80s toys - Atari. I still have
Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324440

Bình chọn: 8.00/10/444 lượt.

ằng mồm miệng chẳng sạch sẽ gì nhưng đều sống rất thật, ung dung tự tại. Tô Ái Ái cầm theo đĩa lạc, nghiêng đầu nghe A

Đan, Âu dương và anh bạn nhỏ nói chuyện, lúc nhập thần sẽ theo thói quen cắn đũa, lúc nghe thấy gì đó buồn cười sẽ nhếch miệng cười nhẹ, đầu đũa trượt ra chọc vào lợi cô, cô buông chiếc đũa xuống che miệng.

Vừa ngẩng đầu liền thấy Âu Dương nghiêng đầu vừa cừoi vừa nhìn cô, có lẽ

hành động đáng buồn cười kia của cô đều bị anh ta thấy hết, Tô Ái Ái lập tức đỏ mặt, vùi đầu vào đám lạc trên bàn, chẳng có dũng khí ngẩng đầu

lên lần nữa…

Bắt đầu từ khi Liệt Tình đi Mỹ, đẳng cấp QQ của Ái Ái tăng tốc rất

nhanh, mới sáng sớm đã bắt đầu online, ngồi đó nói chuyện phiếm với Liệt Tình.

Liệt Tình có vẻ như đã thích ứng được với cuộc sống ở nơi đất

khách New York, chuyện gì cũng kể, Ái Ái lúc nào cũng chăm chú nghe như

nghe tin tức.

Liệt Tình gửi: Có vài người da đen, rất thích coi

thường người châu Á. Ông nội nó chứ, hôm qua tớ đi mua coffee, lúc bước

ra ngoài không ngờ lại đụng vào một người da đen cuồng khỏa thân.”

Tô Ái Ái che miệng cười, gõ: “Không thể nào, thực sự khỏa thân sao?”

Liệt Tình trả lời “Ừ!” còn gửi thêm icon cái đầu nhỏ bốc hỏa, cực kỳ giống phong cách của Liệt Tình!

Tô Ái Ái gõ: “Ha, vậy cậu làm sao?”

Liệt Tình nhanh chóng trả lời “Tớ đương nhiên là choáng váng rồi, tim đập

cực nhanh! Có điều chỉ choáng váng nửa giây thôi, bà cô ta đây liền giơ

chân lên, nhắm vào mục tiêu quan trọng nhất, đạp mạnh một cái! Ông nội

nhà nó, đừng tưởng rằng con gái Phương Đông dễ bắt nạt nhé!”

Ngụm

nước trong miệng Ái Ái suýt nữa thì phun thẳng lên màn hình, nuốt xuống, cười ha ha đến mức không nhấc nổi thắt lưng lên nữa, đúng là tác phong

điển hình của Liệt Tình!

Đường Đường trở mình trên giường, nói: “Bó tay cậu, có thể cười đến mức đó sao?”

Tô Ái Ái vừa nhìn về màn hình vừa đem sự tích anh dũng của Liệt Tình kể cho các bạn trong phòng nghe…

Cái gì hai người cũng kể cho nhau nghe, chỉ là không kể về Phương Ca.

Mùa đông vừa đến, cuộc sống trong kí túc có chút vất vả, tầng cao nhất luôn bị gió lùa, ngày nào gió cũng ù ù thổi vào.

Các khớp xương của Tô Ái Ái vốn là luôn bị đông cứng vào mùa này, quấn hai

chiếc chăn vẫn còn chưa đủ, gắng gượng trải thêm một tấm đệm lông xuống

giường, cái giường ngày nào cũng như bị bày binh bố trận, trải từng tầng từng tầng xong rồi, chui vào trong đó mới có thể ngủ được một chút, năm ngón tay như bị đặt dưới chân núi.

Những ngày như vậy, công trình lớn nhất chính là rời giường.

May mắn là đoàn lãnh đạo kiểm tra đó đã đi rồi, đám diễn viên cũng lui về

phía hậu trường luôn. (học sinh giả vờ chăm chỉ thì bị gọi là diễn viên)

Chuông báo thức buổi sáng lần lượt reo lên, điện thoại của cậu reo xong thì di động của tôi bắt đầu reo, đám nhiều chuyện buổi sáng đều không có tinh

thần như nhau, ngoại trừ Đường Đường.

Đường Đường xem xong bản tin dự báo thời tiết, vừa vươn tay lấy quần áo vừa thông báo: “Hôm nay nhiệt

độ cao nhất, 8 độ! Có phải mặc quần bông không nhỉ?” Ngẩng đầu gọi “Ái

Ái, cậu có mặc không?”

Đám con gái màu đông vừa tới đã đặt ra quy định, ai dậy muộn nhất sẽ phải đi đổi quần bông.

Quán quân không thể nghi ngờ chính là lão Tiền, lão Tiền luôn là người dậy

sớm nhất, bởi vì cô nàng phải trang điểm, tinh thần như vậy khiến Tô Ái

Ái vĩnh viễn không theo kịp.

Tô Ái Ái từ từ nhắm hai mắt lại, tay sờ

sờ quần áo trong chăn, mò được một chiếc, mặc vào, vùi sâu vào trong

chăn, kín rồi, lát sau, tay lại mò thêm được cái nữa.

Tiểu Mỹ đang thay quần áo ở giường đối diện, nhìn thấy, tức cười: “Tô Ái Ái, lại có người như cậu vậy sao? Sợ lạnh đến mức đó!”

Tô Ái Ái dụi mắt, nói “Đừng nóng, tớ ôm chăn lúc nữa!”

Lão Tiền vừa gắn mi giả lên, vừa mắng: “Ôm! Cậu đi mà ôm con gà con ấy! Nhanh lên, hôm nay ai xuống mua bữa sáng vậy?”

Ngay sau đó, bàn bạc ai đi mua bữa sáng, đi ra ngoài một vòng thử nghiệm nhiệt độ không khí, răng đánh lập cập vào nhau.

Buổi sáng trên đại học đều bắt đầu một cách sôi nổi như thế.

Tình yêu qua điện thoại, ưu điểm lớn nhất chính là giảm bớt phiền toái,

không cần hai người phải ở bên nhau bàn bạc xem cùng ăn món gì, cùng đi

chơi ở đâu, ai phải trả tiền. Nhưng phiền phức lớn nhất cũng chính là

quá ít phiền toái, đôi khi tức giận muốn tìm đối phương than thở một

chút, cũng không biết phải đi đâu mới có thể than thở được!

Thanh mai trúc mã của Tiểu Mỹ đã rất lâu không gọi điện tới cho cô nàng, khiến Tôn Tiểu Mỹ mấy hôm nay đều bị mây đen ám ảnh!

Đường Đường nói: “Anh ta không gọi đến thì cậu gọi cho anh ta đi!”

Lão Tiền nói: “Con gái làm sao có thể quấn người ta như thế được, đặc biệt

là yêu xa, phải cho họ thời gian và không gian chứ! Không gian là điều

rất quan trọng!”

Tô Ái Ái chẳng biết nói gì cho phải, Tôn Tiểu Mỹ vốn là cô gái có chừng mực nhất trong phòng, cô thì sao? Cô cái gì cũng

không biết rõ, làm sao có thể đi nói người khác được?

Lại là một tối

nữa, điện thoại vẫn như cũ không chịu đổ chuông, Tô Ái Ái quấn chăn ngồi xổm trên ghế online, nói qua nói lại vài câu với Đường Đường lúc nào