Nếu Được Yêu Như Thế

Nếu Được Yêu Như Thế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323614

Bình chọn: 8.5.00/10/361 lượt.

rất thích rồng. Trong nhà ông ta,

mọi thứ đều khắc hình rồng, đến quần áo giày dép cũng thêu hình rồng, vì thế

nhà ông ta trở thành thế giới của rồng. Con rồng thật trên trời biết chuyện nên

rất cảm động, muốn xuống nhà Diệp Công thăm ông ta. Nhưng khi nó từ ngoài cửa

tiến nào thì Diệp Công đã sợ mất mật, vội kêu to và chạy mất. Từ đó, câu nói:

Diệp Công thích rồng dùng để chỉ những người bề ngoài thì tỏ ra thích một vật

nào đó nhưng trong lòng thì không phải vậy.

Thay quần áo xong, Tử Chấn khoác ba lô trên vai. Thuấn

Nhân theo sau, vừa đi vừa bẻ mấy ngón tay, cuối cùng cũng có dũng khí nói với

Tử Chấn: “Hay anh lại cho em số của anh đi!” Dừng một lúc, Thuấn Nhân lại đưa

ra lý do khác: “Em nghĩ tương lai sau này anh sẽ là một diễn viên múa ba lê nổi

tiếng đấy, em rất thích làm quen với những người như thế.”

Tử Chấn không nói, chỉ rút điện thoại trong túi ra rồi

bấm máy. Thuấn Nhân đang lo lắng anh không để ý đến mình, bỗng điện thoại kêu,

trong lòng mừng thầm, cười tủm tỉm. Tử Chấn ngẩng đầu đi tiếp. Thuấn Nhân theo

sau, vừa đi vừa lưu số, đọc nhẩm mấy lần, lần này thì Thuấn Nhân đã nhớ số điện

thoại của anh.

Lý Triệt ngồi suy nghĩ rất lâu trong phòng.

Anh ta cho rằng khi xuống ga tàu, anh ta đã hiểu sai

lời mời đến nhà của Y Na. Bạn ở nơi xa xôi tới, chủ nhân tiếp đón chỗ ăn chỗ ở

là việc rất bình thường. Theo như anh ta đoán, điều kiện nhà Y Na tương đối khá

giả, nhà cao cửa rộng, thông thường sẽ có rất nhiều phòng, nếu mình đến đó chắc

sẽ được bố trí ở một phòng riêng. Ban ngày có thể được tiếp xúc nhiều với bố

của Y Na, như thế biết đâu sẽ giúp ích được cho sự nghiệp của mình sau này. Anh

ta không ngờ Y Na lại đưa mình tới khách sạn. Y Na nói đấy là khách sạn của

người thân, không cần trả tiền phòng. Y Na còn dẫn anh ta lên tận phòng, kiểm

tra một lượt ti vi, bình nước nóng, đèn ngủ v.v… thấy không có vấn đề gì rồi

mới ra về.

Một ngày ba bữa tự lo, hằng ngày ngồi trong phòng xem

ti vi, anh ta cảm thấy rất vô vị, thậm chí còn chưa một lần nhìn thấy mặt bố Y

Na.

Lý Triệt cảm thấy buồn chán, rốt cuộc đang vướng mắc

vấn đề gì đây?

Anh ta đột nhiên nhận ra, chắc chắn là Y Na có tình ý

với mình, nhưng lại vướng Nhan Thuấn Nhân, tình cảm giấu kìn trong lòng, ngại

không nói ra, cho nên mới sắp xếp cho mình ở khách sạn.

