
Tra xét chuyến bay bên kia thế nào?" Thiệu Phi Phàm hỏi.
Một bên một cảnh viên đi tới "Điều tra, không có tư liệu Lý Dĩnh ra vào
nhập cảnh, chỉ là ở bảy ngày trước có người dùng tên tuổi Lý Dĩnh định
bay đi Côn Minh Bắc Kinh chuyển cơ Canada."
Thiệu Phi Phàm nhăn
chân mày, ngồi xuống, nghĩ tới đủ loại tin tức. Nhưng nghĩ như thế nào
cũng nghĩ không thông. Lý Dĩnh rốt cuộc đi nơi nào? Tại sao Lưu Dũng
phải nói láo? Còn có quản lý khách sạn, sao lại giúp đỡ Lưu Dũng nói
rối, hay là Lưu Dũng không có nói rối.
Quá nhiều làm cho người ta căn bản bắt không được đầu mối.
Suốt một đêm, tất cả cảnh viên đều ở đây suy tưởng các loại khả năng có thể
xảy ra, nhưng ngày thứ hai liền truyền đến tin tức Lý Dĩnh, cho dù ai
cũng đều không có nghĩ ra sẽ có loại khả năng này.
Rạng sáng bốn
giờ, tiểu Lưu vọt vào lầu hai, nói một tiếng"Không xong" đem đánh thức
toàn bộ cảnh viên vừa ngủ yên , ở lúc mọi người còn chưa khôi phục tinh
thần, nói ra tin tức "Lý Dĩnh chết!"
"Chết?"
"Chết?"
"Chết thế nào?"
Thiệu Phi Phàm nắm chặt quả đấm, nhìn chằm chằm tờ báo tin của cảnh viên,
mặt cảnh viên cũng âm trầm, "Một giờ trước, một tuần sơn phát hiện ra Lý Dĩnh, ở dưới chân núi Tuyết Sơn, đã chết từ lâu, nghiệm thi đang trên
đường tới nơi."
"Giữ lại Lưu Dũng và quản lý khách sạn, còn có
người phụ nữ ở cùng Lưu Dũng." Thiệu Phi Phàm ra lệnh, cảnh viên theo
lệnh, lập tức hành động.
Tiểu Lý vừa gõ bàn vừa nói "Sớm không
chết muộn không chết, cố tình chết vào lúc này, cô ta chết rồi. Tôi rất
muốn bắt Lưu Dũng, đánh cho anh ta một trận."
Ai cũng muốn đánh
anh ta, nhưng ai cũng biết còn chưa tới khi đó. Thiệu Phi Phàm ngồi
xuống vuốt đầu, anh cầm thuốc lá trên khay trà hút một điếu, khói lượn
lờ, mắt anh nheo lại, lóe ra ánh sáng. Không biết cái này xong, nếu như
là Lưu Dũng giết, Lý Lan nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta.
"Tiểu Lý, chúng ta sẽ đi Tuyết Sơn ngay bây giờ."
Đang ở thời điểm Thiệu Phi Phàm vội bể đầu sứt trán, căn bản không biết ở
thành phố G đã có người giăng lưới chặt đứt đường tình của anh, sẽ chờ
anh trở lại, cho nổ tung, anh cùng Thượng Tâm còn chưa có xác định rõ
tình cảm, làm cho nổ chia năm xẻ bảy, tốt nhất không bao giờ khép lại.
"Thần tiểu thư, đây là tất cả tư liệu cô muốn."
Thần Tri Mặc nhận lấy túi hồ sơ, kéo ra ngăn kéo lấy ra một lá thư thật dầy, đưa cho người đàn ông đối diện "Làm phiền."
Người đàn ông đo độ dầy 1 chút, rất hài lòng nói cảm ơn, sau đó rời đi phòng
làm việc của Thần Tri Mặc. Người đàn ông vừa đi, cô liền mở túi hồ sơ
ra, một xấp tài liệu thật dầy về Thiệu Phi Phàm, cặn kẽ hiện ra ở trước
mặt cô.
Cô cũng không quan tâm gia thế cùng thân thế Thiệu Phi
Phàm, cô muốn chính là biết đoạn tình cảm anh từng trải qua, ở trên hồ
sơ Thiệu Phi Phàm đọc được ba chữ "Tự Là Tiêm", Thần Tri Mặc cười, phàm
là người cũng sẽ có nhược điểm, người Nhà họ Thiệu của cũng giống như
vậy.
Cô cẩn thận bỏ tài liệu vào túi, sau đó Thần Tri Mặc đứng dậy rời đi phòng làm việc.
Quầy rượu đêm ồn ào ngợp trong vàng son mập mờ, mặc kệ là đàn ông hay phụ
nữ, tới chỗ này cũng là tìm việc vui. Mà khi Thần Tri Mặc một thân mặc
đồ chuyên nghiệp đi tới, hấp dẫn không ít con mắt, mấy người đàn ông đã
lôi kéo S tỷ nói muốn cô, S tỷ nhìn sang, tâm can đều muốn nhảy ra
ngoài. Chỉ nói: "Mấy vị đại gia, để cho tôi tới, tôi cũng không dám để
cho vị tiểu thư kia tới ngồi. Các ngài nhìn lại một chút đi." Nói qua
hẳn là chạy tới bên cạnh Thần Tri Mặc.
"Đại tiểu thư, ngài thế nào có thời gian tới đây?"
Thần Tri Mặc đối với trường hợp này không ghét, nhưng cũng không ưa thích. Dồn dập hỏi: "Thần đâu?"
"Thần thiếu mới vừa rồi còn ở quầy rượu, lúc này không biết đi đâu, nếu không. . . . . ."
Thần Tri Mặc không nhịn được cắt đứt lời cô, dứt khoát lưu loát mà nói: "Cô đi tìm, tôi đi phòng VIP chờ nó ."
S tỷ nào dám không đáp ứng, tất nhiên lập tức tìm người đi.
Nhưng mà khi Thần Tri Mặc đẩy cửa phòng, Thần Tri Thư cư nhiên an vị ở bên
trong, mặt đất có đầy chai rượu, cô xem mắt, chán ghét nhíu nhíu mày,
cẩn thận đi tới ghế sa lon, trực tiếp đem tài liệu ném trên bàn.
"Cái gì?" Thần Tri Thư chợt nhíu mày.
"Thứ em muốn." Thần Tri Mặc cầm ly rượu trên bàn, rót một chén Whisky "Tự Là Tiêm bên kia em không cần ra mặt, chị tới giúp em, sắp xếp thời gian
tốt lắm, em phụ trách mang Tâm Tâm tới. Bọn chị sẽ làm Thiệu Phi Phàm
phạm sai lầm, hiện tại chị giúp em đoạt lại Thượng Tâm."
Thần Tri Thư nghe xong lời này, phản ứng đầu tiên cũng không phải vui sướng,
ngược lại là mơ hồ lo lắng."Chị, chuyện của em chị đừng nhúng tay vào."
"Chị nhất định trông nom." Cô kiên định nói.
Quả thật như anh dự liệu, "Chị, anh âý không thích hợp với chị...chị thật
không cần thiết cùng anh ấy làm như vậy. Lại nói, chuyện này nếu như bị
anh ấy biết chị động tay động chân, chỉ là đẩy anh ấy càng xa."
Thần Tri Mặc uống một hơi cạn sạch ly rượu, khóe miệng cười nói không ra cô
đơn."Thần, từ trước đến giờ chị cũng không đến gần được anh ấy, làm sao
có thế đẩy anh ấy càng xa. Nếu như mà chị có phần thắng, em cho