XtGem Forum catalog
Mật Thê

Mật Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322020

Bình chọn: 7.5.00/10/202 lượt.

a của anh.”

“Em biết em sai rồi!” Cô trơ mặt ra ôm lấy anh. “Cho

nên anh mới cố ý muốn em làm tình nhân, đúng không?”

“Anh thừa nhận là muốn chọc tức em. Anh sớm đã muốn

nói cho mọi người ở công tu biết em là vợ anh, nhưng bởi vì em chưa từng xuất

hiện, cho nên không ai biết em. Nhưng khi em nói làm tình nhân cũng tốt, anh

cảm thấy cố gắng nửa năm là vô ích, đợi bao lâu nữa em cũng không tỉnh ngộ, sẽ

không hiểu em không chỉ là bạn gái hay bạn giường mà là vợ của anh.”

“Anh nghĩ em thích bị người khác hiểu lầm là

tình nhân của anh sao? Lúc ấy em bị đả kích rất lớn. Người ngoài cũng cho rằng

chúng ta không xứng. Không au nghĩ em là bạn gái hay vợ anh, lại nghĩ là tình

nhân. Anh có biết điều này khiến em rất sợ hãi…”

Anh nhìn vẻ mặt đau đớn của cô, tâm không khỏi nhói

một cái.

“Em...... Thật sự là đồ ngốc. Người khác nghĩ gì thì

mặc kệ, anh yêu là em, cho anh nhiều người hơn anh vẫn chọn em. Nhìn thấy em

ngốc vù vù mà lấy

5 đồng muốn mua cái trứng 7 đồng, anh liền bắt đầu thích em. Một cô gái chân

chất đáng yêu như vậy làm anh luyến tiếc rời mắt.”

“Anh...... Từ khi đó liền thích em?” Không phải mình cô

ngay lúc đầu bị anh hấp dẫn, anh cũng vậy sao?

“Đúng.” Anh hôn hôn cái

trán của cô. “Em có biết tình anh hướng nội. Ngay lần đầu tiên gặp em liền

thích em. Bởi vì quen em mà thế giới của anh sinh động lên, bởi vì biết em, yêu

em mà anh khát khao có một gia đình. Muốn nắm tay em cùng nhau bước hết cuộc

đời này. Cảm giác này….Em hiểu không?”

Lúc anh nói ra lời này, lòng cô bị ngọt ngào lấp đầy,

mắt mờ sương, Cô nhìn anh tha thiết. Giờ khắc này cô cũng hiểu được, một người

đàn ông khi đã chọn bạn đồng hành trong suốt cuộc đời, sẽ không tùy tiện mà hủy

bỉ ước hẹn này.

“Địch Ấp Chấn......” Cô ôm mặt anh, “Em thật sự…thật

sự yêu anh, hi vọng ánh mắt anh nhìn em vĩnh viễn không thay đổi…vĩnh viễn ôn

nhu như vậy nhìn em. Cho dù em ngốc, nhận ra quá trễ, cũng hi vọng anh buông

tay em.”

“Buông tay em?” Anh nở nụ cười, trong mắt cũng mang

theo lệ ý. “Ý nghĩ này chưa bao giờ xuất hiện trong lòng anh.”

Nghe vậy cô dùng sức tiến vào lòng anh, rơi nước mắt.

Mà anh ôm chặt cô, nhiệt tình hôn, cảm nhận được sinh

mệnh hai người gần sát thân mật..

Anh cuối cùng cũng có được một người vợ hoàn chỉnh.

***

Đề Lê nằm trong lòng Địch Ấp Chấn đã lâu, cô thấy buồn

ngủ, nhưng luyến vòng tay của anh nên vẫn chưa đứng lên.

“Ngô, ông xã......”

Tiếng nói cô non mịn mềm mại, xưng hô ghê tởm như vậy

mà hiện nay cô kêu thật tự nhiên.

“Ân?” Nằm dưới sàn lại ôm bà xã, anh cũng không muốn

động đậy.

“Em nên đi tắm rửa, đã khuya nha.” Cô lười biếng nói.

“Là đã khuya, chắc là ba giờ rồi.” Anh trả lời.

“Nhưng em thật mệt mỏi.” Cô thở dài, sau khi tham gia

bữa tiệc, cô lại đi bộ hơn hai giờ ngoài đường, chân thật đau.

“Muốn anh giúp em không?” Anh nhéo má cô một cái.

“Sao lại nhéo má em? Dù sao anh cũng nói giúp em, em

ngủ đây.” Cô đem mặt vùi vào ngực anh.

“Tốt, vậy em ngủ đi!” Anh cõng cô đứng dậy vào phòng

tắm, chuẩn bị quần áo sạch sẽ. Trong suốt quá trình này anh vẫn cõng cô trên

lưng, dường như cô không có chút sức nặng nào vậy.

Đề Lê cứ như vậy ở trên người anh không muốn xuống.

Thật vất vả xả nước, anh đem cô đặt bên bồn tắm cởi

quần áo. Nhìn gương mặt mệt mỏi của cô, anh cởi quần áp cô nhưng không mang

theo chút tình dục nào, sau đó ôm lấy cô để vào nước ấm áp.

“A!” Chân vừa chạm vào nước, cô vội kinh hô.

“Làm sao vậy?” Anh phát hoảng, nhanh chóng ôm lấy cô,

kết quả khiến quần áo trên người đều ướt. “Anh đã thử nước rồi, không nóng mà?”

“Không phải, là chân của em xướt da,

đụng tới nước thật đau.” Cô cau mày nói.

“Xướt da?” Anh cẩn thận đem cô

ngồi trên bồn tắm, sau đó để chân cô lên đùi mà kiểm tra. “Sao có thể như vậy?

Để xướtđến thế này, em cũng không phải

con nít a.”

“Em...... Giày cao gót cọ vào chân!” Cô bĩu môi nói.

Còn không phải do anh làm hại, khiến cô lắc lư đi bộ đến hai giờ.

“Biết đau chân còn mang, anh rất tí thấy em mang giày

cao gót.” Anh lấy trong ngăn tủ ra một hộp thuốc, sau đó giúp cô tiêu độc.

“Ai bảo anh không đi với em! Anh không biết em rất khổ

sở a. Bữa tiệc hôm nay là chúc mừng thành công của em. Em cuối cùng có thể tìm

được công việc mới, không cần phải rời Đài Loan dài ngày, lại có thể phát huy

sở trường, muốn cùng anh chia sẻ, cuối cùng anh lại không đi…” Cô thì thào oán

giận.

“Thật vậy chăng?” Anh kinh ngạc ngẩng đầu. Đáng chết,

lúc trước sao anh không chịu hỏi thêm vài câu. Vừa nghĩ cô lại muốn dẫn đoàn

tâm tình liền thật xấu. “Anh nghĩ em nhanh như vậy đã tìm công việc mới, tiếp

theo sẽ không ở nhà nữa. Anh sợ anh không chịu nổi, cho nên tâm tình rất kém.”

“Anh chính là vậy, mỗi lần nói đến công việc của em

anh đều không muốn nghe, kì thật, trong thời gian qua xảy ra rất nhiều

chuyện…Em rất muốn nghe ý kiến của anh.”

“Vậy em nói anh nghe đi!” Anh đem vết thương của cô xử

lí ổn thỏa. “Tốt rồi, sau khi tắm sạch sẽ tiêu độc một lần nữa.”

Vì thế anh cùng cô cùng rửa, nghe cô kể về công việc,

bao gồm tình hình ở công ty trước kia,