XtGem Forum catalog
Nam Thần Biến Thành Cún

Nam Thần Biến Thành Cún

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324911

Bình chọn: 9.00/10/491 lượt.

ở, có thể đi bộ lên xuống cầu thang vài lần, buổi tối tiếp tục đi bộ một lúc, từ từ thích ứng tiết tấu luyện tập thế này sau đó có thể tăng thêm mức độ.

Tuần đầu tiên bắt đầu thích ứng là đau khổ nhất, bởi vì Phương Cảnh Thâm

cũng giảm béo giúp Thịt Viên, thật cảm động là kế hoạch luyện tập đặt ra còn có tính người, cố gắng để cho quá trình giảm cân của Tô Tiểu Đường

bớt cực khổ nhất.

Thật ra điều khiến Tô Tiểu Đường đau khổ nhất không phải là vận động, mà là

sau khi về đến nhà phải đối diện với núi đồ ăn vặt trong phòng.

Đối mặt với sự mê hoặc của đồ ăn vặt nằm la liệt khắp phòng giống như nhìn

thấy ham muốn mà lòng không loạn, Tô Tiểu Đường thật sự rất muốn lớn

tiếng nói với nam thần một câu ‘tình yêu của em dành cho anh vững chắc

như núi’.

Nửa tháng kiên trì, Tô Tiểu Đường đã bắt đầu dần dần thích ứng với cách làm việc và nghỉ ngơi mới, thế nhưng thói quen ăn uống lại vô cùng khó

khăn, dù sao thì từ khi tốt nghiệp đại học đến giờ cô chưa từng phải

kiểm soát chế độ ăn uống. Lúc thật sự nhịn không được nữa thì mở chiếc

hộp bí mật ra, nhìn ảnh chụp của nam thần để tiếp thêm nghị lực, thay

cho món ăn.

[Tôi vừa chờ, vừa ăn: Bà chủ, tớ phát hiện mấy ngày nay cậu thức dậy thật

sớm đó nha! Lúc đầu còn tưởng cả đêm không ngủ, kết quả liên tục mấy

ngày đều như vậy... '> khách hàng trung thành của cửa hàng ăn vặt kinh

ngạc khi thấy mới chỉ hơn 7h sáng ảnh đại diện của Tô Tiểu Đường sáng

đèn.

[Tô Tiểu Đường: Gần đây đang giảm cân, muốn ngủ sớm dậy sớm ăn ít vận động nhiều ~'>

[Tôi vừa chờ, vừa ăn: Ôi bà chủ, cậu bị cái gì kích thích vậy, không phải cậu nói ngu ngốc mới giảm cân sao? '>

[Tô Tiểu Đường: À, cậu cứ xem như tớ ngốc là được rồi, ai mà không có lúc ngốc nghếch... '>

[Tôi vừa chờ, vừa ăn: Ha ha ha ha ha ha... '>

[Tô Tiểu Đường: Biến... '>

[Tôi vừa chờ, vừa ăn: Bà chủ, có phải cậu có người trong lòng rồi không? '>

[Tô Tiểu Đường: ... '>

[Tôi vừa chờ, vừa ăn: Bị tôi nói trúng rồi *gào thét*, nhưng mà giảm cân

thật sự rất khó, tôi cũng từng thử rồi, hoàn toàn không kiên trì được,

không cẩn thận ăn no ăn nhiều, ngồi một chỗ không vận động, trừ phi có

người 24h ngồi nhìn tôi chằm chằm giám sát bằng không chẳng có gì khác

biệt... '>

Tâm tình Tô Tiểu Đường phức tạp nhìn Phương Cảnh Thâm đang ngồi trên ghế

sofa in hình dâu tây vừa mới mua dùng IPAD, haiz, cũng không biết anh ta có thể theo mình bao lâu, ích kỷ hy vọng anh ta lúc nào cũng có thể ở

cùng mình, cho dù vẫn như bây giờ. Nhưng mà sợ hơn là anh ta sẽ ở mãi

trong hình dạng này...

