
i Khiếu Thiên có chút lo lắng, vừa định nắm cổ áo người đằng trước ném đi thì hai mắt sáng lên, cũng không kịp ném người trong tay liền bỏ qua chen vào!
Đường Kiến Tâm có chút choáng váng, cô cảm thấy người nóng lên, người người chen lấn nhau khiến cô hít thở không thông, miệng đắng lưỡi khô. Theo trực giác đẩy đám người chen ra ngoài, cô cần không khí, bỗng không biết là vướng chân trái mình hay là vấp phải chân người khác, cước bộ liền lảo đảo, đổ người về trước. Lôi Khiếu Thiên cả kinh, vươn tay ôm lấy eo cô, trong mắt hiện lên ý cười.
Mới có vài ngày không gặp mà đã không kịp chờ đợi muốn được yêu thương rồi à! Lôi Khiếu Thiên mừng rỡ, nghĩ rất vô sỉ, sự nhiệt tình này anh thích.
- A! - Đầu Đường Kiến Tâm đập mạnh vào ngực Lôi Khiếu Thiên, choáng váng, bất mãn quệt miệng:
- Sao mà cứng thế! - Cô sờ sờ trán mình! Đau thật nha!
Lôi Khiếu Thiên dở khóc dở cười, mới phát hiện cô có điều gì đó không ổn, ôm cô ra ngoài.
- Đương nhiên phải cứng rồi, nếu mềm thì không phải đàn ông!
Sắc mặt Đường Kiến Tâm ửng hồng, không nghe rõ anh nói gì, chỉ cảm thấy trên người anh có sự thanh mát khiến cô thoải mái, không nhịn được ôm lấy anh, lách vào lòng anh.
- Thoải mái quá!…
Lôi Khiếu Thiên dừng bước, cúi đầu nhìn tiểu Tâm Nhi của anh. Tơ tình hiện trong mắt, hai gò má đỏ bừng, cặp môi ướt át, tiếng rên rỉ rất nhỏ khiến người anh run lên, không nhịn nổi nuốt nước bọt. Đây, đây thật là tiểu Tâm Nhi của anh ư?
Nick vất vả lắm mới chen tới chỗ Lôi Khiếu Thiên, há mồm thở dốc.
- Hộc hộc, mẹ nó, người chen người, thật sự chen đến chết mất, đại ca? Ồ?
Nick vỗ ngực thở hồng hộc, sau đó mở to mắt nhìn cô gái trong ngực đại ca nhà mình. Mắt chớp chớp, định trêu đại ca hai câu thì bỗng cảm thấy không hợp lý.
- Ồ, đại ca à, cô ấy trúng phải "Mị Cốt" rồi!
Lôi Khiếu Thiên khó hiểu, đó là cái gì. Mà Đường Kiến Tâm chỉ cảm thấy người mình rất nóng, cánh tay ôm bên eo mình lại rất lạnh, rất thoải mái, theo bản năng cọ cọ trên người Lôi Khiếu Thiên, khi sờ tới cái tay khác thì nhếch miệng thỏa mãn:
- Nóng quá, chỗ này thật lạnh, thật thoải mái!
Mặt Lôi Khiếu Thiên co quắp lại, cả người cứng nhắc, cuống quít giữ hai cái tay đang tác quái của cô gái nào đó, không để ý tới sự bất mãn của cô nói:
- Cậu nói cô ấy trúng độc?
Nick cười híp mắt lắc đầu.
- Không nhất định, Mị Cốt này khác với những thứ thuốc kích thích khác, dược tính của nó nặng gấp mười lần. Bình thường phun trên người đã có hiệu quả kích thích, có thể khiến người ta hoàn toàn mất đi phương hướng. Trong quá trình "abcxyz" vẫn có thể giữ được sự tỉnh táo. Thế nhưng nếu hít vào phổi, đi vào máu thì lại khác rồi. Dược hiệu lập tức phát tác, gặp máu liền hòa tan khiến người ta mất đi thần trí!
Nick vừa chậm rãi giải thích vừa nhìn cô gái đang gây rối trong lòng đại ca mình, người thì cứ căng ra. À mà sao anh cứ cảm thấy mặc dù đại ca rất cứng nhắc nhưng quá trình này lại rất hưởng thụ nhỉ?…
- Với bộ dạng này của cô ấy thì có lẽ thuốc đã đi vào máu rồi! - Về phần sao cô ấy trúng thuốc thì chỉ có cô ấy biết thôi!
Nghĩ đến tác dụng của thuốc, Nick cười càng mập mờ, khẽ nhắc nhở Lôi Khiếu Thiên:
- Hơn nữa, giải dược duy nhất chính là... Lên - Giường!
Cả người Lôi Khiếu Thiên run lên, vội cố định cô gái thừa dịp anh lơ đễnh quẫy ra, bây giờ đang luồn tay vào trong áo anh.
- Nóng... Nóng quá... Tôi không muốn!
Lôi Khiếu Thiên dở khóc dở cười, cũng âm thầm kêu hỏng bét. Thời gian qua anh không có ham muốn gì cả, sự tự chủ cũng tốt hơn người khác nhiều. Chẳng qua bây giờ người yêu đang ở trong lòng, không ngừng ma sát trên người, anh mà không có phản ứng cũng có thể đi làm Liễu Hạ Huệ được rồi!
- Tâm Nhi, ngoan nào, đừng lộn xộn!
Shit, cơ thể cô như một ngọn lửa cháy rực, cơ thể anh liệu có thể không nóng được sao?
- Đại ca, anh phải nắm chắc thời gian. Qua hai giờ nữa mà cô ấy không được giải độc...! - Nick nói xong nhìn Đường Kiến Tâm. - Cô ấy sẽ gặp nguy hiểm!
- Chỉ có một cách để giải độc thôi sao? - Lôi Khiếu Thiên cũng không phải thánh nhân, anh muốn tiểu Tâm Nhi của anh là thật, thế nhưng, dưới tình huống này mà muốn tiểu Tâm Nhi, lại còn chưa nói tới biểu tình lúc mà cô ấy tỉnh lại sẽ thế nào, chính bản thân anh cũng có chút không cam lòng. Anh hi vọng lúc mà anh muốn cô là khi cô hoàn toàn tỉnh táo!
- Đúng vậy!"
- Rút lui! - Lôi Khiếu Thiên cũng không phải người hay nói nhảm, biết rõ chỉ còn cách này thì anh sẽ làm. Muốn anh ném tiểu Tâm Nhi cho người khác, có đánh chết anh cũng không muốn!
Huống chi cách bọn họ mười mét còn đang kiểm tra chuyện Luo Bunol bị giết!
- Vâng!
Lúc này Đường Kiến Tâm đã ngất ngây không còn biết phương hướng, toàn thân vô lực, căn bản không nhúc nhích được, hai chân mềm nhũn như sắp ngã xuống. Lôi Khiếu Thiên ôm cô như ôm công chúa đi ra cửa!
Nick cười trộm đuổi theo, hình như lại có bát quái rồi đây. Đợi tới khi anh về sẽ điều tra xem giữa hai người họ có gian tình gì, ngay cả đại ca lúc nào cũng lộ vẻ mặt lạnh lùng cũng trở nên dịu dàng như thế, thật không đơn giản nha!
Nhìn bóng lưng kia, Nick vỗ trán. Anh ta đ