Lão Công Của Ta Thực Trẻ Tuổi

Lão Công Của Ta Thực Trẻ Tuổi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322374

Bình chọn: 9.5.00/10/237 lượt.

xử lý như đã nói thì không phải

sớm hay muộn gì cũng sẽ thành văn kiện khẩn cấp hay sao. »

« Nhưng Dương tỷ tuần sau sẽ trở về, không phải là vĩnh viễn không quay lại ! » Hắn nhịn không được lớn tiếng nói.

Nàng bị hắn làm cho hoảng sợ « Tiểu Dương ? »

« Thực xin lỗi Quan tỷ, ta không phải cố ý muốn lớn tiếng với ngươi

như vậy nhưng ngươi thật sự làm cho người ta tức giận,ngươi có biết hay

không ? » Biểu hiện của Tiểu Dương như có vẻ bằng bất cứ giá nào cũng

phải nói « Ngươi có biết gần đây ngươi đã gần đi rất nhiều hay không ?

Không ăn không uống, thân thể không thoải mái lại không đi bác sĩ, chỉ

biết không ngừng làm việc, tăng ca tăng ca, làm hại mọi người đều lo

lắng cho ngươi không thôi, còn phải sắp xếp cùng ngươi tăng ca nữa ? »

« Thực xin lỗi, ta không biết các ngươi ở lại tăng ca là vì muốn giúp ta. »

« Quan tỷ, cầu xin ngươi đó có được không ? Cho dù ngươi không suy

nghĩ đến thân thể hay sức khỏe của mình, cũng phải thay ta cùng Tiểu Lí

suy nghĩ 1 chút chứ. Tiểu Lí nói nếu hắn còn tăng ca mãi như vậy, bạn

gái của hắn sẽ chia tay hắn mất. » Tiểu Dương cầu xin nói « Cho nên

ngươi có thể làm ơn đừng tăng ca nữa được không, để ta đưa ngươi về nhà, hôm nay chỉ làm đến đây thôi ? »

Đều do hắn nói như vậy, nàng còn có thể nói khác đi được sao ? Quan Chi Yên nhẹ nhàng gật đầu.

« Vậy thì tốt quá. » Hắn không tự chủ khí sâu 1 hơi.

« Ngươi chờ ta 1 chút, ta đi thu dọn đồ đạc. » Nàng trả lời hắn.

« Tốt. »

Xem ra về sau này không thể cứ làm việc mãi ở văn phòng được rồi, phải đem công việc về nhà mới có thể tránh liên lụy đến mọi người. Quan Chi

Yên nghĩ thầm trong lòng, kỳ thực thì như thế cũng tốt, đem công việc

mang về nhà, nàng có thể làm đến mấy giờ cũng được, lại càng không cần

phải suy nghĩ làm sao hoàn tất sớm công việc để không phải nửa đêm nguy

hiểm đón taxi về nhà.

Sao nàng có thể ngốc như vậy a ? Phải sớm nghĩ đến biện pháp nhất cử lưỡng tiện này mới đúng.

Đem những bản thiết kế cuốn lại, bỏ vào ống đựng, rồi cầm 1 số tài

liệu cần thiết cho vào túi, nàng đứng lên đi về phía Tiểu Dương nói «

Xong rồi, có thể đi. »

Hắn gật đầu, hai người nhìn 1 lượt văn phòng sau đó đóng cửa khóa kỹ lại, cùng nhau đi ra cửa công ty, đến bãi đỗ xe.

« Quan tỷ, ta nhớ rõ hình như buổi tối ngươi chưa ăn gì đúng không ?

Ngươi có muốn đi ăn rồi về nhà hay mua mang về ? » Tiểu Dương cho xe rời khỏi bãi rồi đột nhiên hỏi.

« Không cần, ta không thấy đói. » Nàng lắc lắc đầu.

« Không đói cũng phải ăn 1 chút mới được a, nếu không thì bệnh dạ dày

của ngươi làm sao tiến triển tốt ? » Hắn nhăn mày nhăn mặt.

« Ta không biết ngươi lại hay lải nhải đến vậy nha. » Quan Chi Yên nhìn hắn trêu chọc 1 câu.

« Ta cũng đâu thích nói nhiều đâu, nhưng là do ngươi tuy tuổi có lớn

hơn ta, năng lực so với ta cũng cao hơn, kinh nghiệm sống cũng nhiều hơn ta, lại hoàn toàn không hiểu biết không tự chăm sóc cho mình được. »

Hắn nói xong đột nhiên khẽ thở dài « Tề tiên sinh thực vất vả. »

« Sẽ không. » Nàng trầm mặc trong chốc lát, nhẹ giọng nói.

« Cái gì sẽ không ? » Hắn nhìn nàng 1 cái hỏi.

« Chúng ta đã chia tay rồi. » Nàng trả lời.

« Cái gì ?! » Tiểu Dương quát to 1 tiếng, xe đang chạy lạc cả tay lái, suýt đâm vào xe ở làn bên cạnh. Hắn nhanh chóng ổn định lại rồi quay

đầu hỏi nàng lại lần nữa « Cái gì ? ».

« Ta với hắn đã chia tay rồi. »

« Điều này sao có thể ? Hai người các ngươi không phải sắp kết…… » Hắn đột nhiên ngậm miệng lại, nhớ tới việc này không thể tùy tiện nói được

lại càng không thể nói bí mật này cho nàng biết.

Chính là hiện

giờ tại sao lại thành như thế này nha ? Hại mọi người phải thật cẩn

thận, [thảo mộc giai binh'> (câu này nằm trong câu thành ngữ của người TQ xưa để nói tới những sự kiện về trận Phì Thủy => nguyên gốc cả câu

là « Phong thanh hạc lệ, thảo mộc giai binh » ý nói quân Tần khi rút

chạy sợ hãi đến mức nghe tiếng gió rít (phong thanh), hạc kêu (hạc lệ),

nhìn thấy cây cỏ (thảo mộc) mà cũng tưởng là quân Tấn đang đuổi theo

mình {nguồn}), chỉ sợ để lộ 1 chút thông tin hay gì cũng có thể phá hư

hết thảy, ngay cả buổi tối khi ngủ cũng cảm thấy áp lực hai nhân vật nam nữ chính này nhưng chia tay sao ? Là giỡn chơi hay thiệt vậy ?

« Mau kết hôn sao ? » Quan Chi Yên ngẩng lên cười khổ « Là vì điều gì

mà làm cho ngươi nghĩ tới chuyện không có thật như vậy ? »

Tiểu Dương không biết phải nói như thế nào, không thể nói cho nàng biết tất

cả việc nàng sẽ kết hôn cùng với Tề tiên sinh, hôn lễ sẽ diễn ra vào

tuần sau được, mọi người đều biết chỉ có nàng – tân nương là không biết

gì a ?

Thật sự là hao tổn tâm trí , không biết hai người bọn họ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, khó trách Quan tỷ gần đây rất hay buồn

rầu không vui, mỗi ngày đều vùi đầu tăng ca, cũng không hề thấy Tề tiên

sinh tới đón nàng tan tầm, thì ra nguyên do là bọn họ cãi nhau ầm ỹ rồi

dẫn tới việc chia tay này.

Nhưng lần chia tay này có vẻ cũng

không thay đổi nhiều đến đại cục sớm tới ? Dù sao hắn từ đầu tới cuối

cũng chưa nghe thấy việc hủy bỏ hôn lễ a.

« Quan tỷ, ngươi


XtGem Forum catalog