Chân cún của Phương Cảnh Thâm kéo xuống xem xong dòng tin tức cuối cùng, tính toán thời gian “gâu” một tiếng.

[Tô Tiểu Đường: Không thèm nghe cậu nói với nữa, tôi phải tắt máy vận động một lúc ~'>

[Tôi vừa chờ, vừa ăn: 7878, chúc cậu nhiều may mắn yêu ~ nếu như giảm béo thành công, nam thần còn xa nữa không? '>

Haiz, nam thần cách cô rất gần, lại rất xa...

***

Tối hôm đó, Tô Tiểu Đường vừa mới đi ngủ, không lâu sau liền nghe phía

ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cũng không biết là ai, giờ này mà còn gõ

cửa.

Bởi vì ban ngày vận động nhiều, Tô Tiểu Đường ngủ cũng khá nhiều, đúng mười giờ tối đã mệt mỏi rã rời, lúc này mới có thể thoải mái vùi đầu vào ổ

chăn, thế nhưng vừa nghĩ tới ngộ nhỡ là Tống Minh Huy thì phải làm sao

bây giờ, để tránh việc Phương Cảnh Thâm không cẩn thận mở cửa, vậy nên

xoay người khoác một chiếc áo khoác vào nhanh chóng đi mở cửa.

Nhưng mà nam thần hiển nhiên đâu có ngốc nghếch như cô nghĩ, anh nằm trong ổ

không nhúc nhích, thấy cô đi ra liền bảo cô nhìn trước qua mắt mèo.

Tô Tiểu Đường từ mắt mèo nhìn ra ngoài, nghĩ thầm nếu là người thù dai, nhất định sẽ tạt một thùng nước lạnh.

"Ai thế? Nhiên Nhiên..." Tô Tiểu Đường kinh ngạc nhìn cô bạn tốt đứng phía ngoài, nhanh chóng mở cửa.

Cửa vừa mở ra Lý Nhiên Nhiên lập tức nhào vào lòng cô khóc nức nở, "Tiểu Đường hu hu hu hu..."

"Làm sao thế này? Mau vào trong đi! Có chuyện gì từ từ nói..." Tô Tiểu Đường luống cuống tay chân đóng cửa lại đỡ Lý Nhiên Nhiên khóc đến thở không

ra hơi ngồi xuống sofa.

Lý Nhiên Nhiên khóc một lúc lâu mới chịu dừng: "Tên Tiết Khải đáng chết,

một chân đạp hai thuyền sau lưng mình, tháng trước vốn dĩ không phải đi

công tác, chạy đến thành phố S tìm bạn gái cũ! Trước đây lúc theo đuổi

mình đã nói gì? Ngày nào cũng kể khổ với mình nói nào là bạn gái trước

làm anh ta tổn thương sâu sắc, kết quả thì sao, người ta vừa đưa tay ra

đã ngoắt đuôi chạy theo, hại lão nương đối với anh ta hết lòng hết dạ,

đàn ông chẳng có gì tốt!"

Tô Tiểu Đường lúng túng liếc nhìn Phương Cảnh Thâm, "Khụ, vậy cũng đừng nên quơ đũa cả nắm..."

"Lẽ nào mình nói sai sao? Tống Minh Huy nhà cậu không phải cũng thối tha

vậy sao! Tiểu Đường mình thật sự đã nhìn thấu, mình theo tên khốn kia 6

năm, tròn 6 năm cậu biết không? Kết quả còn thua mối tình đầu quen biết

nửa năm của anh ta... Không bằng cậu, tập trung vào sự nghiệp, nuôi cún, một người quá tự do..." Vẻ mặt Lý Nhiên Nhiên chán nản, xem ra lần này

thật sự bị tổn thương.

Tô Tiểu Đường thở dài, "Độc thân cũng có cái khó