
ầu có không ít nhân sĩ võ lâm đến trụ. Có các chưởng môn nhân của
các đại môn phái, bang chủ, cũng có hiệp khách độc hành tính cách cổ
quái, đương nhiên cũng có chủ trì đại hội Bắc Võ Hoàng và Nam Kiếm
Thánh.
Năm nay để cho nhân sĩ khắp nơi kinh ngạc , đó là Kiếm Thánh luôn
luôn độc lai độc vãng lại dẫn một cái thiếu niên nhập trang, hơn nữa
thiếu niên kia còn che mặt, bộ dáng thần thần bí bí lại này làm cho nhất phiếu nhân không khỏi tò mò đoán thân phận của hắn.
Có người nói, hắn là họ hàng xa của Thượng Quan gia; Lại có người
nói, hắn là truyền nhân mà Kiếm Thánh đã tuyển chọn; Cũng có người nói,
hắn kỳ thật chính là người hầu của Kiếm Thánh. Nhưng khoa trương nhất,
và cách bàn tán bát quái kì lạ nhất đó chính là-- Hắn là “Tình nhân”của
Kiếm Thánh.
Thì ra, giang hồ đệ nhất đại mỹ nhân vẫn không lọt được vào mắt của
Kiếm Thánh, đơn giản là Kiếm Thánh thích không phải là cô nương gia nũng nịu, mà thiếu niên nam tử trẻ tuổi a!
Đương nhiên những lời đồn đãi này, đương sự một mực không biết.
Nếu để Thượng Quan Ngự Kiếm nghe thấy được, đại khái là sẽ mặc kệ;
Nếu Mạc Nguyên Thiến biết, chỉ sợ còn có thể không thích những tin tức
lan truyền không đủ “Phấn khích”, bản thân nàng sẽ thêm mắm dặm muối
chút ít để lan truyền thêm tin đồn đi ra ngoài.
Chẳng qua đương sự đối với những chuyện trước mắt, tâm tình dường như không được tốt cho lắm.
“Tại sao ta không thể ra ngoài?” Khoanh tay trước ngực, đôi mắt đẹp
kiều mỵ của Mạc Nguyên Thiến lúc này đang hừng hực lửa giận, vẻ mặt tức
tối đang nhìn chằm chằm vào ‘Cai ngục’
“Lúc trước ngươi nói ta bị thương nên phải lo tĩnh dưỡng, nhưng nay
vết thương của ta đã tốt rồi, ngươi vẫn là không cho phép ta ra khỏi cửa phòng là có ý tứ gì?” Nàng thật sự sắp tức chết rồi.
Nàng đã đợi chờ lâu như vậy bao nhiêu năm nay, tâm nguyện duy nhất
chính là đến Nhị Tô sơn để tham dự sự kiện lớn nhất đó là đại hội võ lâm ba năm một lần, vì tâm nguyện này, nàng ngay cả tương lai sau này cũng
không nghĩ đến, chạy trốn hôn sự, không nghĩ tới nàng kiên trì dứt khoát của nàng kết quả lại là đến được đỉnh Nhị Tô sơn, , thậm chí vào ở tại
Võ Lâm sơn trang, nhưng trừ những thứ này những chuyện gì diễn ra bên
ngoài nàng hoàn toàn không hề hay biết!
Nàng muốn là tự do tự tại đi tham quan, nơi nơi nhìn xem cái gọi là
“Giang hồ nhân sĩ”, mà không phải cả ngày bị người nào đó nhốt ở trong
sơn trang, nhìn thấy người đến người đi chỉ vỏn vẹn vài người hầu cận!
“Ta cũng không phải phạm nhân của huynh!”
Thượng Quan Ngự Kiếm bất đắc dĩ nhìn bộ dáng nàng tức giận, thật sự không có cách nào với nàng.
“Thời gian càng tới gần đại hội, trên đỉnh Nhị Tô sơn lại càng loạn.” Hắn thử cùng nàng giảng đạo lý, giải thích tình huống hiện tại cũng
không phải yên ả giống như ở vẻ bề ngoài.“Đã nhiều ngày ta vội vàng cùng mọi người bàn chuyện, chờ ta khi rảnh rỗi, nàng muốn đến đâu ta sẽ đi
cùng nàng.”
“Chờ khi ngươi rảnh? Chờ thời điểm ngươi rảnh, võ lâm đại hội cũng đã xong rồi!” Mạc Nguyên Thiến cũng không ngu ngốc, chỉ cần nhìn mấy ngày
nay không thấy bóng dáng của hắn đâu đã biết hắn khẳng định là không
rảnh ! Lại càng đừng nhắc đến thân phận hắn chính là Kiếm Thánh tôn quý, nhất định người bên ngoài khi nhìn thấy hắn giống như chuột thấy mèo,
vô cùng cung kính, nếu để cho nàng ra ngoài chung với hắn làm sao còn có chuyện gì vui nữa!
“Nghe lời.” Thượng Quan Ngự Kiếm thật sự không biết nên hướng nàng
giải thích bản thân mình lo lắng như thế nào, bởi vì theo ý của hắn, tất cả những chuyện này căn bản không phải vấn đề.
Võ Hoàng, Kiếm Thánh bởi vì địa vị cao cả, nên người có tâm tranh
đoạt thật đúng là không ít, ngày thường còn có không ít bọn chuột nhắt
muốn đối với Võ Hoài Thiên cùng hắn bất lợi, huống chi năm nay lại là
đại hội, càng có rất nhiều người muốn nhân dịp trước buổi đại hội này
tiêu diệt hai người bọn họ để đoạt được điạ vị.
Lúc nàng chưa đến mục tiêu chỉ riêng một mình hắn, nên mọi chuyện
nguy hiểm xảy ra xung quanh hắn hắn đều không sợ. Nay nàng đã xuất hiện
bên cạnh hắn, nên đây có thể xem như là nhược điểm của hắn, nên hắn
không thể mắt điếc tai ngơ để mặc chon guy hiểm đến gần nàng.
Ỷ vào khinh công chính mình không kém, muốn hoành hành giống như ở Nhị Tô sơn, nàng nghĩ cũng quá ngây thơ rồi!
“Ta không cần!” Hắn mỗi lần đều như vậy, không phải muốn nàng nghe
lời, muốn nàng an phận một chút, ai quản hắn nhiều như vậy a! Hắn thực
sự nghĩ hắn là cai ngục của nàng sao?
Cho dù hắn là cai ngục, nàng cũng không muốn làm tù phạm đâu!
“Ta lại không có nhất định huynh phải đi cùng ta, tự bản thân ta cũng có thể đi ra ngoài a!”
“Bên ngoài rất nguy hiểm.” Cho dù ngay cả bên trong trang này, hắn cũng không dám đảm bảo tuyệt đối an toàn.
“Ta......” Mạc Nguyên Thiến còn muốn tranh luận tiếp tục, lại kinh hoàng thấy bóng người quen thuộc xuất hiện ở một bên.
“Thiên Hạm?” Nàng giật mình đã quên những lời muốn nói, kinh hỉ vội
vã tiến lên, vươn tay ôm Trầm Thiên Hạm đang mặc nam trang, hoàn toàn đã quên bên người còn có nhân vật nổi danh Thượng Quan Ngự Kiếm này.