XtGem Forum catalog
Ngự Y Dữ Thần Y

Ngự Y Dữ Thần Y

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322435

Bình chọn: 9.5.00/10/243 lượt.

i ở chỗ này có thể nhìn thấy Diêm Thần Y, còn vị này là?”

“Người của ta.” Thần Y nhàn nhạt nói.

Thái Y rất nhanh, mặt đỏ hồng.

Đáng tiếc, Minh Chủ không có lĩnh hội thấu đáo ý tứ thâm sâu của câu “Người của ta” vừa rồi a~~ thuần túy chỉ nghĩ Thái Y là một gã dược đồng , còn gật đầu cười với Thái Y.

Minh Chủ khi cười rộ lên thật là ôn nhu nha~ Đêm đó Thái Y cùng Thần Y lần theo mật đạo sau núi về tới tổng đàn ma giáo.

“Sư huynh a, ngươi nói vì sao ma giáo cứ đời đời phải ở tại mấy cái chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi thế này huh??” Thái Y khi cùng Thần Y đi men theo con đường nhỏ, nhịn không được hỏi.

“Đất rộng sẵn có, giá cả phải chăng.” Thần Y trả lời.

“Chúng ta , sau này cũng mua một gian biệt thư trên núi nha.” Thái Y tủm tỉm cười, kiến nghị, nhà của sư huynh ở mùa hè thật tốt đi, thế nhưng mùa đông mà ở thì sớm muộn gì cũng bị phong thấp cả đám.

“Ma Giáo giữ đất, làm sao cho ngươi tùy tiện thổi gió Tây Bắc a~ (ý nói là tự tiện)” Thần Y nói.

“..” Chả trách người người nhà nhà đòi tấn công Ma Giáo, nguyên lai là vì quyền sử dụng đất a.

Haiz, đúng là một căn nhà hại chết người~

Trở lại ma giáo, Thần Y vừa nhìn dường như đã quen, tóm bừa một tên hỏi Sư P0hụ ở đâu, tên gác cửa ngượng ngùng đỏ mặt, nói lúc này Giáo Chủ cùng tiểu sư thúc của giáo chủ không tiện tiếp khách.

Không đợi tên gác cửa mặt đỏ nói hết lời, tiếng rên rỉ đâm xuyên không khí truyền tới đã khiến hai người nhất thời minh bạch.

“Huynh đệ, cực cho ngươi quá” Thái Y vỗ vỗ bả vai tên gác cửa, đồng tình nói.

Tên gác cửa cúi đầu e thẹn xua tay: “Vì giáo chúng mà tận lực a.”

Thái Y nghiêm túc, quay đầu đối Thần Y nói” “Ta nghĩ ma giáo thật sự là một nơi thực tốt.”

Thần Y cũng rất nghiêm túc đáp lời: “ Ngoại trừ việc thuế giá trị gia tăng cùng thuế thu nhập cá nhân có hơi cao.”

“…”

Thấy thời điểm không thích hợp, hai người cũng không thể làm gì khác là để ngày mai gặp Sư Phụ, Thần Y ở nơi này cũng có một gian phòng riêng, liền lôi Thái Y , đóng cửa, cùng nhau phi lên giường.

“Ngươi kêu lớn một chút, nghe lão yêu nghiệt kia kêu rên là ta “lên” không nổi.” Thần Y vẻ mặt vô cùng bất mãn.

Thái Y là loại người kín đáo a, cho dù có ở trên giường hanh hanh ô ô thì cũng không giống Sư Phụ nhà mình, kêu đến phóng túng như thế, muốn hắn kêu lớn giọng thực sự là làm khó nhau rồi.

Thế nhưng nếu là Sư huynh nhà mình yêu cầu…

Thái Y kêu thử một chút, Thần Y vẻ mặt bi tráng vô cùng, nói: “Quên đi, ngươi tốt nhất là câm miệng cho ta, kêu như thế áp lực thực lớn a." Ngày tiếp theo, mắt hai người đều thâm quầng, vẻ mặt uể oải, nhìn quanh bốn phía, một đám giáo chúng vành mắt đồng dạng đen thui, ngáp ngắn ngáp dài tuần tra đi ngang qua.

