
lại tiếp tục lần thứ 3 trang trí thay đổi lại hết
đồ đạc, làm cho tới khi buổi tối Tề Sóc về nhà lại nghĩ mình vào nhầm
nhà.
Quay về phòng thay quần áo, trang điểm nhẹ trên mặt, nàng cầm túi xách rời khỏi nhà.
Sau 1 hồi dạo 2 vòng ở trung tâm mua sắm mua được 1 đôi giày cùng 1
đôi bông tai, Quan Chi Yên liền phát hiện mình không hề có hứng thú đi
dạo phố.
Ngồi ngây ngốc ở ghế đá 1 hồi lâu, nàng quyết định
thay đổi đi đến nơi làm việc của Sóc xem sao, nếu có công việc gì đó
cũng có thể cùng nhảy vào làm, vì dù sao bọn họ cũng đều cùng nghề với
nhau, còn là người đứng đầu, miễn cưỡng còn được xưng là trăm sông đổ về 1 biển.
Thật là, tại sao nàng lại không nghĩ sớm đến điều này
chứ, nếu nghĩ ra sớm thì có phải không bỏ phí hết 2 tuần buồn chán hay
không.
Mang theo mong chờ cùng tâm trạng hưng phấn, nàng đón
taxi thẳng tới chỗ làm của Tề Sóc. Do đoạn đường tới không thuận tiện
cho xe chạy, nàng nói tài xế taxi cho xe tấp vào lề đường đối diện rồi
tự mình đứng đợi ở phần đường cho người đi bộ qua đường chờ đèn xanh đèn đỏ.
Khi đèn xanh bật lên, những người đứng đợi bỗng chốc nhanh chóng bước đi, nàng cũng theo đó bước qua đường, đi đến tới tòa nhà đối diện.
Bộ dạng nhàn nhã cùng với tâm trạng khoái trá, thiếu
chút là cất tiếng ca hát. Nàng vẫn còn có thể làm việc, thật có ý muốn
chuyên tâm làm việc, không vô tâm nữa.
Hé môi mỉm cười, nàng
ngẩng đầu nhìn về phía lầu ba nơi Tề Sóc làm việc, trong nháy mắt độ
nhiên ngây người, chằm chằm nhìn Tề Sóc và 1 nữ nhân tóc dài xinh đẹp
đang đứng, hai người vừa cười vừa nói chuyện trước mặt nàng.
Nữ nhân kia là ai? Sao chưa bao giờ nàng nghe hắn nói tới ở công ty hắn có 1 người xinh đẹp như vậy?
Nàng – hắn là khách hàng sao?
Rồi đột nhiên sửng sốt, nàng ra sức lắc đầu, đem tất cả sự nghi ngờ bỏ đi. Nàng không nên nghi ngờ hắn.
Thu hồi tầm mắt nhìn theo bọn họ, nàng hít 1 hơi thật sau, lập tức dựa theo kế hoạch ban đầu mà bước đến công ty của hắn.
“Đại tẩu?”
Liếc thấy Quan Chi Yên xuất hiện ở trong công ty, các nhiên viên đang
làm việc của Tề Sóc đều mở to đôi mắt, lộ rõ sự ngạc nhiên.
Bởi vì tất cả họ đều xem Tề Sóc là Lão đại, đối với bạn gái của Lão đại –
cho dù hai người chưa kết hôn nhưng mọi người vẫn luôn theo thói quen
gọi nàng là Đại tẩu, chẳng qua không phải vì kính trọng mà là trêu chọc
mới đúng.
“Ngươi tại sao lại đột nhiên tới đây? Có báo cho Lão
đại chưa? Lão đại hiện giờ không có ở đây!” Tiểu Trần chạy tới nói
chuyện với nàng.
“Không có gì, dù sao ta cũng không phải là đến tìm hắn.” Quan Chi Yên mỉm cười nói. Câu trả lời của nàng làm cho Tiểu
Trần tỏ vẻ ngây dại không hiểu.
“Ngươi không phải đến tìm lão đại?” Miệng hắn khẽ nhếch nhìn nàng, trên mặt có ý nói “Vậy ngươi đến đây làm gì”.
“Ta tới xem ở đây có việc gì ta có thể giúp không.” Nàng cười cười nói rõ lý do mình đến.
“A?” cái miệng của hắn càng mở lớn hơn nữa.
“Ta là đến giúp, có chuyện gì ta cho làm không, mọi người các ngươi
không cần phải khách sáo, toàn bộ lấy lại đây cho ta a.” Tay cầm túi
xách để xuống, sau đó nàng xắn tay áo, điệu bộ xoa xoa tay chuẩn bị làm
việc.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nàng.
“Làm sao vậy?” Nàng vẫn tươi cười hỏi.
“Đại tẩu, ngươi như vậy……” Tiểu Trần nhìn nàng thốt lên, trên mặt lộ vẻ khó xử không biết nói thế nào với nàng.
Nàng là đại tẩu, là phu nhân giám đốc nha, ai dám mở miệng nhờ nàng giúp đỡ làm việc chứ?
Quan trọng hơn nữa là lão đại hiện không có ở đây, nếu bọn họ không
nghĩ thấu đáo rồi nói sai cái gì, hoặc làm sai chuyện gì, ai cứu được
bọn họ đây? Mọi người cũng đã từng cùng làm việc với đại tẩu đều biết,
tuy nàng xinh đẹp động lòng người đến vậy, nhưng liên quan đến công việc là trở nên rất khủng bố, siêu khủng bố a.
“Như thế nào?” Quan
Chi yên nhìn hắn hỏi, thấy hắn có vẻ vẫn đang do dự, nàng nhịn không
được khẽ thở dài 1 tiếng, sau đó quay lại nhìn về phía mọi người.
“Các ngươi không cần phải khẩn trương, hôm nay ta không phải đến giám
sát.” Nàng hài hước thở dài nói “Ta nghĩ mọi người đều đã nghe Tề Sóc đề cập, ta đã nghỉ việc ở [Kết nối ý tưởng mới'>, bởi vì hiện giờ ở nhà quá nhàn rỗi đến khó chịu, ta mới nghĩ đến đây tìm việc để làm. Hiện tại ta không phải thiết kế sư của [Kết nối ý tưởng mới'>, chỉ là 1 người bình
thường có thời gian rảnh thôi, cho nên các ngươi nguyện ý thấy đáng
thương ta, chia công việc cho ta làm được không?”
“Đại tẩu, ngươi nói vậy thì chúng ta trả lời thế nào bây giờ?”
“Đúng rồi, đúng rồi. Tuy rằng không dám làm phiền ngươi nhiều chuyện,
nhưng nếu ngươi nói muốn giúp đỡ, chúng ta mong mà không được nha.”
“Nói đúng lắm, chính là hy vọng ngươi giúp đỡ ít nhiều a.”
“Đúng, đúng…”
Trong văn phòng nhất loạt vang lên âm thanh thân thiện, làm cho Quan Chi Yên nhẹ nhàng thở phào.
“Ngươi đã nói như vậy, chúng ta đây sẽ không khách sáo với ngươi nữa,
đại tẩu.” Tiểu Trần mừng rỡ nói. Bởi vì họ đã muốn nhanh chóng làm việc
trở lại a.
Lập tức mọi người cùng nhau hành động, nhanh chóng
lấy ra 1 cái bàn vẽ thiết kế sạch sẽ, còn vào toi