
ưa?
-Dạ…-nó shock tới không thốt nên lời
-Mức 2,được chưa ạ?-cậu bức xúc
Bà có vẻ thất vọng…
Sau đó không dưới 2 chục lần bà hỏi hỏi đi hỏi lại xem hai cháu đên mức rồi để còn cưới luôn và nó cũng khản cổ thề sống thề chết rằng hai đứa hoàn toàn trong sáng,đúng là hại mẹ con,ấn tượng sâu đậm,bây giờ thì nó hiêu cái vẻ quyến rũ và phóng đãng tới chết người của tên này là ở đâu ra rồi
Cuối cùng nó cũng được thả về,vừa bước ra khỏi nhà,nó nhìn Bảo Quân với khuôn mắt sắp chết rồi vô phương cứu chữa,thều thào:
-Mẹ anh…đúng là dã man.
Cậu chỉ còn nước cười trừ,không bình luận gì thêm,một ngày đầy ngạc nhiên trôi qua đầy mệt mỏi
Xiêu vẹo vào nhà,nó nhanh chóng chmf voà giấc ngủ
…6.45 a.m… canteen trường
Sau khi nó lấy được lon nước ngọt đang vừa đi vừa tu ừng ực(hic,mất hình tượng quá đi)thì có một người chạy qua và…
-Oái….
Một tên vừa đi qua và
huých phải tay nó làm rớt lon nước yêu quí của nó xuống sàn vậy mà hắn
vẫn dám ngang nhiên đi không thèm quay lại ,được lắm,tên này cần dạy dỗ lại GẤP…
Nó cầm cái lon đang lăn
lóc dưới đất,và…vút…cái lon bay đi và…CỐP…cái lon ngoan ngoãn đập vào
đầu tên kia.tốt lắm,vẫn chưa lụt nghề,mà oái tên đó…sao không ngã vậy,nó ném mạnh lắm mà,phải người khác là hôn đất lâu rồi vậy mà tên này vẫn
đứng hiên ngang,quay lại và đi về phía nó và nó thì trơ mắt nhìn
Tên đó quay lại,nhìn nó thoáng ngạc nhiên va cười.
-Chúng ta lại gặp nhau rồi.
????????? Hắn nói thế là sao,nó từng gặp qua tên này sao,nó cố bới móc lại cái trí nhớ siêu tệ
của của nó,và hoàn toàn thất bại trong việc xác định nhân thân và danh
tính của hắn,nản toàn tập.
-Chúng ta từng gặp nhau sao?-nó vô tư
Thêm một người shock vì kiểu phát ngôn chết người của nó.
-….-không thốt nên lời
À..từ từ…bình tĩnh…trí nhớ phục hồi
-À…-nó reo lên
-Nhớ ra rồi hả?
-Cậu là ai?-nản đời,nhớ mặt người siêu tệ
-Chiều hôm qua…
Bingo.Nhớ ra rồi.
-Nhớ rồi,ra là cậu-nó gật gù
-Xem ra chúng ta có duyên ghê.
Oé,câu này thấy quen quen…
-Cậu tên gì thế?-cậu hỏi
-Cậu đừng có quan tâm
tôi tên gì,quan tâm xem cậu lon nước cậu làm đổ của tôi là loại gì rồi
mua đền đi-nó vừa nói vừa chìa tay(thông cảm,tâm hồn ăn uống sâu đậm,coi đồ ăn hơn trai đẹp)
-….-lại không nói nên lời rồi.
Bất đăc dĩ cậu phải mua
đền nó lon nước trước sự kèo nhèo,nì nèo,hăm doạ bằng mọi cách để lấy
lại lon nước,nhưng bù lại thì cậu cũng biết nó học ở đây và kém cậu một
lớp.
Một cô nàng thú vị.
Cuộc chiến bắt đầu.
Đúng lúc nó đang uống lon nước thì Bảo Quân đi tới,bốn mắt nhìn nhau,đính chính chút,không phải nó và Bảo Quân nhìn nhau mà là hai tên con trai
nhìn nhau ạ.Và rồi cực kì hồn nhiên,cậu kéo tay nó lại và vô tư ôm eo
nó-dấu hiệu của sự sở hữu,tên này lại thích chơi nổi à,xời,từngày tên đó tuyên bố nó là bạn gái hắn thì cũng có ai dám động tới nó đâu mà đánh
phải đánh dấu chủ quyền thế,đúng là dở hơi,mà cũng nhờ phước của hắn mà bây giờ trong vòng bán kính 3m
xung quanh nó ngoài hắn ra không có tên con trai nào dám lảng vảng,kiểu
này thì ế mất thôi…
-Đây là ai vậy?-Bảo Quân hỏi nó
-À..là…là…cậu tên gì ấy nhỉ?-nó hỏi
-Xin chào tôi là Vũ Nhật Huy.-tự giới thiệu mắt thì để ý bàn tay của Bảo Quân trên tay eo nó.
Hàng đã có chủ à,không sao,vậy càng hay.
Game on!
“Trò chơi đã bắt đầu…thời gian đang đếm ngược
Ai sẽ thắng,ai sẽ thua…
Người đến trước hay kẻ tới sau sẽ giành được trái tim của công chúa?
Love game begin…………
Round 1
Sáng sớm đẹp trời,hoa nở chim hót,ánh nắng sáng bừng hạnh phúc và nó
đang trong tình trạng phởn toàn diện,lướt trên cái ván trượt iu dấu mặt
vác lên trời không thấy Tổ quốc đâu cả tất cả chỉ vì sáng nay nó thoát
được sự hộ tống đi học của Vương Bảo Quân đó,thấy hắn bảo đâu sáng nay
hắn có việc gì đó,hô hô,ai quan tâm chứ,hắn cứ chịu khó có việc vậy là
tốt,cuối cùng thì sau n+m lần thành tâm cầu khấn và cả than thở cuối
cùng Chúa cũng chịu lắng nghe nó một lần...cuộc đời nó mới hạnh phúc làm sao,tươi sáng làm sao...
Đang dạt dào cảm xúc đến nỗi sắp thành lời ca đến nơi rồi(đây gọi là tức cảnh nên ca hay xuất khẩu thành ca ạ. Và lưu ý yêu cầu mọi người tránh
xa 5m hoặc nút tai thật chặt trước khi thưởng thức giọng ca thiên phú
của đại tiểu thư nhà ta) thì bỗng nhiên tai nó bắt sóng được những âm
thanh vô cùng thú vị và thánh thót làm tâm trạng của nó đang lơ lửng
trên 9 tầng mây lập tức hạ cánh không thương tiếc xuống vực
-abc!@#$%^&*xyz,lần sau đừng động đến ông mày nghe chưa con
-Có ngon thì mày lại đây.
Ế,đánh nhau kìa,vui chưa,mà đã vui thì không thể nào bỏ qua được,và thế
là nó tạm thời gạt cái sự xuất khẩu thành ca của mình sang một bên và
lon ton đi về phía tiếng nói(nản toàn tập)...5’ sau nó đã chiễm chệ trên một bức tường với góc quay khá ổn nhìn thẳng về phía hai tên khỉ đột
đang lăn xả vào nhau như đấu vật hay như theo liên tưởng của nó thì là
hội chọi trâu hay đấu bò gì đó mà nó thấy trên ti vi(t.g cũng không
biết),nó như nhớ ra gì đấy,tự đập tay vào đầu rồi lôi từ ba lô ra...xin
đính chính là không phải điện thoại hay máy ảnh đâu ạ mà là...là...một
chai sting dâu và