
ng độc thân
cũng không phải là việc khó gì, dù sao hơn 1 năm trước, trước khi gặp
hắn, không phải tự hắn mạnh bạo chuyển vào sống cùng nàng thì nàng cũng
đã sống 1 mình cũng rất tốt hay sao ? Không có lý gì mà chuyện trước kia làm được thì hiện tại không làm được cả.
Kiên cường 1 chút,
dũng cảm 1 chút, cho dù hắn đã đi rồi, ngươi cũng không phải chỉ có 1
người, bởi vì trong bụng ngươi còn có đứa nhỏ sao, chờ nó ngày 1 lớn
lên, 10 tháng sau, căn phòng này sẽ không còn lạnh lẽ im ắng như giờ
nữa.
« Không sao. » Giọng Chi Yên nghẹn ngào, thì thào tự nói với chính mình « 10 tháng sẽ trôi qua nhanh thôi. »
Thời gian chuyên tâm vào công việc rất đặc biệt a, nàng chỉ cần đem
công việc đặt lên hàng đầu, chắc chắn 10 tháng sẽ trôi qua rất nhanh.
Lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên mi, nàng đi vào phòng ngủ, cố ý mở tủ quần áo ra nhìn 1 khoảng không gian lớn đã không còn đầy đồ
nữa, sau đó nhanh chóng thay đồ mặc nhà rồi quyết định vào phòng làm
việc.
« Lão đại, ngươi thật sự quyết định làm như vậy sao ? »
Nhìn Tề Sóc đem valy nhét vào cốp sau của xe, Tiểu Trần vẫn hoài nghi
nhìn hắn hỏi.
« Chẳng lẽ ngươi đã hối hận vì đã cho ta mượn phòng nhà ngươi để ở sao ? » Tề Sóc nhìn hắn hỏi.
« Không phải. » Tiểu Trần nhanh chóng phủ định, sau đó quay đầu nhìn
thoáng về phía tòa nhà phía sau lưng mình « Ngươi chuyển đi như vậy, để
đại tẩu ở nhà 1 mình, chẳng lẽ không lo lắng gì sao ? »
« Nàng không phải tiểu hài tử. »
‘Nhưng không phải ngươi đã nói rằng nàng thường không tự chăm sóc cho
bản thân mình được mà, tựa giống như tiểu hài tử hay sao ? »
« Cho nên ta nên chiếu cố đến nàng cả đời, cho dù sau khi ngoài miệng nàng nói muốn cùng ta chia tay ? »
« Vấn đề không phải ở chỗ đại tẩu nói muốn chia tay, mà cơ bản ở chỗ
ngươi không yên lòng với nàng, không muốn chia tay với nàng không phải
sao ? Một khi đã như vậy, ngươi cần gì phải giả bộ chia tay với nàng làm gì ? »
« Là chính nàng nói muốn chia tay, ta phải làm cho nàng cảm nhận sâu sắc việc nàng không có ta là không được. »
« Ngươi như vậy thật sự rất giống tiểu hài tử nha. » Tiểu Trần thốt ra 1 câu kết luận rất đúng trọng tâm.
Đột nhiên Tề Sóc trừng mắt liếc hắn 1 cái.
« Ok, ta ngậm miệng không nói gì nữa là được chứ gì ? » Tiểu Trần lập
tức giơ tay đầu hàng « Cho nên việc chúng ta vất vả chuẩn bị cho hôn lễ
không cần phải tiến hành nữa đúng không ? » Hắn hỏi.
« Vô nghĩa. » Tề Sóc lại trừng hắn liếc 1 cái.
« Nhưng hai người các ngươi không phải hiện tại đang ầm ỹ chia tay
không phải sao, mà kế hoạch này cũng chỉ còn có 2 tuần mà thôi, đến lúc
đó nếu 2 người giả thành thật hoặc không còn đồng thuận thì phải làm sao ? »
Tề Sóc nghe vậy phẫn hận trừng mắt nhìn tên kia, ánh mắt lạnh băng đủ giết người a.
« Ta chỉ nói là nếu thôi a, nếu… » Tiểu Trần vội vàng lên tiếng trấn an.
« Sẽ không có chuyện đó. » Hắn nói, ý tứ ở đây của hắn có nghĩa sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
« Hảo, sẽ không có chuyện đó. » Tiểu Trần lập tức nhanh nhẩu gật đầu phụ họa.
« Đi thôi. » Tề Sóc ngồi vào xe đầu tiên « Trong 2 tuần tới này đành phải làm phiền ngươi rồi. »
« Không phiền, tuyệt đối không phiền hà gì. » Tiểu Trần lắc đầu nói,
trong lòng thì hối hận không chịu nổi. Tại sao tối qua hắn lại đem lão
đại về nhà chi không biết, sao không đưa đến khách sạn cho rồi ? Như thế tốt hơn, ước chừng sắp tới sẽ có thêm 1 người nữa, mà người này tâm
trạng đang không tốt, làm thế nào hắn có thể thân mật cùng với vợ yêu
đây, với tiểu bảo bối đây a ?
Tương lai 2 tuần thật gian nan nha.
« Quan tỷ, ngươi vẫn chưa về sao ? » Tiểu Dương ngẩn đầu lên nhìn đồng hồ rồi mở miệng hỏi. Đã sắp đến 10h đêm rồi.
« Công việc hiện tại còn làm chưa xong, tối nay ta ở lại. » Chi Yên không ngẩn đầu lên nói.
« Ngươi đã liên tục tăng ca 1 tuần rồi, Quan tỷ. » Tiểu Dương nhịn không được cất tiếng nhắc nàng.
Nàng ngẩn đầu hơi sửng sốt, nhìn về phía hắn.
« Vậy sao ? Ta đã tăng ca liên tục 1 tuần rồi sao? » Nàng thì thào nhẹ giọng tự nói với mình, cái chính là khoảng thời gian này thật đặc biệc, nàng đã đâm đầu vào công việc điên cuồng, không nghĩ rằng đã trôi qua 1 tuần rồi.
« Đúng vậy. » Hắn ra sức gật đầu « Cho nên hôm nay
chỉ cần đến đây thôi, sớm về nhà nghỉ ngơi 1 chút cho tốt có đúng không ? » Hắn khuyên bảo.
« Ta cũng muốn thế nhưng hiện giờ ta còn rất nhiều việc vẫn chưa hoàn tất a. » Nàng nhìn 1 bàn đầy văn kiện rải rác
chất chồng lên nhau, bất đắc dĩ nhún nhún vai.
« Cho dù có tiếp tục thì vẫn chưa làm xong mà không phải sao ? Nếu đã như vậy, ngày mai tiếp tục vẫn tốt hơn mà. » Hắn nói.
« Ngươi không phải giám đốc nên mới nói như vậy. » Quan Chi Yên mỉm
cười nói « Có chút công việc đã đồng ý hoàn thành đúng hẹn thì cho dù có thức suốt đêm cũng phải đẩy nhanh tốc độ hoàn thành, đây là vấn đề chữ
tín. »
« Nhưng theo ta được biết, gần đây không có văn kiện hay công việc nào cần phải vội hoàn thành không phải sao ? »
« Chính xác nhưng Bách Huệ không ở đây, công việc của ta đột nhiên
tăng lên gấp đôi rồi, nếu không tăng ca