Duck hunt
Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325811

Bình chọn: 7.00/10/581 lượt.

ộng thùng thình không phát hiện ra

điểm gì khác. Nhưng là, việc ăn uống của cô thay đổi càng lúc càng

nghiêm trọng, mặc kệ đồ ăn gì cũng phải thêm dấm chua, mỗi lần ăn cơm

đối mặt với sự kinh ngạc của Vương Linh cô lại nơm nớp lo sợ.

Đi ở trên đường, Tử Ca suy nghĩ rất nhiều, nhớ lại tất cả chuyện xảy ra gần đây, cô xác nhận chính mình không lộ ra điểm gì sơ hở, như vậy thì

đàn ông ghét loại phụ nữ như thế nào?

Cố tình gây sự

Có phải hay không, cô cũng phải cố gắng một phen.

"Sao?" Thời điểm Trình Lan điện báo, toàn bộ tâm trạng của cô hoà tan ở trên đường.

"Tử Ca, cô ở đâu? Không tin tức liền rời khỏi Đàm Thành, tại sao vậy?"

"Bên này trị liệu tốt hơn, tôi đưa mẹ qua đây" Cô đang nói dối, dù sao nói ra sự thật cũng chẳng được gì

"Tôi vừa nhận được tin tức, gần đây Chung gia bị người nặc danh tố cáo

là kẻ khả nghi hoạt động trong tổ chức hắc ám, hiện tại tình hình cực kỳ khẩn trương, ba của Chung Nham chính là người nguy hiểm. Nghe nói cổ

phần trong tay Chung Nham đang gặp nguy hiểm. Tôi sợ một khi hắn buông

tay, ở chỗ này cô không biết ăn nói như thế nào, hiện tại kinh tế ở đây

đang khó khăn, giống như gáo nước đổ đi. Lần trước tôi gặp Minh Châu,

tinh thần cô ta không tốt, nhưng miệng kín hết sức, hỏi gì cũng không

nói"

Cô trầm tư một lát rồi cảm ơn Trình Lan, cô phải nghĩ biện pháp đi giải quyết số cổ phần của Tạ Phương

Vốn muốn hỏi về Sở Luật, nhưng nhớ tới tối hôm đó, Tử Ca lại không mở

miệng được, Sở Luật có lẽ cấm kỵ Trình Lan đứng ở trước mặt mình, khiến

vết thương lòng của cô ta máu chảy đầm đìa

Hai người nói chuyện phiếm một lúc, ven đường, một hình ảnh xông vào mắt Tử Ca. Đến rồi đi

"Trình Lan, tôi có chút chuyện, có gì nói sau" Vội vàng tắt máy, Tử Ca nắm chặt điện thoại trong tay, bàn tay trở nên lạnh lẽo.

Cô đứng ở ven đường, nhìn cô gái vô cùng thân thiết kéo tay người đàn

ông, trên mặt nở nụ cười xinh đẹp. Trên mặt Mộ Diễn là vẻ dịu dàng và

nuông chiều, làm nhạt đi vẻ độc ác của anh.

Tử Ca nhận thức được cô gái kia, cho dù cách một khoảng, cô vẫn có thể

dễ dàng phân biệt ra. Người đã đụng phải cô, cô ta tên Anne.

Đột nhiên cô hiểu vì sao Mộ Diễn nhìn thấy tờ giấy kia, biểu hiện lại

trở nên quái dị. Tử Ca không phân biệt rõ đáy lòng mình có mùi vị gì,

rốt cuộc là đau khổ hay là cảm thấy được giải thoát.

Cô nghĩ hết tất cả các biện pháp muốn rời đi, lại ức chế không nổi trái tim của mình vì anh mà ưu thương.

Trong gió, truyền đến tiếng cười ngọt ngào của người con gái, Ca Ca.

"Ca, anh làm sao có

thể tìm được em? Số điện thoại của em đúng là không ai biết, ngay cả trở lại em cũng không nói cho bất cứ ai." Mộ Tình dương mặt nhìn Mộ

Diễn, hiện tại cô rất vui, đã nhiều năm không gặp, ca ca vẫn nuông

chiều cô như mọi khi. Tất cả đều không có khoảng cách, ca đối cô trước

kia hay bây giờ vẫn tốt như vậy.

Ca lúc nào cũng nói."Tình

Nhi, tùy hứng cũng cần phải có lúc, em cho là Nhậm gia sẽ để cho em biến mất sao? Em cho là em có thể giấu hết hành tung của mình sao? Em cũng

không phải con nít lên ba, làm việc phải có đầu óc."

Mặt cô vô cùng thân thiết dán lên cánh tay Mộ Diễn cọ xát, trên mặt treo nụ cười thỏa mãn , "Ca, anh có vẻ già đi."

Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, Mộ Diễn không kiêng nể liếc nhìn cô một cái, đáy

lòng thở dài, khóe mắt dễ dàng tha thứ, khiến cho ai nhìn cũng đều hâm

mộ. Thật hy vọng chính mình cũng có được một người anh như vậy.MiuDĐLQĐ

Lúc trước, Mộ Tình cầu anh trở về thay ba tiếp quản Mộ thị, lại bị anh cự

tuyệt. Đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của anh, chính anh đã đẩy

người em gái nhỏ này đi, chính vì thế cuộc sống về sau của anh gần như

lệch khỏi quỹ đạo.

Chỉ là, nếu thời gian thật sự trở lại,

anh vẫn không xác định được mình nên làm gì, Mộ Diễn cũng không nắm chắc được kết quả. Nhưng vào ngày hôn lễ của Mộ Tình, anh chưa bao giờ hận

cái gọi là nguyên tắc của bản thân mình đến như vậy.

Có nắm chắc hay không, làm mới có thể biết.

Mộ Tình biết, ca ca có ý với chính mình, anh không bao giờ để mình khuất

xa tầm mắt vĩnh viễn, nhưng là, ngay lúc đó Mộ thị có nguy cơ bị sụp đổ, sau cùng xin giúp đỡ không có kết quả, nếu tài chính liên tục giảm sút, hoạt động của Mộ thị sẽ đưa vào tắc nghẽn dẫn đến phá sản, đó là cơ

nghiệp cả đời ba cô đánh cược, cho nên mẹ đã an bài cho cô một cuộc hôn

nhân, theo nhu cầu hai bên, cô đáp ứng không chút do dự.MiuDĐLQĐ

Cái người đàn ông kia, khí thế hùng dũng vóc người cao lớn. Lần đầu tiên cô nhìn thấy anh ta đã mê muội, cho nên lặng im tổ chức hôn lễ. Chỉ là,

hiện thực quá tàn khốc, Mộ Tình chỉ cần nghĩ tới những tháng ngày sống

trong địa ngục đó, cô liền hối hận với quyết định của mình trước kia.

Là cô ruồng bỏ Ca ca. . . . . .

Mộ Tình cắn cắn môi, lúc ấy cô thật sự không có biện pháp, mà cô còn nghĩ mình sẽ cực kỳ hạnh phúc.

"Lữ ca ca, Liêu ca ca, đã lâu không gặp, em nhớ hai người quá !"

Đẩy cửa phòng ra, Mộ Tình hướng về phía Lữ Phương cùng Liêu Tuấn Vĩnh chạy

vội qua, mỗi người một cái ôm, trên mặt của cô có nụ cười thật tươi, ai cũng có thể bị nụ cười dễ thương của cô cuốn hút, c