
như vậy ? » Tề Sóc không tức giận, hai mắt ánh lên chút hy vọng.
« Ta thường cùng đại tẩu tán gẫu, cũng bởi vì từng trao đổi biện luận
việc muốn kết hôn, nàng làm cho ta có cảm giác như vậy. »
« Lúc ấy nàng nói như thế nào ? » Hắn khẩn cấp hỏi.
« Nàng cảm thấy việc kết hôn là quá trình tất yếu trong cuộc đời của
mỗi người, mặc cho kết quả xấu hay tốt, đều muốn trả qua thử 1 lần. »
« Phải không ? »
« Nàng nói sự nghiệp thành tựu có cao có thể làm cho cuộc sống của nữ
nhân hiện đại tuy không thiếu thốn, nhưng lại bổ khuyết không được tâm
hồn. Nàng nói cuộc sống của nữ nhân trọng tâm chung quy là muốn trở về
với gia đình, nếu không kết hôn thì làm sao mà có gia đình đây ? »
« Đại tẩu nói hay lắm. » Dương Tử đột nhiên ra sức vỗ tay.
Tiểu Ngôn nhịn không được quay qua trừng mắt liếc người vừa vỗ tay «
Ta nói cha mẹ cũng là gia đình, huynh đệ tỷ muội cũng là gia đình, cho
dù là tự mình tạo ra một gia đình, cũng tốt hơn làm quản gia. »
(thực chất cái từ [quản gia'> là cho San nghĩ ra, câu gốc của nó là từ
[thai dong'> San không hiểu rõ nghĩa của nó lắm nên đành dịch thành vậy)
« Cái gì mà quản gia ? » A Thác hỏi.
« Nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn, chiếu cố cha mẹ chồng, chịu bao nhiêu mệt nhọc nhưng không thể than được. »
« Cái gì ? » A Thác vẻ mặt mờ mịt nhìn nàng, hoàn toàn nghe không hiểu nàng đang nói cái gì.
« Nữ nhân sau khi kết hôn, không phải đều phải làm tất cả những chuyện này sao ? Lão bà cũng chỉ là chút danh xưng mà thôi, khó nghe 1 chút
chính là làm quản gia. » Tiểu Ngôn không có ý mỉa mai, mà chỉ là bình
tĩnh nói ra suy nghĩ của nàng mà thôi.
« Cách nói của ngươi có
thể hay không rất có thành kiến a, Tiểu Ngôn ? Lão bà của ta cùng ta kết hôn cho đến giờ cũng không nấu quá 1 bữa cơm hay ngược lại quá 1 lần,
gia sự đều là ta làm không tốt hay sao ? » Tiểu Trần không khỏi lên
tiếng kháng nghị.
« Ta cũng không nói mỗi nữ nhân đều nhất định có suy nghĩ như vậy, bất quá đa số là như thế, ta không có nói sai a ? »
« Gả cho ta, ta thề tất cả mọi chuyện lớn nhỏ sẽ 1 mình ta làm hết.
Mặt khác ngươi cũng không cần phải lo lắng về phía mẹ ta, bởi vì mẹ ta
lúc ta còn nhỏ đã qua đời, ba ta thì đi bước nữa, bọn họ giờ đang chăm
lo cho đứa nhỏ của mình, không để tâm nhiều đến ta. » Dương Tử nhân cơ
hội cầu hôn.
« Nếu đứa nhỏ của bọn họ bất hiếu không chiếu cố đến bọn họ ? Ngươi sẽ bỏ mặc sao ? » Tiểu Ngôn nhìn hắn 1 cái hỏi.
Dương Tử lập tức nhíu mày « Trường hợp này sẽ không xảy ra. »
« Ta nói nếu. »
« Nếu thật sự có xảy ra, ta sẽ dựa vào quyết định của ngươi. » Dương Tử trầm mặc 1 chút trả lời.
Tiểu Trần lập tức giơ ngón tay cái về phía hắn nói 1 câu « Biện pháp hay. »
« Thật là cách giải quyết hay, chỉ tiếc vấn đề không phải chiếu hay
không chiếu cố, mà ở chỗ ta không quan tâm đến đến việc này, nhưng chiếu cố về sau chính ta sẽ khổ, cho nên việc không kết hôn không phải loại
vấn đề này, hiểu không ? » Tiểu Ngôn nhìn bọn họ liếc qua 1 cái nói.
« Oa a, vậy ngươi vừa mới nói ngươi không có lý do không muốn kết hôn, vậy cái này không phải lý do hay sao ? » Tiểu Trần có cảm giác bị lừa.
Tiểu Ngôn sửng sốt 1 chút.
« Ta sẽ không bỏ cuộc. » Dương Tử nhìn nàng nói.
« Tốt lắm, huynh đệ chúng ta ủng hộ tinh thần duy trì cao của ngươi. » Tiểu Trần đồng tình vỗ vỗ hắn.
« Cho nên, » Tề Sóc đột nhiên lên tiếng « Các ngươi có thể quay trở lại thảo luận vấn đề chính được hay không ? »
Bốn người ngẩn ngơ, lập tức trăm miệng 1 lời nhất loạt nhanh chóng gật đầu « Đương nhiên, lão đại. »
Trong văn phòng, năm người vây quanh nửa cái bàn, mặt ai cũng đều có vẻ
rất hình sự, nhăn trán nhíu mày, tự như đang thảo luận chuyện sống chết.
« Ta cảm thấy vấn đề ở chỗ là ngươi đối xử với đại tẩu quá tốt, rõ
ràng chúng ta thấy nên lạt mềm buộc chặc có vẻ tốt hơn, ngươi không cần
lại đối tốt với nàng như vậy, làm cho nàng chậm rãi cảm thấy ngươi thay
đổi, sau đó nàng bắt đầu sợ hãi lo lắng, cuối cùng sẽ muốn dùng phương
pháp kết hôn để giữ chặt ngươi ở bên cạnh mình. » Tiểu Trần đề nghị.
« Ta ghét nhất là loại nam nhân này. » Tiểu Ngôn nói.
« Yên tâm, ta cũng không phải là loại người này. » Dương Tử vội vàng thanh minh, bất quá không có ai để ý lời hắn nói hết.
« Tốt, vậy ngươi nói thử phương pháp của mình xem. »
« Lão đại, trước kia lúc ngươi cầu hôn đại tẩu phần lớn là thuận miệng nói ra, không có tính chính thức đúng không ? Nữ nhân nào cũng thích có không khí lãng mạn, ngươi thấy vậy có được không ? » Tiểu Ngôn hỏi.
« Có. » Tề Sóc bất đắc dĩ gật đầu « Nhưng lãng mạn đối với Chi Yên mà nói thực vô dụng. »
« Nhẹ nhàng không được thì dùng mạnh bạo, trực tiếp hỏi đại tẩu muốn
kết hôn hay là muốn chia tay, chọn 1 trong 2. » A Thác vừa nói xong lập
tức bị Tiểu Trần cùng Dương Tử cùng lúc bạo lực đánh cho 1 cái.
« Ngươi không nói lời nào, không có ai nói ngươi câm a. » Tiểu Trần mắt trợn trắng.
« Lão đại, tiền trảm hậu tấu, ngươi cảm thấy thế nào ? » Dương Tử đang trầm ngâm suy nghĩ, đột nhiên mở miệng nói.
« Vậy là ý gì ? » Tiểu Trần hỏi.
« Chí