
o không cùng với con đến? Các con kết hôn ngày đó, ta với Đỗ bá bá còn ở Thượng Hải về không kịp lại, đến bây giờ còn chưa có gặp qua.” Mẫu thân tỷ muội hỏi.
“A di,
thật ngại quá, Khả Vân hôm nay có chuyện cho nên không có tới, lần khác
con mang Khả Vân cùng đi thăm người cùng Đỗ Bá Bá.”
“Không thể lừa A di nha, ta sẽ chờ.”
“Cô dâu mới có hay không kế hoạch khi nào thì sinh tiểu hài tử?” Chu gia bá mẫu hỏi.
Ai da, mấy mụ này thật là nhiều chuyện. Nếu không cần này đó các phu
nhân đến hỗ trợ lão công, hắn thật đúng là không nghĩ cùng những người
này lãng phí thời gian.
“Không vội, thuận theo tự nhiên là tốt rồi.”
“Làm sao không vội! Chi Ung a, không phải Lí bá bá muốn nhiều chuyện,
ngươi hỏi ba mẹ, xem bọn họ có phải hay không mong chờ muốn ôm cháu đích tôn?”
Hắn đột nhiên cảm thấy Khả Vân không có tham dự là đúng, bằng không là không hù chết nàng mới là lạ. “Vâng, chúng cháu sẽ cố
gắng.”
“Chi Ung, ngươi vừa mới nói Khả Vân có việc, nên không
đi? Có phải hay không đã mang thai, cho nên mới ở nhà nghỉ ngơi?” Lí phu nhân đem giả thiết ra nghi ngờ nói.
Trời ạ, hắn thầm nghĩ cho
tới hôm nay, bọn họ đều không có phát sinh quá mức thân mật quan hệ, mấy mụ này liên tưởng cũng không thể không cần tốt như vậy.
Trò chuyện, tọc mạch, lề mề một hồi, các nam nhân cuối cùng có thể bắt đầu tán gẫu công việc.
Rốt cục tiệc chiêu đãi cũng đã chấm dứt, Thiệu Chi Ung thật vất vả
tiễn bước những người này, thật sâu cảm thấy cùng những người này xã
giao, so với đi làm còn mệt hơn, sao biết --
Vừa mới một câu vô tâm phỏng đoán, chờ khách vừa đi xong, mẫu thân lập tức hỏi:” Chi Ung,
ngươi thành thật nói cho mẹ, Khả Vân có phải hay không thật sự mang
thai?” Ánh mắt tràn ngập chờ mong.
“Mẹ, Khả Vân không có mang
thai, nàng là thật có việc.” Thiệu Chi Ung nhịn không được trong lòng
thở dài một hơi, lão nhân gia thật sự thực yêu thích có cháu.
Nghe vậy, Thiệu mẫu mâu quang lập tức trở nên ảm đạm,” Nếu không có mang thai, nàng hôm nay vì sao không cùng ngươi đến? Có chuyện gì quan trọng hơn so với tiệc chiêu đãi cùng lão công? Huống chi lần này tiệc chiêu
đãi đối với tập đoàn mà nói còn quan trọng biết bao nhiêu.”
Ích lợi trước mặt, ý nguyện cá nhân là nhất định bị hy sinh, Thiệu Chi Ung
biết rất rõ, cũng sớm đã thành thói quen, nhưng mà giờ khắc này, hắn lại hy vọng có thể đem sở thích cá nhân nho nhỏ của nàng ý nguyện bao trùm
cả lợi ích tập đoàn phía trên, bởi vì hắn rất rõ ràng nàng sẽ thích làm
việc tình nguyện, hơn là phải đi dự tiệc chiêu đãi như thế này. Xem ra,
phải kiếm lý do đường hoàng mới được --
“Mẹ, đó là bởi vì trung tâm bảo trợ hôm nay có hội chợ bán hàng từ thiện, con cho rằng tham dự
hoạt động công ích, có thể giúp ích cho hình tượng của tập đòan. Vừa lúc Khả Vân cũng có hứng thú, cho nên con liền bảo Khả Vân đi theo hỗ trợ,
tiện thể tham dự làm cho hình tượng của tập đoàn hình tượng thêm hiệu
quả, cái này cũng không phải là quyên tiền là có thể mua được.”
“Con nói đúng, quyên tiền mọi người đều có thể quyên, có thể thực tế đi ra hỗ trợ mới là khó nhất, có thể đáng quý, phán đoán tốt lắm, xí
nghiệp hình tượng không thể chỉ dựa vào quyên tiền làm như vậy là tất
yếu.” Thiệu Trấn Đông đồng ý gật gật đầu, tiếp theo đề tài vừa chuyển,”
Chi Ung, “nội dung vừa mới nói chuyện, con nắm giữ tin tức gì chưa?”
“Đại khái con nghe nói cơ hội thành công rất lớn, duy nhất có vấn đề
là đỗ bá bá cùng trần thúc, con cho rằng bọn họ là nhân vật mấu chốt,
cho nên, chỉ cần có thể bài trừ chuyện xấu của hai người bọn họ, con
nghĩ, trăm phần trăm dự án có thể thông suốt qua.”
“Ân, ta cũng nghĩ như vậy, con trở về ngẫm lại biện pháp ổn định hai người kia đi,
dự án nhất định phải thông qua.” Nói xong, Thiệu Trấn Đông liền nắm
Thiệu mẫu chuẩn bị về nhà.
“Con biết.” Thiệu Chi Ung cùng cha mẹ đi ra nhà khách,” Ba, con lái xe đưa ba mẹ trở về.”
Thiệu Trấn Đông dương tay, “Không cần, lái xe đưa là tốt rồi, con còn
có việc hãy đi về trước đi, còn có, nhớ mang Khả Vân trở về ăn cơm, mẹ
con mỗi ngày nhớ thương con dâu hiền, nhắc hòai làm lỗ tai ta muốn thủng rồi đây.”
“Nói nói gì vậy, tôi làm thủng lỗ tai ông hồi nào? Hảo, về sau có cháu, tôi liền cướp ôm.” Thiệu mẫu không cam lòng yếu thế.
“Hảo hảo hảo, tôi nhận thua bà rồi.”
Tiễn bước song thân, Thiệu Chi Ung một mình lái xe rời đi nhà khách,
điều đầu tiên nghĩ đến chính là -- không biết Bạc Khả Vân bán hàng từ
thiện thành quả như thế nào?
Hiện tại thời gian còn sớm, cho dù về nhà cũng chỉ có thể ở lì trong thư phòng công tác, không bằng đi hội chợ cho biết, thuận tiện dọa nàng.
Ý niệm trong đầu vừa mới
hình thành, hai tay đã muốn trước một bước hành động, xe chợt hướng khu
hội chợ tiến đến, khuôn mặt anh tuấn cũng chậm rãi mỉm cười.....
Bạc Khả Di buộc tóc đuôi ngựa trông hết sức xinh đẹp, tràn đầy vẻ thanh
xuân, không son phấn, trời sinh nàng đã có một làn da đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, tự nhiên lộ ra dưới ánh nắng.
Nàng đứng ở quấy thanh
toán tiền,khuôn mặt tươi cười với vị khách nhỏ : “Đừng sợ, nói cho