
lại thành ra như vậy chứ. Hong bật khóc, cô tuy ko
thích Yun vì anh làm nó ra như thế nhưng cô ko bao giờ muốn một ngày nào đó họ lại chỉa mũi gương vào nhau, là kẽ thù của nhau như thế thì người đâu khổ nhất chỉ có nó và Yun.
...
Mọi chuyện nhanh chóng lan rộng và chỉ sau một ngày sau đó, cả tam giới
đêu biết về chuyện Lords Temporal đã công khai ló dạng sau bao nhiêu năm lẫn trốn, Kang Yun của Kang tộc chính là hậu duệ của Thánh tộc (tộc
Temporal) và một chuyện chấn động cả tam giới, hậu duệ của Thiên tộc
(Nam Phong tộc), Nam Phong Tử Y cũng công khai lộ diện.
Khắp nơi đâu đâu cũng bàn tán xôn xao về những chuyện này, các dòng tộc
của tam giới bắt đầu tăng cường lực lượng phòng thủ và liên kết với nhau truy bắt Lords Temporal. Ngay cả tộc Nam Phong cũng ko ngoại lệ những
họ ko qua khuẩn trương như mọi dòng tộc khác, số lượng người canh giữ
lối vào hoàn toàn như cũ ko thay đổi, một điều duy nhất thây đổi là họ
bắt đầu tăng cường luyện tập.
Tộc Nam Phong và tứ đại gia tộc Tây Môn, Tư Đồ, Đông Phương, Mộ Dung năm trên một hồn đảo khá rộng lớn và ko có tên trên bản đồ thế giới, quanh
đảo được làn sương bao bọc, bức tường thành làm bằng đá chống pháp thuật và một điều quan trọng là có một kết giới bao trùm hết hoàn toàn hòn
đảo, một đại kết giới tồn tại song song với các hậu duệ, chỉ cần hậu duệ còn sống thì kết giới này vĩnh viễn ko bao giờ mất.
...Khu VIP...
Mặt trời lên đỉnh đầu chiếu những tia nắng huyền dịu của mùa xuân lên gương mặt nhỏ nhắn đẹp tựa thiên tiên.
Mùa xuân, trăm hoa đua nỡ rực rỡ cả một khu vườn đầy những đóa hoa đủ
sắc, chim đua nhau trổ tài, cất tiếng hót vang vọng một vùng trời.
Mãnh lưng nhỏ nhắn ánh lên sự cô đơn, mái tóc màu bạch kim buôn thả nhẹ
nhàn tung bay theo làng gió nhẹ, tà áo cũng ko yên phận mà uốn mình theo từng nhịp điệu của làn gió, đôi mắt vô hồn lạnh lẽo đợm buồn nhìn xuống mặt hồ, nói đúng hơn là nhìn vào gương mặt in bóng trên đó, một gượng
mặt lạnh lùng.
Thời gian cứ thế mà trôi đi, sáng tới chiều sang hay trăng lên vẫn một
thân bạch y ngồi trên chiếc ghế tre trên cây cầu nhỏ bắt ngan hồ, ko một tiếng động, cứ để thời gian trôi qua.
Nhìn người con gái vận bạch y, nhìn tấm lưng đơn độc mà thở dài.
-Mọi chuyện rồi sẻ thế nào đây ?.
Nhìn người con gái vận bạch y, nhìn tấm lưng đơn độc mà thở dài.
-Mọi chuyện rồi sẻ thế nào đây ?.
...
-Chủ nhân... người công khai lộ diện như vậy có tốt hay ko ?. Lão Back ( Cầu Nhậm Hành) kính cận hỏi.
Ngồi trên chiếc ghế to lớn, khuôn mặt lộ chút ko vui nhìn lão Back rồi
quay lại hướng mắt về phía tấm cửa sổ, hai tay đan xen vào nhau.
-Ta biết ngươi đang nghĩ gì... chuyện ta công khai lộ diện cũng là nằm
trong đường đi của ta... nhưng ta ko nghĩ lại xuất hiện hậu duệ của
Thiên tộc... sức mạnh lại ko hề đơn giản như những đời trước... ngay cả
ta cũng ko thể biết được thực lực của cô ta.
Nghe ông nói vậy lão Back cũng ko khỏi lo sợ, tiến lại gần thêm chút nữa.
-Vậy người có kế sách gì ?.
Đôi môi ông khẽ nhếch một đường bí hiểm, ánh mắt ánh lên sự tà ác thập
phần nguy hiểm. Uy nghiêm ông đứng dậy, bước đến gần cửa kính.
-Nhưng ta đã biết được điểm yếu của cô ta... chỉ cần ta nắm trong tay con cờ đó thì... haha...ha...haha...
Tiếng cười man rợn vang lên trong căn phòng đầy ấp bóng tối làm nó thêm phần đáng sợ.
Bóng ông in lên vầng trăng tròn, đơn độc.
...
Căn phòng rộng lớn chìm vào bóng tói tĩnh lặng, hình ảnh người con trai
lẵng lặng nhìn qua khung của kính chỉ để ánh trắng rồi vào sôi sáng
khuôn mắt với đôi mắt thẫm buồn.
".....cắt đứt với dòng họ Temporal và sống với thân phận Kang Yun của
Kang tộc... hoặc ngược lại... tôi và cậu... ko đội trời chung !".
Trong đầu Yun cứ vang lên lời nói lạnh lùng của nó, một lời nó bắt anh
phải lựa chọn, lựa chọn luôn luôn khiến ta khó quyết định nhất là những
sự lựa chọn đầy khó khăn.
Anh phải làm sao, chọn lấy thân phận là Kang Yun của Kang tộc hay chọn
dòng tộc Temporal danh trấn bốn phương. Chọn lấy người con gái mình yêu
mà ngay đêm mong mọi hay chọn người ông cùng huyết thống đầy xa lạ ?.
Chính hay tà ?, Nam Phong Tử Y hay Lords Temporal, trước mặt anh là một
màn đêm chỉ có bóng tối bao trùm, mọi chuyện sẻ như thế nào nếu như anh
chọn lấy tổ tiên mình, dòng tộc, nó và anh sẻ ra sao, có còn như trước
kia, cùng nắm tay nhau, vui đùa trên những cánh đồng ngập tràn những
bông bạch hồng và hắc hồng, nó có con cười với anh nụ cười đẹp lung
linh?, hay sẻ như lời nó nói, ko đội trời chung, là kẻ thù của nhau, sẻ
chĩa mũi gương về nhau.
Thất sự anh phải lựa chọn sao, có con đường thứ ba để anh lựa chọn ?.
Quay người đi lại cửa...
...
Khung trời giờ đã chìm vào bóng đêm để ánh trăng tròng tự tin mà tỏa
sáng, ánh sáng huyền dịu. Về đêm gió trở lạnh, nhưng có lẽ ko bằng bằng
hàn khí toát ra từ thân ảnh đang lặng lẽ ngồi trên chiếc cầu bắt ngan
hồ.
Chiếc áo khoát nhẹ nhàn yên vị trên đôi vai nhỏ nhắn đánh thức nó khỏi những suy nghĩ mong lung.
-Jus... cậu sao lại ở đây ?.
Bước tới trước mặt nó, dựa lưng vào thành cầu.
-Câu này phải tớ p