
t động về đêm,là chỗ cho bọn
nhà giàu đốt tiền và thể hiện mình,và cũng là nơi để con người dễ dàng
bộc lộ bản chất thật của mình,ở đây không ai quan tâm tới ai,điều này
làm cậu thấy dễ chịu vì không ai để ý mà quan tâm xem mình là ai,ngắm
nhìn ly rượu màu vàng hổ phách,cậu tự cười chua xót,không ngờ ngay tới
người cậu nghĩ là trong sang và ngày thường vẫn bu quanh cậu-1 con đi**
không hơn-thất vọng và thấy như mình bị phản bội nặng,hình ảnh nó trong
chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của Nhật Huy cứ tua đi tua lại trong đầu cậu không dứt,nốc mạnh cốc rượu như cố gắng xua đi cái hình ảnh chết
tiệt đó trong đầu mình nhưng không tác dụng,cậu ngửa người ra sau
ghế,cảm nhận cái vị cay nồng tới cháy cổ họng của rượu tây thấm vào
người,cậu muốn say,thật sự rất muốn say để quên đi tất cả,quên đi cái
cảm giác đau đớn tới tê tái đang gặm nhấm trái tim cậu,nhưng đây đã là
chai thứ ba rồi mà dường như vẫn chưa đủ,cậu vẫn còn rất tỉnh táo,mặc
cho cho bụng đã đau thắt vì uông quá nhiều rượu mạnh,cậu cố xua đuổi
những hình ảnh và ý nghĩ bậy bạ khi nhớ lại cảnh nó mặc cái áo của Nhật
Huy,tim cậu thì vẫn cố níu kéo hi vọng rằng tất cả chỉ là hiểu lầm,vì lí do nào đó mà nó phải mặc áo của hắn nhưng lí trí cậu gào thét rằng tất
cả đã quá rõ rang,chẳng có gì là hiểu lầm ở đây cả,nó cũng chỉ là loại
con gái hư hỏng mà thôi,như bao đứa con gái khác,nó chỉ tiếp cận cậu vì
tiền hay mục đích này,mục đích khác,dường như hai chữ “thật lòng” là quá xa xỉ trong cuộc sống của cậu,mọi thứ xung quanh cậu bọc tiền mà có,tất cả đều chỉ toàn giả dối,lừa lọc và những mưu mô,toan tính,thật mệt
mỏi,nhưng ánh mắt của nó lúc đó,ánh mắt nó xoáy vào nhìn cậu,nó ám ảnh
cậu,ánh mắt chất đầy sự hận thù,oán trách,xót xa,thất vọng và buồn bã.
Ánh mắt ấy mờ đi trong nước mắt của nó nhưng vẫn hiện lên sự căm phẫn,ai oán.Ánh mắt ấy làm cậu thấy tội lỗi,như cậu đã làm tổn thương nó,ừ thì
phải,cậu đã xúc phạm nó nhưng với một kẻ đã vứt danh dự của mình đi như
nó thi điều đó cũng là xứng đáng mà thôi.
Nốc thêm một cốc
rượu nữa.cậu đập mạnh cái cốc xuống sàn và nó vỡ tan tành,mảnh thủy tinh găm vào tay cậu,chảy máu,từng giọt máu chảy ra rơi vào cốc rượu màu hổ
phách tựa trái tim đang rỉ máu của cậu bây giờ
Đúng lúc ấy,một đứa con gái ngồi xuống bên cạnh cậu,giọng õng ẹo:
-Anh ở đây à Quân,sao không gọi cho em?
Vừa nói cô ta vưa áp sát ngực mình vào người câu đầy khêu gợi.
Tự nhiên cậu thấy
ghê tởm cô nàng đang uốn ** lượn lẹo như con rắn trên người mình kinh
khủng,cô ta làm cậu nghĩ tới nó và cậu thì ghét điều đó,còn đang cố quên mà không được lại còn
-Xéo đi-cậu bực mình đẩy cô nàng đang nằm trên ngực mình ra
-Anh sao
vậy,Quân,có chuyện gì không vui à?-cô nàng không them nghe lời cảnh cáo
của cậu,tiếp tục nì nèo,cô ta biết đây là cơ hội hiếm có để túm được anh chàng nguy hiểm này,không thể bỏ lỡ
-Tôi nói cô xéo đi cơ mà,điếc sao?-cậu gằn giọng
-Sao hôm nay khó tính thế,chỉ muốn giải buồn cùng anh thôi mà,không cần phải thế chứ
Nói rồi cô nàng lấy một li rượu và uống một hơi hết sạch
-Anh muốn uống rượu,được,em sẽ uống với anh.
Thấy đuổi không
đi,cậu chẳng buồn phản đối nữa,kệ xác cô ta,muốn làm gì thì làm.Cô nàng ngồi lên đùi cậu áp ngực vào sát vào ngực cậu đầy khiêu khích,nhưng
dường như cậu không phản ứng,chỉ chăm chăm vảo li rượu trên tay.Cô nàng
thì thầm vào tai cậu:
-Anh không vui phải không,để em giúp anh vui vẻ nhé?-vừa nói cô nàng vừa cắn nhẹ và liếm nhẹ tai cậu
Bây giờ thì cậu
thấy ghê tởm cô ta,sao cô ta có thể trơ trẽn như thế chứ,cô ta khiến cậu buồn nôn,đang định đẩy cô ta ra thì bỗng hình ảnh nó lại hiện lên,cậu
nhếch mép,cô ta muốn làm cậu vui vẻ mà,sao lại từ chối lòng tốt của
người ta chứ,thế thì mất lịch sự lắm,hơn nữa tâm trạng cậu bây giờ rất
tệ và cần được giải phóng.Tay cậu trượt một đường dài từ vai xuống eo cô ta,thì thầm
-Làm tôi vui khó lắm đấy,em làm nổi không?-vưa nói cậu vừa thổi một hơi nhẹ vào tai cô ta
Tiếng cười chua loét vang lên
-Yên tam,chỉ cần anh không chê,em sẽ phục vụ anh hết mình…-cô nàng ve vuốt ngực cậu,tay nghịch nghịch mấy cái cúc áo đầy chủ ý.
-Ồ thế thì tôi nên thưởng cho em cái gì đây?-bây giờ tay cậu đã nhẹ nhàng kéo cái dây áo của nó xuống
Cô nàng đáp lại khẽ
-Em không cần mấy cái đó,em cần…cái khác kia…
Cậu nhếch mép,kể
ra cô ta cũng có kinhg nghiệm không tệ,cơ thể cậu bắt đầu có phản ứng
rồi,khỉ thật,mà suy cho cùng,cậu thích những cô nàng biết cách chiều
người khác.
Cậu cúi xuống đặt
lên môi cô ta một nụ hôn mạnh bạo và mang đầy tính chiếm đoạt,nhưng nhạt thếch,bỗng cậu khựng lại nhớ lại nụ hôn với nó,nhưng nhanh chóng cậu
gạt bỏ cái cảm giác đó và tiếp tục công việc,cậu luồn tay vào trong áo
cô ta và vuốt ve làm cô ta không kìm được mà rên khe khẽ,cậu nhanh chóng vật cô ta xuống ghế.
-Đ…đợi…đã-cô ta nói giữa những hơi thở khó nhọc
-Sao thế?Chẳng lẽ em không muốn cho tôi sao?
-Không phải vậy,nhưng không phải ở đây-cô ta tỏ ra ngượng ngùng.
Cậu lại cười,loại
con gái như cô ta mà cũng biết ngại à,nhưng thôi,cô ta đã làm cho cậu
vui thì cậu c