pacman, rainbows, and roller s
Lãnh Thiếu Truy Thê

Lãnh Thiếu Truy Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323465

Bình chọn: 8.5.00/10/346 lượt.

húc

Nhan. Ông ấy có địa vị rất cao ở Chúc gia, ngay cả Chúc Nhan cũng phải

kính trọng ba phần. Nghe nói, ông ấy đã cứu mạng Chúc lão gia.

Buổi tối, An Ninh giống như ngày thường pha nước tắm dựa theo thuốc

của bác sĩ Đông Y dặn dò, cửa phòng tắm đột nhiên bị kéo ra, Chúc Nhan

đi vào chỉ vây quanh một cái khăn tắm.

“Anh tới tắm rửa.” Chúc Nhan giấu đầu lòi đuôi mà giải thích một

phen, mặt không chút thay đổi lấy khăn tắm xuống, nhảy vào trong bồn

tắm. An Ninh quay mặt đi, không nhìn thân thể anh không có mặc quần áo.

Không muốn nhưng Chúc Nhan thừa dịp cô không có nhìn mà một phen đem cô

ôm vào trong lòng.

“Anh giúp em tắm.” Chúc Nhan đem đầu chôn ở trên vai An Ninh, ồ ồ ấm áp hít thở một chút bổ nhào vào trên người cô.

An Ninh không nói lời nào, mặc cho Chúc Nhan ở trên người cô tác

quái. Hơn một tháng cấm dục sinh hoạt, An Ninh thật không nghĩ tới Chúc

Nhan có thể kiên trì đến bây giờ. Đột nhiên trước mắt tối sầm, Chúc Nhan đưa tay bịt kín ánh mắt An Ninh. An Ninh kinh hô một tiếng, nhưng ngay

sau đó lại yên lặng. Trong phòng tắm chỉ có hai người bọn họ, không thể

nào xuất hiện người thứ ba tác quái. Cô thuận theo ý tứ của Chúc Nhan,

nhắm mắt lại, đem đầu về phía sau tựa vào trước ngực Chúc Nhan.

Trong bóng tối, người thân thể càng thêm nhạy cảm, vô luận là xúc

giác hay là cảm giác. An Ninh cảm giác được đôi tay của Chúc Nhan giống

như rắn mà ở các vùng nhạy cảm của cô di chuyển trong không khí, mà ngay cả bởi vì động tác mà sinh ra tiếng nước chảy ào ào cũng lộ ra vẻ vô

cùng mập mờ.

Hai tay cùng lúc hành động, Chúc Nhan cúi đầu một chút liếm hôn mí

mắt, mũi, càm, cuối cùng đến môi của An Ninh. Lúc mới bắt đầu, động tác

của anh rất dịu dàng, nhưng mà dần dần anh bắt đầu thô bạo lên.

“Nhịn không được.” Chúc Nhan thở hỗn hển ở bên tai An Ninh nói những lời này, liền mạnh mẽ ôm lấy An Ninh, đem một chân của cô gác ở bên mép bồn tắm lớn, một … chân khác vắt ở bên hông bền chắc có lực của anh. An Ninh theo tiếng động tiếng nước chảy rắc…rắc… kịch liệt, thật chặc mà

ôm lấy lưng Chúc Nhan, ẩn nhẫn cắn môi. Cho dù là như vậy, vẫn thỉnh

thoảng lộ ra một hai tiếng rên rỉ.

“Đừng cắn.” Chúc Nhan nhìn An Ninh cắn môi dưới mà trở nên trắng, vươn tay tách hàm răng của cô ra.

“A ừ……” Làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào bỗng chốc rên rỉ tuôn ra ngoài.

An Ninh cũng chú ý tới, cô hận không tìm được một cái lổ để chui

vào, nhưng mà cô vừa đóng miệng lại, bởi vì ngón cái của Chúc Nhan vẫn

còn trong miệng cô. Cô chỉ có thể mà ngậm thật chặc ngón tay Chúc Nhan,

cứng rắn mà chịu đựng không phát ra âm thanh. Có thể lúc cô khổ cực mà

nhịn, Chúc Nhan bởi vì động tác miệng trên của cô, động tác phía dưới

lại kịch liệt lần nữa, chạm vào mà An Ninh không có tinh lực để suy nghĩ mình đến tột cùng có kêu lên hay không.

Bởi vì thời gian dài không có đã làm, lần này từ miệng yêu kịch liệt mà ngắn ngủi, Chúc Nhan không có chơi bất kỳ kiểu nào, chẳng qua là ra

sức mà xông vào lại xông vào. Cao triều đến rất mạnh mà kịch liệt. Sau

khi xong chuyện, lúc Chúc Nhan tự mình tắm rửa cho An Ninh, ngay cả đứng cô cũng đứng không được, chỉ có thể run rẩy mặc cho Chúc Nhan làm gì

thì làm, nhanh chóng rửa sạch thân thể khắp nơi.

Lúc trở lại giường, An Ninh còn chưa từ trong cao triều lần trước

khôi phục dư âm như cũ, Chúc Nhan đã bắt đầu một vòng công kích mới. Lần thứ hai triền miên mà kéo dài, An Ninh ở dưới sự hướng dẫn của Chúc

Nhan giống như là xe lên núi, chợt cao chợt thấp, chợt nhanh chợt chậm,

mấy lần sợ hãi kêu liên tục. Chúc Nhan hiển nhiên có toan tính, nhưng mà sau khi kết thúc lần này anh chẳng qua là ôm hôn An Ninh nhẹ sờ sờ một

phen, liền ngủ.

Hôm nay An Ninh đang ở phòng vẽ tranh vẽ tranh, vốn là nên ở bên

ngoài Chúc Nhan đột nhiên tiến vào. An Ninh chú ý trong tay của anh cầm

lấy một cái phong thư màu trắng, không rõ cho nên phải nhận lấy.

“Mở ra xem.” Chúc Nhan ngồi ở trên bàn vẽ tranh, ôm An Ninh, để cho

cô tựa vào trên người anh. An Ninh mang tâm tình tò mò cẩn thận mà mở

phong thư ra, cho nên thấy một thư thông báo trúng tuyển, hơn nữa là thư thông báo trúng tuyển trường nghệ thuật đứng đầu cả nước. An Ninh hít

thở bởi vì tâm tình kích động mà trở nên dồn dập. Sắc mặt cô có chút ửng hồng ngẩng đầu nhìn mặt không biểu tình của Chúc Nhan, trong lúc nhất

thời lại không biết nên nói những gì.

“Anh còn có điều kiện .” Chúc Nhan cúi đầu, ở bên tai An Ninh nhẹ nhàng nói.

“Cái gì?” An Ninh thuận thế nhận lấy hôn môi của Chúc Nhan.

“Lúc đi học thì xe đón xe đưa, phụ tá tùy thời theo bên người, Tương Sinh chỉ đi theo trên đường đi học. Hết giờ lên lớp trở về nhà, nếu đi

ra ngoài vẽ thực tế, phải hướng anh xin phép. Tạm thời chỉ có như vậy.”

Tay Chúc Nhan không yên mà vói vào trong quần áo An Ninh. An Ninh bị bàn tay lạnh như băng của Chúc Nhan kích thích mà sợ run cả người, thiếu

chút nữa nhảy dựng lên. Rước lấy một trận cười khẽ của Chúc Nhan.

An Ninh có chút kinh ngạc ngẩng đầu, khó tin mà nhìn khuôn mặt tươi

cười của Chúc Nhan. Cô chưa từng có thấy cười qua, đây là lần đầu tiên