
cùng anh ta. Hỏi: "Xin chào, tôi ở tại phòng đối diện các ngươi. Tôi muốn
hỏi một chút, hai người đi Ngọc Long Tuyết Sơn rồi sao? Tôi muốn đi qua
bên kia một chút, nhưng lại không biết nó ở đâu, hỏi quản lý, hắn lại
phải giới thiệu hướng dẫn du lịch cho tôi, tôi sợ làm cho họ bối rối.
Muốn hỏi hai người một chút."
Người đàn ông rất là sảng khoái,
nói mới vừa đi cùng lão bà xong, còn kiến nghị anh tìm mấy bạn cùng nhau thuê xe, tương đối thích hợp. Thiệu Phi Phàm hỏi xong liền cảm ơn họ,
dạo bước đến gõ cửa phòng 2021, gõ bốn, năm lần mới có người lên tiếng.
"Ngài khỏe chứ, tôi là khách ở phòng đối diện, tôi muốn hỏi mọi người có muốn đi Ngọc Long Tuyết Sơn hay không, nếu muốn đi chúng ta liền cùng đi,
chia đều tiền xe."
Người đàn ông trong phòng đanh giọng nói không đi.
Thiệu Phi Phàm càng cảm thấy có cái gì đó không đúng, lại gõ cửa tiếp "Anh
em, nghe khẩu âm chắc anh là người phía bắc, tôi cũng là người phía bắc, nếu anh đi, chúng ta đi cùng một chuyến xe chứ sao. Nếu anh cảm thấy
nhiều tiền, tôi chịu nhiều hơn một chút cũng được, tôi rất thích nhiều
người cho náo nhiệt. . . . . ."
Bên này nói còn chưa dứt lời, cửa liền bị mở ra, ra ngoài là Lưu Dũng, trong hình mặt mày lịch sự, thế
nhưng lúc này lại giận dữ khác thường, giọng nói cũng rất không tốt "Cái người này có chuyện gì? Đều nói không đi vẫn còn ở cửa cằn nhằn, muốn
ăn đòn sao?"
"Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi lập tức đi. . . . .
." Thiệu Phi Phàm thấy mục đích đạt tới, lập tức chịu nhận lỗi, ánh mắt
lại liếc hướng trong nhà, cho đến khi anh trở về phòng, Lưu Dũng vẫn còn ác ngoan ngoan trừng tức giận. Thiệu Phi Phàm vừa hướng anh ta khom
người thể hiện lễ phép, bên kia lại hừ lạnh một tiếng, phách lối vô
cùng. Thiệu Phi Phàm mở cửa vào nhà, một chân mới vừa vào cửa, lại nghe
thấy một giọng nữ mềm mại "Anh Dũng, anh đi vào đi."
Thiệu Phi
Phàm chợt xoay người, trong nháy mắt Lưu Dũng dùng thân thể che kín
người phụ nữ sau lưng, hướng anh mắng câu "Nhìn cái gì vậy?"
Thiệu Phi Phàm làm bộ như bị sợ hãi, lập tức rụt cổ lại vào nhà, đóng cửa. Lưu Dũng bên kia mới trở về phòng.
Anh dán cửa sổ nhìn đối diện, trong lòng tựa như đang đánh trống. Cho đến
xác định phòng đối diện không còn âm thanh nữa, anh mới đóng cửa sổ
nhắm mắt lại, nhớ lại người phụ nữ mới vừa nhìn thấy kia. Mặt của người
phụ nữ này, anh không nhìn thấy, nhưng luôn cảm thấy có cái gì không
đúng.
Âm thanh giọng điệu nói chuyện với Lưu Dũng, mới
vừa nói"Anh Dũng" rất là yếu ớt mang theo lấy lòng. . . . . . Lấy lòng? Không đúng, Lý Dĩnh căn bản là không cần lấy lòng Lưu Dũng, là lạ ở chỗ nào.
Thiệu Phi Phàm hết sức nhớ lại, tuy nhiên thế nào cũng nghĩ không thông. Thu thập một chút, anh lập tức ra khỏi khách sạn, ở trong
thành cổ vòng hai vòng mới chuyển vào một khách sạn khác. Tiểu Lý vừa
thấy anh, lập tức ý bảo anh lên lầu.
Trên lầu là tất cả cảnh viên đại đội. Thiệu Phi Phàm đi vào, lập tức xem tài liệu Lý Dĩnh cùng Lưu
Dũng, nhìn hai lần, cuối cùng tìm thấy được chỗ bất hợp lý ở Lý
Dĩnh là chiều cao.
Trong tài liệu ghi Lý Dĩnh cao khoảng 1m73,
Lưu Dũng cao một mét tám, như vậy hai người đứng chung một chỗ thì chỉ
kém nửa cái đầu. Nhưng mới vừa rồi, mặc dù anh không thấy rõ mặt của
người phụ nữ kia, lại rõ ràng nhìn thấy chiều cao của người phụ nữ kia
chỉ đến bả vai Lưu Dũng , ít nhất hai người kém hơn hai mươi centi mét.
Nói cách khác, người phụ nữ kia căn bản không phải Lý Dĩnh.
Thiệu Phi Phàm ảo não vỗ vỗ trán của mình, cư nhiên bị họ lừa, bọn họ còn như đứa ngốc đi giám thị !
Tiểu Lý nhìn anh có cái gì không đúng, lập tức hỏi: "Thiệu cảnh quan, thế nào?"
Thiệu Phi Phàm đem cái mình thấy cùng với phỏng đoán của mình, nói một lần, cảnh viên bên này đều rất tức giận.
"Kiểm tra phòng, liên lạc đồn công an Cổ Thành, nói là tra ăn trộm, lục soát
khách sạn tra thẻ căn cước, lão tử muốn biết Lý Dĩnh có thể trốn đi nơi
nào!" Thiệu Phi Phàm vỗ bàn, cầm túi sách ra khỏi khách sạn, trở lại địa điểm giám thị.
Ban đêm tám giờ một phút, cảnh sát Cổ Thành quả
thật tới kiểm tra thẻ căn cước của lữ khách, Thiệu Phi Phàm chú ý phòng
của Lưu Dũng, bên trong hình như xảy ra một chút mâu thuẫn nhỏ, nhưng là giải quyết cực nhanh.
Đợi đến khi cảnh sát tra được, Thiệu Phi
Phàm phối hợp móc ra chứng minh thư, nói rõ mục đích mình tới đây. Kiểm
lâm sau khi kết thúc, Thiệu Phi Phàm cẩn thận rời đi, trở lại làm việc .
Tiểu Lý đã chờ anh tại đây rồi, "Bên trong căn bản không phải Lý Dĩnh, Lưu
Dũng nói ghi danh Lý Dĩnh là bởi vì mới đầu anh ta cùng Lý Dĩnh ở
chung, nhưng Lý Dĩnh ở 7 ngày trước, sau đó bởi vì cãi vả cùng anh ta
cho nên rời đi Lệ Giang rồi, người phụ nữ trong phòng là anh ta mới
quen, hai người mướn chung."
"Thúi lắm! thời điểm Tôi đến Lệ
Giang, cảnh viên giám thị còn nhìn thấy Lý Dĩnh xuống lầu ăn cơm, làm
sao Lý Dĩnh có thể liền rời đi ngày 7 đây? Anh đang nói láo!"
Tiểu Lý nhìn Thiệu Phi Phàm tức giận cũng bất đắc dĩ, đem khẩu cung kiểm lâm đưa cho anh "Nhưng quản lý cùng anh ta nói thống nhất, hai phần khẩu
cung không khác!"
"