nhà nó luôn hả?Tên này bị bại não rồi chắc...
Thấy chị mình đứng ngây người nhìn Bảo Quân,ánh mắt rực lửa đầy căm hận và khinh miệt,Tuyết Ly lên tiếng
-Chị...chị...
Nghe cô em gọi,nó hơi giật mình,bắt gặp ánh mặt Bảo Quân nhìn mình đầy
giễu cợt.Nó cố kìm ước muốn cầm dao rạch nát khuôn mặt ấy ra(t.g tội
lỗi,tội lỗi),hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh,nó quay lên cô em đang
nhìn mình đầy khó hiểu
-Ly...nhà mình hết dầu gội đầu rồi....chị hơi mệt nên quên mua rồi,em đi mua hộ chị cái-nó cố tình đẩy cô em ra ngoài với cái lí do không thể
nào chuối hơn được
-Nhưng...
Bắt gặp ánh mắt hình viên kẹo đầy ngọt ngào của chị gái,cô nàng hậm hực đi...không gian bỗng trở nên căng thẳng và khó chịu...
Bảo Quân vẫn giữ trên môi điệu cười nhếch mép quen thuộc,tiến lại ôm nó từ đằng sau:
-Sao nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống nhau thế baby?-hắn tì cằm lên
vai nó,thổi vào tai nó luồng hơi lạnh làm nó thấy hơi buồn buồn và rùng
mình...
Trong giây lát đầu óc nó như trống rỗng không thể suy nghĩ được gì,mùi
hương bạc hà như bùi mê quẩn lấy xung quanh nó làm nó không thể thoát ra nhưng rồi những hình ảnh sượt qua đầu nó làm tim nó nhói đau...
-Buông ra trước khi tôi tát anh-nó lạnh giọng.
Bảo Quân nhún vai rồi buông nó ra...nó chợt quay lại và tặng hắn một cú
đấm vào bụng...vâng,không phải cái tát trời giáng vào mặt như thường lệ
trên phim,mà là một cú đấm vào bụng vì nó không muốn cô em nghi ngờ
-Thế nào...em phải đuổi cả cô em ra ngoài để chúng mình có gian riêng à? Anh cảm động đấy-hắn vẫn tiếp tục mỉa mai
-Anh mà nói thêm câu nữa thì dù anh có là Chúa trời thì cũng đừng hòng nhìn thấy được Mặt trời ngày mai.
-Haha...em đang dọa anh đấy à? Đừng thế chứ anh sợ đấy.
Bụp-nó thúc mạnh cùi chỏ vào bụng hắn khiến hắn nhăn mặt vì đau.
-Tôi không rỗi để đùa với anh.
-Thế em muốn sao nào?
-Tôi yêu cầu anh tránh xa Tuyết Ly ra.
-Tại sao chứ?
-...Nó là em gái tôi và tôi không muốn nó dính vào một thằng đểu như anh.
-Em hi sinh cho em gái quá nhỉ...nhưng làm sao đây? Có vẻ con bé khá thích anh đấy.
-Nó không phải là đồ chơi của anh.
-Tất cả đều là đồ chơi của anh,nếu anh muốn cưng à.Kể cả em cũng thế thôi.
Nói rồi hắn đột ngột đè môi mình xuống môi nó,hôn ngấu nghiến đầy vẻ
chiếm hữu và bá đạo,mặc kệ nó đấm,cào thậm chí là véo hắn nhưng dường
như không tác dụng,bực mình nó cắn mạnh vào môi dưới của hắn,máu chảy ra cùng tim nó rỉ máu....cái hi vọng mong manh rằng ít nhất hắn không coi
là một trò chơi đã bị chính hắn đập tan bởi chính nụ hôn này...một giọt
nước mắt mặn chát rơi từ khóe mắt...
Không