Lý Triệt xé một tờ giấy, kẻ một đường thẳng chính

giữa, bên trái viết tên của Thuấn Nhân, bên phải viết tên của Y Na, sau đó ở

bên lề giấy viết chữ “nhan sắc”, sau đó bên dưới tên của Thuấn Nhân đánh dấu

nhân, Y Na đánh dấu 0. Bên lề anh ta lại viết chữ “còn trinh”, bên dưới tên

Thuấn Nhân lại đánh dấu nhân, còn bên dưới tên Y Na đánh dấu chấm hỏi. Chữ thứ

ba mà anh ta viết bên lề là “tính cách”, bên dưới tên Thuấn Nhân và Y Na, anh

ta đều đánh dấu nhân. Tiêu chí tiếp theo mà anh ta viết bên lề là chữ “khả năng

giúp đỡ cho sự nghiệp của mình”, lần này bên dưới tên Thuấn Nhân, anh ta lại

đánh dấu 0, Y Na là dấu nhân. Sau đó đến “mức giàu có”, “có dễ dãi với mình

không”, “tương lai có nhiều bạn bè không”, “điều kiện lớn lên của con cái” v.v…

Ở mỗi mục, Lý Triệt đều so sánh, đánh giá kỹ lưỡng, cuối cùng, tổng kết lại, Y

Na thắng Thuấn Nhân.

Lý Triệt đau đầu suy nghĩ về kết quả này. Nghĩ cho

cùng thì nên vui hay buồn đây, khó có thể quyết định được. Anh ta buồn bực, lấy

bút gạch đi gạch lại trên tờ giấy, ngẩng đầu nhìn chiếc đèn treo trên trần nhà.

Đầu bút cứ gạch đi gạch lại trên giấy, khiến nó rách nát, cuối cùng Lý Triệt

mới quyết định. Anh ta nghĩ, đã là một nam nhi thì sống phải có tình có nghĩa,

mọi chuyện nên làm và giải quyết một cách êm đẹp. Anh ta xuống dưới sảnh khách sạn

để vào mạng, tìm kiếm mấy chữ “vá màng trinh” trên các trang mạng. Giá rất rẻ,

có nơi chỉ cần tám mươi tệ. Lý Triệt chọn chỗ đắt nhất, tại một bệnh viện tốt ở

Bắc Kinh với giá một nghìn tệ, phần giới thiệu có nói cụ thể phải xem mức độ

tổn thương của màng trinh, anh ta đoán Thuấn Nhân chắc không thuộc loại nghiêm

trọng.

Mọi toan tính dường như rất chu đáo, Lý Triệt gọi điện

thoại nói Thuấn Nhân tới khách sạn. Anh ta muốn giải quyết vấn đề càng sớm càng

tốt. Thuấn Nhân phẫu thuật tại Bắc Kinh, về đến tỉnh thì sẽ chẳng có ai biết

cả, hơn nữa anh ta có thể tranh thủ thời gian còn lại ở Bắc Kinh mà thân mật

hơn với Y Na, cũng phải để cho bố Y Na ấn tượng tốt đẹp về mình. Cứ thế, quay

lại trường học, yêu một năm nữa, tốt nghiệp xong có thể cùng Y Na về Bắc Kinh

kết hôn rồi làm việc luôn.

Thuấn Nhân ngồi tàu điện ngầm hơn bốn mươi phút. Đến

phòng của Lý Triệt, người nóng bừng bừng, mặt đỏ ửng lên, bộ ngực tròn trìa cứ

phập phồng theo từng nhịp thở, khiến người khác chỉ nhìn thôi cũng phải rung

động.

Lý Triệt ôm lấy Thuấn Nhân xuống giường, hôn lấy hôn

để.

Sự việc xong xuôi, anh ta đi tắm. Đợi Thuấn Nhân cũng

tắm xong, Lý Triệt mới rót cho Thuấn Nhân một ly nước, nhìn Thuấn Nhân với ánh

mắt đầy hàm ý.

“Anh và em bàn với nhau một chuyện”, anh ta mở miệng

nói.” Mình yêu nhau cũng được hơn hai năm rồi, cảm giác của anh đối với em rất

tốt, em mà làm vợ


Pair of Vintage Old School Fru