Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210284

Bình chọn: 8.00/10/1028 lượt.

trong ngăn kéo vậy? Tại sao lại không

thấy?”

”Ở bên trong ấy, anh kéo thêm một chút là thấy ngay đấy.” Đường Hạo đưa mắt tìm, đột nhiên bị một cái bình trắng nhỏ thu hút. Hắn nheo mắt lại cầm lọ thuốc lên, đọc mấy chữ trên đó xong mặt trầm hẳn

xuống.

Không nghe thấy tiếng hắn nói tìm được hay chưa, cô ở trong phòng tắm dò hỏi: “Tìm được chưa?”

Đường Hạo rất nhanh bỏ cái lọ về chỗ cũ rồi đứng lên khỏi sàn nhà:”Tìm được rồi.”

”Anh không nên hút quá nhiều thuốc như vậy, không tốt cho sức khỏe chút nào!” Những lời này không biết cô đã nói bao nhiêu lần nhưng đều bị hắn xem nhẹ, chỉ cười cho qua chuyện.

“Anh biết rõ chuyện này.”

Đường Hạo cầm thuốc lá và cái đèn bật theo, kéo cửa sổ ra đi về phía sân thượng, dường như suy nghĩ điều gì.

Chỉ thấy từng làn khói trắng bị hơi lạnh gió sớm làm tan biến nhưng đồng thời cũng thổi tan cơn tức

giận vừa mới hình thành trong hắn.

Đúng là bây giờ cô không hề có ý định sẽ sinh cho hắn một đứa con, bởi hắn đâu có cho cô được một danh phận nào, thế thì hắn cũng làm gì có tư cách trách cứ cô tại sao lại

uống thứ thuốc này chứ.

Hắn tự giễu cười bản thân mình, thảo nào

dù hắn có cố gắng thế nào thì cô vẫn một mực muốn đúng giờ mà thoát khỏi hắn. Đường Hạo nhìn xuống lọ thuốc trong tay, haha, cuối cùng thì vì

cái thứ thuốc này mà mọi công sức của hắn đều uổng phí rồi!

Đôi

mắt tự giễu bỗng tối sầm lại, siết chặt vật trong tay. Hắn sẽ không

trách cứ cô gì cả nhưng từ nay tuyệt đối sẽ không cho cô dùng thứ thuốc

này nữa.

Hắn muốn có con vì hắn nhất định sẽ lấy cô, đến lúc đó

hắn có thể thoải mái nói với cô rằng không cần lo lắng gì hế. Hắn chỉ

yêu cô và sẽ chỉ lấy cô mà thôi.

Hắn nhoẻn miệng lên cười như

chính mình đang đứng trước mặt cô cầu hôn, giờ chính là lúc có bầu không khí thích hợp để giúp cô mang thai đây.

”Tiểu Ngưng, em nói xem liệu bây giờ trong cơ thể cục cưng của chúng ta hay không?” Hắn không

biết từ lúc nào đã đi vào nhà tắm lấy tay chụp lên bụng cô.

Tiểu Ngưng dừng sấy tóc nói: “Làm gì ở đâu có chuyện nói có thai là có thai ngay được.”

“Chính là vì mỗi ngày chúng ta đều dốc sức như vậy, cơ thể cũng không có vấn

đề gì, theo nguyên lý bình thường thì có một tiểu bảo bối cũng không khó mà!” Hắn hỏi thử và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô quan sát phản ứng.

Tiểu Ngưng hơi có chút bối rối, sợ bị lay động cố không mở mắt ra nhìn hắn,

đỏ mặt nói:”Em không có thời gian nói chuyện này với anh! Em còn muốn

lên lớp, còn anh nếu không mau rửa mặt đi thì sẽ đi làm muộn đấy.”

”Nhưng anh vẫn muốn ta bàn về chuyện này, em ngay cả khi nhắm mắt vào

cũng thật xinh đẹp. Anh thật sự muốn có một đứa con gái mà.”

”Vậy thì anh cứ bảo các cô gái khác sinh cho, đến lúc đó đảm bảo anh sẽ

có rất nhiều con gái.” Cô nói nửa đùa nửa thật, tiếc là cô cũng không

thể làm cho đứa con của hắn sống lại.

”Được, em quả nhiên không hề quan tâm đến anh! Đã thế, lại muốn đem anh cho vô số phụ nữ ngoài kia sao?”

Hắn thật sự không muốn làm tổn thương cô nhưng chính vì câu nói “các cô gái khác sinh con cho “của cô đã khiến hắn bực mình.

“Ha ha, anh đừng làm loạn nữa.” Tiểu Ngưng vừa cười vừa giãy giụa thoát khỏi ngực hắn chạy ra khỏi phòng tắm.

**********************************

Tiểu Ngưng vừa nhìn xem các động tác của nhà tạo mẫu nổi tiếng thế giới, vừa chăm chú lắng nghe rồi ghi chép những điều mà mình còn chưa biết.

Từ lúc đi theo nhà tạo mẫu xinh đẹp này học tập,Tiểu Ngưng mới biết được bản thân và người trong ngành khác biệt như thế nào.

Người chuyên nghiệp đã sắp đặt tạo hình không chỉ làm cho người mẫu xinh đẹp

hơn mà còn làm tăng lên khí chất cùng đẳng cấp của họ.

Hơn nữa

điều này cũng cho cô thấy tại sao tạo hình lại cần nhiều kiến thức như

thếc. Căn bản, nó không đơn giản như cô nghĩ. Hơn nữa, cũng có rất nhiều lĩnh vực phát triển cần đến tạo hình xếp đặt, nếu như cô học giỏi, tốt

thì cũng có thể trở thành người nổi danh trong nghề, chứ không còn là

hạng vô danh tiểu tốt như bây giờ.

Cô muốn thành công, muốn làm nên sự nghiệp của riêng mình.

Khi cô vừa khép lại quyển sổ bỏ vào bao da thì đúng lúc điện thoại vang lên.

Tiểu Ngưng hướng về phía cô giáo mỉm cười nhã nhặn, may mà vừa rồi cô giáo

đã cho nghỉ giải lao không thì đúng là mất mặt. Cô khinh khỉnh cứ tưởng

hắn có thời gian rảnh gọi cho mình nên nét mặt còn mang vẻ ức chế không

cười nổi.

“Nghe giọng nói của cô thì hình như rất là hạnh phúc

đấy nhỉ! Lục Giai Ngưng, có phải cô muốn lừa tôi hay không, hả?” Một

thanh âm châm chọc của phụ nữ truyền qua điện thoại truyền tới. “Không! Tôi không có! Cô ngàn vạn lần đừng có hiểu lầm!” Tiểu Ngưng bịt

chặt điện thoại, chạy nhanh đến một chỗ không có người, vội vàng giải

thích.

Tiền Ly Nhi cũng đổi giọng ngay tức thì, từ trào phúng

chuyển sang ủy khuất khóc nức nở: “Lục tiểu thư, tôi cũng không muốn làm khó cô, tôi chỉ khẩn cầu cô. Cầu cô đừng quên chuyện cô đã hứa với tôi. Xin đừng cướp mất Đường Hạo của tôi! Tôi không thể không có anh ấy……!”

Chịu không được lương tâm cắn rứt, Tiểu Ngưng vội vàng cắt lời cô ta: “Tôi

nhớ rõ! Tôi sẽ không, thực


XtGem Forum catalog