
g thoảng trong không khí, cách một khoảng cách vẫn có thể ngửi được mùi tươi mát. Vỏ cam đã được cắt thành nhiều mảnh, đây là hồi ức ngọt ngào của cô và Thân Tử Duệ .
Ở một tuần trước, thời điểm khi cô đau đớn vì thuốc phiện đến mức không thể khống chế. Cô cảm tạ Thân Tử Duệ kiên trì bầu bạn với cô, mỗi một lần chăm sóc cô đều nhớ kĩ.
Cô nghĩ tới nên vì hắn làm một chút gì đó. Cô nên vì Tử Duệ làm một điều gì đây? Chính là cô suy nghĩ đã lâu cũng không biết tặng hắn cái gì thì tốt.
Mãi đến một buổi tối, cô chỉ là nhẹ xoay người một cái, hắn lại bừng tỉnh ghé vào bên giường. Cho đến ngày hôm sau, trong lúc hắn vô tình nói đến, cô mới biết được hắn khi ngủ thật cảnh giác. Đây là có liên quan với việc làm ăn cùng áp lực địa vị của hắn mà lên.
Ân Tịch bắt đầu vì hắn mà đau lòng, cô nghĩ muốn hắn mỗi đêm có thể ngủ an bình một chút. Đối với trị liệu mất ngủ cùng vấn đề khi ngủ, cô biết một phương thuốc dân gian có thể điều trị, nhưng cho tới bây giờ đều chưa có làm thử qua. Mặc kệ như thế nào, cô muốn vì hắn mà thử một chút.
Bài thuốc rất đơn giản, chính là đem vỏ cam cắt miếng nhỏ, sau đó phơi nắng, cất vào trong gối đầu. Sau đó, lại dùng nó làm gối ngủ, đó là một cách có lợi cho giấc ngủ, trạng thái liền trở nên tốt hơn.
Ân Tịch nhìn thấy một đống miếng vỏ cam đã được phơi nắng, đã nghĩ kêu hắn cùng cô cầm kéo từng miếng từng miếng cắt nhỏ, hắn hầu như thỉnh thoảng đem tay của cô nắm ở trên tay chính mình, nhẹ nhàng mà vuốt ve, sủng nịch mà nói: "Mệt mỏi sao, anh xoa bóp cho em."
Xoa xoa, Ân Tịch lại không nhịn được mà ôm cổ hắn, đem mặt mình chôn thật sâu ở trước ngực hắn.
Thỉnh thoảng, bọn họ đùa giỡn, cũng có khi cô sẽ làm bộ không cẩn thận cắt đến ngón tay của mình, lớn tiếng mà kêu lên sợ hãi, sau đó Tử Duệ sẽ thực lo lắng, khẩn trương mà đi kéo lấy tay cô, "Bị thương sao? Có chảy máu không?"
Thường là sau đó, cô sẽ đùa dai xòe tay, đầy đủ mười ngón tay ở trước mắt hắn đu đưa. Hắn phát hiện mắc mưu, sẽ làm một mặt tức giận sau đó ngược lại xoay qua bắt lấy cô, ôm lấy cô ở trong phòng mà cù cho một trận, đến tận khi cô lớn tiếng cầu xin tha thứ, tiếng cười này sẽ không ngừng vang ở cả phòng. . .
Ân Tịch chính là nói muốn dùng vỏ cam để giết thời gian. Thân Tử Duệ ra lệnh một tiếng, biệt thự Thân gia mỗi ngày mọi người đều ăn cam, ăn không xong liền đóng gói mang về nhà tiếp tục ăn, cho đến khi đủ số lượng mới thôi.
Hắn cùng cô cắt trong hai ngày, sau đó cùng cô đem vỏ cam phơi nắng ở trong vườn hoa. Dưới ánh mặt trời mùa hạ, bóng dáng của họ bị kéo thật dài, đầu cùng một chỗ gắt gao tựa vào nhau . . . .
Ân Tịch đem vỏ cam nhét vào trong gối đầu, sau đó lại vẩy lên một chút nước, như vậy vỏ cam sẽ hơi mềm một chút, như vậy sẽ dễ dàng nhanh chóng thành hình một cái gối hơn, thuận tiện về sau Thân Tử Duệ yên tâm dùng.
Ngay vào buổi tối Thân phu nhân đến, Ân Tịch thay vì vẩy nước vào gối, dùng chính mình gối đầu lên. Bởi vì không có nhiều thời gian nên cô chỉ có thể dùng đầu của chính mình để làm cho cái gối đầu bằng vỏ quả cam này nhanh chóng mềm hơn một chút.
Điều chỉnh nho nhỏ này Thân Tử Duệ cũng không có phát hiện.
Buổi sáng ngày hôm sau, Ân Tịch vẫn nặng nề mà ngủ, mặt đã có vẻ hồng khác thường.
Thân Tử Duệ sau khi nhìn thấy, nhẹ nhàng mà đặt tay ở trên trán của cô, lập tức rút tay lại, kinh hãi nói: "Em như thế nào mà nóng lợi hại như vậy?"
Rồi cúi đầu hỏi, ngữ khí càng như là trách cứ chính mình.
Ân Tịch có chút khó chịu mà mở mắt ra, vì không muốn hắn phát hiện, lại càng không muốn hắn lo lắng, chỉ là hé miệng cười: "Em chỉ là có chút cảm mạo, ngủ sẽ không sao, anh không cần lo lắng."
"Như thế này mà sẽ không có việc gì sao? Em xem em đều nóng thành như vậy?"
"Anh đừng lo lắng, được không? Có thể là bị cảm lạnh, đêm qua có lúc gió thổi nhiều, rất nhanh sẽ tốt thôi." Vì muốn hắn càng yên tâm, cô định rời giường xoay hai vòng cho hắn nhìn xem.
Thân Tử Duệ vội vàng ngăn cản cô: "Em tốt nhất nghỉ ngơi, đừng lộn xộn, bác sĩ Trần lập tức sẽ tới."
"Không cần, em thực không sao."
Hắn dùng lực mà hôn lên trên cánh môi của cô, cảm thụ được hơi thở của cô, "Không cần cậy mạnh, toàn thân em đều nóng lên kìa."
"Ưm. . ." Ân Tịch chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
"Em. . ." Thân Tử Duệ bị một tiếng thở gấp bất chợt của cô châm lên dục hỏa trong cơ thể, trong khi giằng co thân thể cô chính là dựa vào thân thể hắn. Hắn có thể cảm thụ được nhiệt độ cơ thể cô truyền đến .
Ân Tịch thấy trong mắt hắn lóe ánh sáng dị thường, lập tức hiểu là chuyện gì xảy ra. Mặt cô nóng cháy lại càng đỏ lên, bàn thay bé nhỏ của cô nhẹ nhàng mà kéo lấy chăn ở phía sau.
"Ân Tịch. . ." Thanh âm của hắn khàn khàn trầm thấp cố kìm nén, lại giống như khát vọng.
Vừa vặn chính là hắn gọi một tiếng, tâm trí Ân Tịch không hiểu sao rất nhanh đã căng thẳng lên. Cô cảm thụ được thanh âm hắn thở phì phò, trong lòng càng thêm rung động.
Thân Tử Duệ dường như có chút khống chế không được, khát vọng kiềm chế bao lâu một khi bị đánh thức sẽ càng không thể vãn hồi.
Hắn thậm chí không có hỏi qua Ân Tịch có nguyện ý hay không, cũng