XtGem Forum catalog
Mỹ Nhân Đá

Mỹ Nhân Đá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323455

Bình chọn: 7.5.00/10/345 lượt.

có gì đó không công bằng. Sau hôn lễ này, Nương Tiên sẽ là nương tử của hắn, danh

chính ngôn thuận ôm lấy nàng vẫn hay hơn.

-Ra ngoài thôi…

Nương Tiên ngoan ngoãn bước theo hắn…Cả sơn trại nhỏ ồ lên…Sơn vương đúng là khéo chọn. Mỹ nhân như hoa như ngọc, dù không trang điểm phấn

son nhưng vẫn đẹp vô cùng. Đặc biệt là khi cười, mà nàng thì rất hay

cười. Thấy mọi người thân thiện với mình, không ai muốn ăn mình, Nương

Tiên rất vui vẻ, càng để ý kỹ hơn. Quả nhiên như lời hắn nói, ở đây ai

cũng như hắn cả…Có nàng, mọi người vì vậy vui hơn.

-Sơn vương…Mời người…

-Phu nhân…Mời phu nhân…

-Sơn vương…Hôm nay không say không về!

-Sơn vương…

Tiếng bọn thuộc hạ reo hò phấn khích…Bỗng dưng đằng sau có tiếng xôn xao.

-Đại vương tới!

Đại vương của Ngọc Túy san. Chúa của các động cướp quanh đây. Thiệu

Khải Đăng là động chủ không mấy khi đi cướp bóc, nhưng hắn vẫn thường

xuyên nộp cống vật…Tuy nhiên so về thực lực, Thiệu Khải Đăng không phải

là nhân vật được chú ý quá nhiều nên đại vương đến đây, quả nhiên là một bất ngờ.

Nhanh tay, Thiệu Khải Đăng kéo Nương Tiên ra sau lưng mình…Nhượng bộ cho nàng không đội khăn che mặt, thật là một sai lầm.

Nhưng đã muộn…Đại vương đã nhìn thấy mỹ nhân.

Con trai của hắn, công tử Đinh Bộ mắt sáng lên, không giấu giếm nỗi cái nhìn si dại.

Đại vương như gần như chôn chân tại chỗ, mắt không rời người ngọc diễm kiều…

Thiệu Khải Đăng nhếch môi khinh bỉ…Thật ra thưởng thức nhan sắc của

mỹ nhân thì tên đàn ông nào không vậy. Nhưng ý nghĩ trong đầu chúng,

cướp thứ đã thuộc về thuộc hạ trong khi thường ngày rao giảng đạo đức,

tình nghĩa, đúng là một lũ giả nghĩa giả nhân.

Quả nhiên…

-Thiệu tiểu tử…Ta có chuyện muốn bàn với ngươi…

Trên thiên giới, thiên đế lòng nóng như lửa đốt…Cuộc trò chuyện đó

rõ ràng bên tai, khiến máu như sôi lên, cơn tức giận bừng bừng phát hỏa:

-Tiểu tử…Ta cho ngươi lên làm chúa của các động ở vùng này…Ngươi nhường mỹ nữ lại cho…cho con trai ta…

Một cuộc mua bán, Thiệu Khải Đăng chỉ cười trong khi tên chúa cướp càng lúc càng không kiêng nể:

-Ta cũng sẽ đền cho ngươi 10 mỹ nhân đẹp không thua kém…Chẳng qua là…con ta mới gặp đã yêu. Kẻ làm cha thì…

Sau đó là cú đấm:

-Nếu không nghe lời, cả động của ngươi tự biết hậu quả rồi. Chỉ cần ta không bảo hộ…Đám lính triều đình…

Khốn nạn!

Gọi là duyên kiếp trước không thể quản, nhưng hắn sắp bán rẻ Nương Tiên, quản được rồi.

-Đi đâu?

