XtGem Forum catalog
Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324742

Bình chọn: 7.00/10/474 lượt.

ô đủ hài lòng, còn tới nhìn tôi làm gì, chế giễu sao? !"

Lâm Nhược Kỳ rũ mắt, "Tôi biết cô không muốn nhìn thấy tôi, chỉ là có mấy lời tôi cảm thấy phải nói cho cô biết, hi vọng không quấy nhiễu cô."

Thúy Thiến trừng mắt, rất không khách khí lườm cô một cái, "Tôi thừa nhận, là tôi lừa cô đi đến Vịnh Thác Hải, nhưng tôi sẽ không nhận lỗi với cô!"

Lâm Nhược Kỳ cười cười, "Cô chưa từng có lỗi với tôi."

Thúy Thiến giật mình, không hiểu câu trả lời của Lâm Nhược Kỳ. Một hồi lâu, cô mới hừ lạnh nói: "Cô thật đúng là. . . . . . người kì cục!"

Lâm Nhược Kỳ lơ đễnh, rũ mắt nhìn ly nước trên bàn một chút, đứng dậy hỏi, "Có muốn uống chút nước hay không?" Mặc dù trong miệng hỏi nhưng cô đã bắt đầu đưa tay

Mới vừa rồi vào phòng mơ hồ nhìn thấy môi của Thúy Thiến khô nứt ra vài đường rách, thậm chí rịn ra một chút tia máu, có lẽ do cô cắn môi tạo thành.

Thúy Thiến nhìn thấy Lâm Nhược Kỳ đi vào đi ra, thật lâu không nói thêm gì nữa.

Chỉ chốc lát sau, Lâm Nhược Kỳ bưng ly nước ấm áp đi tới bên giường Thúy Thiến, đỡ Thúy Thiến ngồi dậy, cẩn thận đút cho cô uống hết mấy ngụm nước. . . . . .

Sau khi chậm rãi uống nước xong, tâm trạng đã khôi phục, Thúy Thiến mở miệng khẽ oán trách.

"Trước khi tới Nam Thành, nghe cha tôi nhắc qua quan hệ giữa cô và Cơ Liệt Thần. Ông ấy nói các người rất thắm thiết, còn miêu tả cô rất ấm áp kín đáo, sau này sẽ là một người vợ có tài đức. Sau khi tới Nam Thành, tôi nhìn thấy cô, cảm thấy lời nói kia của cha tôi rất buồn cười, người như vậy làm sao có thể là cô? Sau đó tôi hỏi Thần, Lâm Nhược Kỳ thật sự là một người vợ có tài đức sao? Anh ấy nói cô rất đơn thuần, là cô gái thích hợp nhất với anh ấy."

Lâm Nhược Kỳ yên lặng.

Thúy Thiến cười lạnh một tiếng, lại đột nhiên hỏi "Cô biết tôi yêu Thần cái gì không?"

Một lúc lâu Lâm Nhược Kỳ mới cười cười, nói: "Trong mắt người tình là Tây Thi, cách nhìn người của mỗi người khác nhau, có lẽ cô yêu anh ấy từ góc độ và lập trường cũng giống như tôi, cho nên tôi đoán không ra nguyên do."

Thật ra, cô không có ý nói ra khỏi miệng, bởi vì chính cô cũng không rõ lắm lý do yêu anh. . . . . .

"Lúc mới quen anh ấy, anh ấy tự khép kín bản thân, gần như không mở miệng nói gì. Vừa bắt đầu, tôi cũng giống như rất nhiều cô gái nhỏ bị dáng ngoài đẹp trai của anh hấp dẫn, khi biết ngoài mặt anh ấy lãnh khốc kiêu ngạo che giấu một trái tim vỡ nát, tôi bắt đầu nổi lên đồng cảm với anh, lúc đó anh ấy học được cách che đậy mình, luôn dùng cô độc cố gắng che đậy bản thân, chỉ có ở đêm khuya yên tĩnh mới có thể biểu lộ ra. . . . . ."

Thúy Thiến nhìn ngoài cửa sổ, bắt đầu nhớ lại chuyện đã qua. . . . . .

Nhớ có một lần, sắc trời đã muộn rồi, Thần một mình lái xe đến bờ biển. Thúy Thiến đã sớm nghe cha Dịch Sâm đề cập tới, gia đình anh xảy ra một chút chuyện đáng sợ, cô lo lắng cho anh nghĩ quẫn, cho nên lặng lẽ đi theo phía sau anh đi tới bờ biển.

Anh đứng ở trên vách đá thật cao mặc cho gió biển thổi loạn tóc của mình, rõ ràng bóng dáng vẫn còn rất mỏng manh rất nhỏ bé, lúc đó lại có vẻ cao lớn như vậy. Có lẽ chính từ lúc đó trở đi, cô bị hấp dẫn bởi bóng lưng thon gầy và có vẻ đơn bạc của anh.

Sau đó, cô thường đi theo ở phía sau anh, nhìn chăm chú vào từng cử động của anh.

Sau đó, Thúy Thiến học trung học. Có một lần cô giả vờ như vô tình hỏi: "Thần, anh có thích bạn gái hay không?”

“Không có”

“Có thật không?”

“Thật”

“Vậy anh có yêu mến cô gái nào không?” Lúc hỏi lời này thì trống ngực Thúy Thiến đập thình thịch.

Anh lạnh nhạt nói:”Thù nhà chưa báo, anh sẽ không nói yêu thương”

Hơn nhiều năm sau nhớ lại hình ảnh này, lúc ấy là cô hiểu lầm ý của anh, cho rằng anh không phải không thích mình, mà bới vì có thù phải báo, đó là trách nhiệm và số mạng anh không thể trốn tránh, cô tin chắc chỉ cần mình kiên trì chờ anh, cuối cùng có một ngày tu thành chín quả.

Nhưng trên thực tế, câu nói kia đã vạch rõ ranh giới với cô….

Sau này, nghe được tin tức anh kết hôn, Thúy Thiến thật giật mình. Trong lòng thất vọng khổ sở, không cần nói cũng biết.

Lúc nhìn thấy Lâm Nhược Kỳ, Thúy Thiến cảm thấy rất buồn bực. Cô gái như thế, cô có thể mang đến cho Thần cái gì? Cô và Thần căn bản là người của hai thế giới, cô như vậy không biết cái gì là sáng lạn, căn bản không nên đi vào thế giới nội tâm của Thần. Thúy Thiến vẫn cho rằng: bên cạnh Thần cần phải là một người có thể trợ giúp cho anh, có thể chăm sóc anh mà không phải một người vợ muốn anh lúc nào cũng coi chừng chăm sóc.

Cho nên cô trăm phương ngàn kế chia rẽ hai người bọn họ, cho dù không thể chia rẽ, cũng gần như muốn cho Thần hiểu: Lâm Nhược Kỳ không thích hợp với anh.

Nhưng Thúy Thiến không nghĩ tới, từ đầu tới cuối đều là mình sai lầm, cô sai là sai ở chỗ: cô quá tự tin. Cô tự cho rằng rất hiểu rõ Cơ Liệt Thần, bởi vì hai người bọn họ quen biết hơn mười năm, cô chắc chắn hơn mười năm tình cảm như thế nào cũng sẽ thắng được chín tháng.

Nhưng sự thật chứng minh, thực sự đi không vào lòng Cơ Liệt Thần lại chính là cô. Thật ra, cô nên tỉnh ngộ bởi vì cô đã sớm biết món nợ “ân nghĩa” đó căn bản không đổi đượ