Polly po-cket
May Mắn Được Chàng Yêu

May Mắn Được Chàng Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322881

Bình chọn: 10.00/10/288 lượt.

c, còn lại mới nghĩ đến nàng, ngay cả lời nói thân thiết với nàng cũng

không có, dường như chỉ sinh một nữ nhi là Lưu Tĩnh Minh, hoàn toàn bỏ qua

nàng.

Hiện tại, ngay cả biểu ca nàng ngưỡng mộ trong lòng cũng đối tốt với Lưu Tĩnh

Minh, điều này sao khiến cho nàng càng thêm chán ghét Lưu Tĩnh Minh?

Rốt cuộc biểu ca gặp Lưu Tĩnh Minh lúc nào?

Đúng ra bọn họ không thể gặp mặt nhau mà!

Lúc này nàng rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ? Yêu thích của biểu ca không phải

là chuyện ngày một ngày hai, từ khi hiểu chuyện, nàng liền thích biểu ca ôn nhu

anh tuấn.

Nàng mong chờ giấc mộng có thể gả cho biểu ca, tuyệt đối không thể hủy trên tay

Lưu Tĩnh Minh!

“Xảo Xảo, từ giờ trở đi, ngươi để ý bên kia cho ta, có một chút biến động gì

cũng phải nói cho ta biết, hiểu chưa?” Nàng tuyệt đối không muốn lần nữa bại

dưới tay Lưu Tĩnh Minh, tuyệt đối sẽ không để cho nàng cướp biểu ca đi!



Lưu Tĩnh Minh đang ngủ,

trên môi khẽ hôn cùng vuốt ve trên người làm thức tỉnh.

Mở cặp mắt đang buồn ngủ ra, nàng tự nhiên đưa tay ôm thân thể nóng rực của đối

phương, giọng hơi khàn khàn, “Hôm nay ngươi đến thật trễ! Ta ── A!”

Đem một phần sức nặng thân thể đặt trên người nàng, Ứng Vanh thừa dịp lúc nàng

nói chuyện, đem lưỡi tham tiến trong miệng nàng, nhẹ nhàng trêu đùa cái lưỡi

mềm mại thơm tho, nhấm nháp vị ngọt của nàng.

Hai người vì hôn mà khơi lên tình dục nồng cháy.

Đến lúc nhiệt độ cơ thể bọn họ lên cao, hơi thở dần dần hỗn loạn, hắn mới rút

lưỡi nóng khỏi miệng nàng.

Hắn thở hổn hển, mắt nhìn Lưu Tĩnh Minh mơ màng, gò má phiếm hồng, cánh môi ướt

át bị hôn mà sưng đỏ, trong lòng dâng lên thỏa mãn cùng say đắm.

“Nhớ ta sao?” Hắn nói nhỏ.

Vừa nói chuyện, hắn đem thân thể cường tráng chen vào giữa hai chân nàng, đặt

phái nam ở nơi mềm mại của nàng, nơi đó ấm áp làm hắn không ngừng rung động.

“Ai nhớ ngươi? Mỗi ngày đến làm phiền ta, đáng ghét.” Nàng khẩu thị tâm phi(miệng nói một đằng, tâm

nghĩ một nẻo)
, thân thể lại phối hợp động tác hắn đem hai chân mở

ra, cong người bên cạnh hắn.

“Phải đó! Nàng chán ghét ta, nhưng thân thể của nàng lại yêu chết ta... Nhìn

xem!” Hắn trêu chọc, hai ngón tay vân vê nhũ hoa đã sớm nổi lên.

“A...” Nàng híp mắt lại, môi đỏ mọng phát ra tiếng yêu kiều, không thể kháng cự

tay hắn mang đến cho nàng kích thích, thân thể cong lên, ngực cũng nhô lên,

mong muốn nhiều âu yếm hơn.