-Ta phải cứu con gái vàng con gái bạc của ta…

-Không cần…Ta đã nói, tên cướp đó…không bình thường đâu… -Hay là như vầy…Đêm nay ta để ngươi hưởng dụng nàng thêm 1 lần cho

đúng nghĩa tân hôn…Ngày mai ta mới mang nàng đi…Dù sao chắc ngươi cũng

đã hưởng đủ nàng rồi…Phải không?

Những tràng cười khả ố…Thiệu Khải Đăng cũng cười.

Bất ngờ hắn vung tay lên:

-Bốp!

Gương mặt công tử yêu của đại vương lãnh trọn cái tát của hắn vì bất ngờ. Thiệu Khải Đăng sau khi ra tay, gương mặt chợt hiện ra nuối tiếc.

Tay thuận vốn là tay trái cơ mà. Đánh bằng tay phải, sao mà mạnh hơn

được…

-Ngươi…

Đinh Bộ nhào tới…Thiệu Khải Đăng né người, chân gạt mạnh khiến hắn ta ngã sấp xuống đất.

Trên tay là một thanh gỗ dài bịt sắt nhọn, ánh mắt Thiệu Khải Đăng trở nên thật dữ dội:

-Ngươi tưởng ta may mắn mà bò lên được cái ngôi sơn vương này sao?Đồ công tử bột vô sỉ, khốn kiếp!

Hắn họ Thiệu. Sơn vương cũ là họ Bàng…

-Ngươi bớt nóng đi.- Đinh Khải đại vương vội lên tiếng…Gã này, ra

tay không kiêng dè, lá gan không nhỏ, quả thật ông ta đã quá xem thường

hắn rồi- Chỉ là một đứa con gái thôi mà…

-Đứa con gái? Ừ…Chỉ là một đứa con gái…Nhưng đó là nương tử của

thuộc hạ mình. Đại vương…Cướp nương tử của thuộc hạ cho con trai, có

đáng làm một đại vương thống lãnh 15 động không?

Chiếc gậy sắt của hắn kêu rắc một tiếng…Phía đầu gậy bỗng bật ra một lưỡi kiếm nhỏ, mảnh như tơ nhưng sức sát thương thì không nhỏ một chút

nào.

-Ngươi không cần kích động vậy- Đinh Khải xuống nước- Xem như ta

sai…Nhưng ngươi trái lại mệnhlệnh, không đến theo triệu tập. Muốn làm

phản à?

-Đại vương…Chuyện ông đưa con trai lên kế vị là chuyện của ông…Tôi

không quan tâm tới việc đó, chỉ tổ mất thời gian. Vắng mặt tôi thì mọi

chuyện vẫn được tổ chức đúng như ý định của nó thôi mà…

-Kháng lệnh đại vương…ngươi…

-Đại vương nên nhớ…Thiệu Khải Đăng tôi chưa bao giờ đến xin xỏ ông

một cái gì…Trước đây lão Bàng đúng là đến cầu cạnh ông thường xuyên

nhưng tôi thì …không đâu- Hắn rút cây lại, trao cho thuộc hạ- Ông có 14

động khác để cai quản, phần nộp hàng tháng của động tôi thì vẫn đủ.

Chuyện còn lại không cần ông quản…

-Ngươi…

Vẻ giận dữ của ông ta đã không thể kềm nén. Nhưng cũng do chủ quan,

đi đến đây chỉ với vài người. Nếu gã thanh niên này thực sự liều mạng,

thật là chẳng thể xem thường.

-Không cần hù dọa tôi-Thiệu Khải Đăng cười khẽ- Không được bảo hộ

của Ngọc Túy San, động phủ của tôi sẽ bị triều đình tiêu diệt à?… Trước

khi bị tiêu diệt, tôi có nên mang chuyện ông và bọn triều đình cấu kết

với nhau cho 14 động còn lại cùng biết không? Đại vương lại là tay sai

hạng sang của triều đình, ông nghĩ…những