Nam Nhan Họa Thủy

Nam Nhan Họa Thủy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322865

Bình chọn: 10.00/10/286 lượt.

t nghe ra manh mối. “Kia 10% cổ phần công ty đâu? Không phải cha đưa cho ngươi?”

“Ha! Ngươi chính là bảo bối của Giang Đông Sinh, hắn làm sao có thể

đem cổ phiếu cho ta, là ta thừa dịp hắn thần trí không rõ lừa hắn kí

tên, hắn đến chết một khắc kia đều tưởng là ngươi cầm lấy đi.” May mắn

nàng còn có chút thông minh, hiểu được tiên hạ thủ vi cường ( ra tay nhanh mới có phần thắng ), mới có được như ngày hôm nay.

“Cái gì?!” Nguyên lai nàng là dùng phương thức này lấy được.

“Tiểu Tuyết, không nghĩ lại để cho da thịt chịu phải đau đớn liền ký

tên đi! Miễn cho tổn thương đến hòa khí.” Tống Ánh Từ đem một sấp giấy

tờ đã chuẩn bị sẵn quăng tới, muốn nữ kế phối hợp.

Nàng nhìn cũng không liếc mắt một cái nói: “Không.”

“Không?” Bộ dạng tốt lắm, lại không thể không bức nàng ra tuyệt chiêu.

“Tiểu tử, nữ nhi này của ta da mỏng thịt ít, ngươi cẩn thận hầu hạ

một chút, nhưng đừng đem nàng đùa chết, ta còn phải tìm một địa phương

mai táng thi thể đâu.”

“Là, phu nhân.”

Lão K cười dâm đãng đi tới Giang Thùy Tuyết, vừa đi vừa cởi nút áo,

một kiện lại một kiện cởi bỏ, chờ khi đi đến trước mặt nàng chỉ còn lại

có mỗi một cái khố, hắn không chút do dự nhanh chóng cởi bỏ, trần truồng lõa thể cúi xuống phía dưới chỗ nàng ……

“Không ── không nên đụng ta…… Không cần…… Ngươi tránh ra…… Ô…… Thần

Dương…… Thần Dương cứu ta…… Đừng cho hắn chạm vào ta…… Hảo bẩn…… Thần

Dương…… Cứu ta…… Tránh ra…… Tránh ra…… Ô……”

Dường như Giang Thùy Tuyết điên rồi liều mình tung quyền đặt ở trên

người nam nhân, quyền đấm cước đá muốn né tránh, lại vừa thét vừa cắn

kình lực thật kinh người, không cho người xấu tà ác đối với nàng có chút ít xâm phạm nào.

Nàng sợ hãi không ngừng kêu tên bạn trai, nước mắt không ngừng chảy

xuống, cảm giác dơ bẩn như tẩy không thể trôi sạch, nàng càng là ương

ngạnh chống cự, vải dệt trên người càng thiếu hụt.

Không cần, không cần, không cần thương tổn nàng, nàng rốt cuộc làm

sai cái gì, vì sao phải đối đãi với nàng như vậy, nàng chính là muốn bảo vệ cho tương lai cậu nhỏ nha!

Buông nàng ra, không cần lại nắm lấy hai chân của nàng, nàng ký, cái

văn kiện gì cũng đều ký, bọn họ nghĩ muốn cái gì đều có thể, nàng không

cần! Nàng muốn cùng Thần Dương cùng một chỗ, không thể để thân mình dơ

bẩn.

Cái gì?!

Không phải đều do ngươi, hắn còn muốn làm gì…… bạn trai của nàng đắc

tội hắn, cho nên hắn mạnh mẽ cường bạo nàng làm như trả thù, lấy mặt mũi về.

Mặt mũi, mặt mũi…… trinh tiết của nàng liền bị hủy mặt mũi của nàng,

ai tới nói cho nàng biết, về sau nàng phải sống như thế nào?

“Hư! Đừng sợ, đừng sợ, ngươi đang nằm mơ, không ai dám chạm vào

ngươi, ta là Thần Dương, ta ngay tại bên cạnh ngươi, không phải sợ nha!

Ta sẽ bảo hộ ngươi, ngươi cứ việc an tâm……” Không phải sợ, không phải

sợ, Tiểu Tuyết của ta.

Khuôn mặt xinh đẹp đầy nước mắt, một giọt huyết từ hai gò má chảy

xuống, Đường Thần Dương so với ai khác đều đau lòng hơn tựa như bị chém

đứt mấy cái gân, đau lòng lại tự trách ôm chặt người trong lòng, tình

cảm chân thành.

Hắn rất tự đại, cũng xem nhẹ năng lực đối phương, cẩu cùng đường đều

có thể xé rách tường, huống chi là lão hồ li ở trong xã hội lăn lộn bấy

lâu nay, hắn rất khinh địch, thiếu chút nữa hại Tiểu Tuyết hắn yêu nhất.

“Thần…… Thần Dương, là ngươi sao?” Là hắn sao? Vì sao trước mắt nàng một mảnh mơ mơ màng màng, lại thật chân thật thân thiết?

“Đúng vậy, là ta, ngươi đã về nhà, trở lại vòng ôm ấp của ta, không

có người làm ngươi bị thương.” Mà người làm nàng bị thương, hắn một cái

cũng sẽ không buông tha.

“Phải không? Về nhà……” Nàng đầu tiên là an tâm lộ ra mỉm cười suy

yếu, tiện đà nghĩ đến hình ảnh khi chịu cường bạo nhịn không được trợn

to mắt.

“Hắn…… Hắn huých ta, ta thực bẩn, ta muốn tắm rửa…… Hảo bẩn, hảo bẩn, ta muốn tắm rửa……”

Đường Thần Dương ôm nàng, nhẹ giọng dỗ, “Không bẩn không bẩn, Tiểu

Tuyết sạch sẽ nhất, hắn không đụng tới ngươi, ta đúng lúc đuổi tới, đem

hắn quăng ra ngoài cửa sổ.”

“Ra bên ngoài…… Nha! Đúng, ta nhìn thấy một người nam nhân bay đến……” Nàng đột nhiên nhăn lại mi.

“Ngoài cửa sổ không phải lầu 3 sao?”

“Hắn là người nhện, võ nghệ sẽ cao cường.” Quăng không chết tính ra là hắn gặp may mắn.

Nằm ở trên giường bệnh lão K bán thân bất toại đến nay vẫn chưa thanh tỉnh, hắn bị xử thật sự thảm, bác sĩ tuyên bố hắn có khả năng trở thành người thực vật, bởi vì não bị tổn thương nghiêm trọng.

Bất quá bác sĩ cũng không dám khẳng định, dù sao từ trên cao rớt

xuống, cái gì đều có khả năng phát sinh, trước khi hắn “Trượt chân” đã

trải qua chuyện gì không người nào biết được, chỉ không biết khi nào thì cửa phật thu lấy người.

Vốn dĩ quen thuộc lại hiểu rõ tính tình người kia, Giang Thùy Tuyết

thấp giọng nở nụ cười. “Lại gạt ta, trên đời nào có người nhện.”

Xem nàng nở nụ cười, trong lòng hắn ngược lại càng khó chịu. “Còn đau hay không? Cô cô đưa thuốc mỡ đặc hiệu cho ngươi thoa, trên người vết

bầm lui không ít.”

“Vết bầm……” ý cười của nàng trở nên nhạt.

“Cậu nhỏ không có cổ phiếu, công ty ông ngoại cũng không có, ta không có thể bảo trụ hết


Duck hunt