Thái Y bỗng nhiên nghĩ, biết đâu Sư Phụ của hắn chính là gián tới do võ lâm chính đạo phái tới, một người liền có thể đem toàn bộ ma giáo làm cho thất điên bát đảo, cả đám người cứ nhi là vừa uống quá liều ngũ thạch tán vậy. Nếu như lúc này Võ Lâm Minh Chủ đem người đánh tới, tin chắc ma giáo tận diệt là điều không cần bàn.

“Mặt trời lên cao, có thể đi gặp Sư Phụ rồi.” Thần Y ngồi trong đình, uống xong ấm trà thứ ba, du du nói.

“Vậy đi thôi.” Thái Y nói.

“Ngươi trước tiên đứng dậy, rời khỏi người ta đã.”

“Được rồi được rồi…”

Thái Y chậm rãi đúng dậy, cả người vẫn ngẩn ngơ, đi theo Thần Y tiến vào trong nội viện của Giáo Chủ.

Thần Y bày ra bộ dạng lễ độ hiếm có, gõ cửa, bên trong cánh cửa truyền ra âm thanh biếng nhác: “Vào đi.”

Đẩy cửa vào, Giáo Chủ và tiểu sư thúc đều ở bên rong. Giáo Chủ đang lột vỏ nho, đút cho tiểu sư thúc thân yêu của hắn, mà tiểu sư thúc thân yêu kia, vẻ mặt thỏa mãn, khẽ nhếch môi, hàm răng khẽ cắn, quả nho lập tức bị làm thịt.

“Tiểu sư thúc, hạt nho nhổ ra vẫn tốt hơn.” Giáo Chủ ôn nhu khuyên nhủ.

“Nuốt vào cũng không chết được.” Tiểu sư thúc lười biếng cười cười.

Thế là Giáo Chủ liền rút chủy thủ ra, bắt đầu công cuộc bỏ hạt nho, tiểu sư thúc thì hứng thú nhìn hắn, nói chung không ai để hai người Thái Thần vô mắt.

“Sư huynh…” Thái Y kéo kéo tay áo Thần Y.

“Ngươi nếu như mong chờ ta lột vỏ bỏ hạt nho cho ngươi, vậy thì ngươi có thể tắm rửa rồi về ngủ đi.” Thần Y nói.

“Sư huynh, ta là muốn hỏi người có muốn ta cũng như thế đút ngươi ăn?” Thái Y “e thẹn” nói.

“Ma giáo thực sự là một nơi học tập cách làm vợ tốt nha, ta quyết định ở đâu ngốc thêm vài ngày.” Thần Y vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Phi…" Hai người cứ thế, mắt mở trừng trừng, nhìn Giáo Chủ hết sức ôn nhu lột vỏ bỏ hạt, đút cho Sư Phụ ăn hết cả một đĩa nho to đùng, sau đó mới lưu luyến đi ra, lưu lại thầy trò ba người nói chuyện.

Sư Phụ vẫn bày ra một bộ dạng lười biếng vô cùng, nửa người rúc vào trong chăn gấm, vạt áo nửa mở, lộ ra hồng ngân xanh tím, dấu vết lộ liễu bày ra không chút nào che giấu. Nhưng thật ra Thái Y, liên tưởng tới chuyện tối hôm quan, không khỏi có chút xấu hổ, quay mặt không dám nhìn Thần Y.

“Chuyện gì?” Thần Y kéo Thái Y ngồi xuống, hỏi.

Sư Phụ cười cười, thần tình biếng nhác mang theo một tia mị hoặc lơ đãng.

Thần Y nhíu mày: “Ngươi chính là nhanh nhanh nói cho xong, không thì cái tên ngoài cửa ki