Ứng Vanh thấy nàng quyến rũ mê người, tâm khó nhịn mà cúi đầu xuống, há miệng

cách lớp áo mỏng khẽ cắn nụ hoa vươn lên của nàng, thỏa mãn hưởng thụ run rẩy

cùng tiếng ngâm của nàng.

Lớp vải trên ngực nàng bị nước miếng của hắn làm ướt hết, dính sát vào nhũ hoa,

nhũ hoa anh đào nhàn nhạt hiện ra rõ ràng dưới lớp vải mỏng.

Hắn đứng dậy, kéo bàn tay nhỏ bé trắng mịn của nàng đặt trên ngực mình, “Tĩnh

nhi, chạm vào ta, yêu ta...”

Nàng tháo đai lưng hắn, cởi vạt áo hắn ra, đẩy ra y phục ngăn cản nàng thăm dò,

nàng đưa tay chạm vào da thịt rắn chắc mà nóng rực của hắn, tay nhỏ bé học theo

động tác hắn, xoa nắn trên ngực phái nam.

“Ừm...” Hắn thoải mái hừ nhẹ, mông hơi đong đưa, dùng vật cứng rắn ma sát nàng.

Nhìn hắn hưởng thụ, vẻ mặt phấn khởi, tay Lưu Tĩnh Minh từ từ trượt xuống hông

hắn, lướt qua vùng bụng rắn chắc, tiến vào trong khố của hắn, bàn tay phủ lên

vật to lớn nóng rực.

“Đúng, là như vậy... Dùng sức một chút...” Được bàn tay nhỏ bé của nàng nắm

lấy, hắn ngược lại ở trong lòng bàn tay nàng từ từ đung đưa.

Nàng cảm nhận được phái nam trong lòng bàn tay nàng không cừng căng lên, tay

nàng không cách cầm nó, chỉ có thể theo nó, vỗ về chơi đùa.

“Nàng thật sự là vật nhỏ biết giày vò người khác...” Hắn kéo tay nàng ra, đứng

dậy cởi y phục trên người xuống, sau đó rất nhanh cởi hết y phục nàng, lần nữa

lại bao phủ trên người nàng, bàn tay to vội vàng dò vào giữa hai chân nàng.

Hắn hài lòng đưa tay vào nơi ẩm ướt, “Bảo bối, nàng đã chuẩn bị xong...” Vừa

nói, hắn vừa giơ lên vật nam tính, chuẩn bị tiến thẳng.

Khi hắn chuẩn bị tiến vào cửa huyệt, Lưu Tĩnh Minh bỗng nhiên đẩy hắn ra, đem

cái mông lui về phía sau, tránh hắn tiến lên.

Đang định bộc phát dục vọng thì bị nàng miễn cưỡng cắt đứt, hắn vội vàng đưa

tay muốn đem nàng đang lui về phía sau kéo trở về.

“Chờ một chút... Chờ một chút nữa!” Nàng duỗi cánh tay về phía ngực hắn, ngăn

cản hắn cầu hoan.

“Ta không thể đợi!” Hắn dùng tay kéo lấy bắp đùi nàng mà mở ra, không hiểu sự

cự tuyệt của nàng, dục vọng mãnh liệt khiến cho hắn thật vô cùng muốn vùi vào

trong nơi chật hẹp của nàng.

Nàng một mặt ngăn cản hắn xâm chiếm, một mặt tay lần tìm cái gối, giống đang

tìm đồ gì đó.

Phái nam căng cứng của hắn cần phát tiết khẩn cấp, sự chờ đợi thống khổ khiến

trán hắn không ngừng chảy mồ hôi.

“Tiểu yêu tinh, nàng muốn hại chết ta sao? Rốt cuộc nàng đang tìm cái gì?” =))

Từ dưới gối nàng rút ra một cái hãn khăn (chắc là một loại khăn có tính thấm

hút cao dùng để hút …. =.=”), “Ta tưởng đêm nay ngươi không tới, cho nên không

trải miếng lót...”

Mọi lần trước khi hắn đến,nàng đều trải hãn khăn trên giường, tránh cho dấu vết