Ring ring
Lãnh Quân Dạ Thiếp

Lãnh Quân Dạ Thiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210260

Bình chọn: 10.00/10/1026 lượt.

giơ một tay nắm lấy cằm dưới Hữu Hi, giọng nói khàn khàn nỉ non bên tai nàng: “Ngươi đến cầu tình hay đến chọc giận bổn vương”

Hữu Hi dừng lại làm cho bản thân tỉnh

táo, nàng vì Hoàng Bắc Song mà đến, nàng đến là để cầu tình, cầu hắn

buông tha Hoàng Bắc Song, cầu hắn thuyết phục hoàng thượng thu hồi thánh chỉ. Cho nên phải nhịn, phải hòa hoãn: “Ta cầu xin ngươi buông tha cho Hoàng Bắc Song, thuyết phục hoàng thượng thu hồi thánh chỉ”.

Nàng cầu xin hắn, nàng vì muội muội của Hoàng Bắc Thiên mà làm vậy, quả thật yêu ai yêu cả đường đi.

Trái tim không thoải mái. Lăng Khiếu

Dương nhìn mi mắt Hữu Hi, đôi môi cánh hoa đầy đặn, người phụ nữ này

từng là của hắn, nhưng lại để nam nhân khác có được. Hắn khống chế đều

nàng, tàn nhẫn báo đạo chiếm giữ lấy môi nàng mang theo khát vọng.

“Đừng”- Hữu Hi giãy dụa, dừng lại, cố gắng né tránh nụ hôn của hắn, nhưng hắn không buông tha.

Lăng Khiếu Dương hôn lên môi cánh háo Hữu Hi. Giờ khắc này, hắn liều mạng, không thể nào khống chế nổi bản thân,

suy nghĩ duy nhất lúc này là muốn có được nàng.

Hữu Hi dễ dàng khơi dậy dục vọng của hắn, làm cho hắn không cách nào buông tay. Hữu Hi cũng cảm nhận rất rõ ràng

dục vọng của Lăng Khiếu Dương. Nàng ra sức giãy giụa, lần đầu tiên thoát khỏi sự khống chế của hắn.

Nàng thối lui vài bước, thở dồn dập, đôi môi bị hôn sưng đỏ phát sáng lại càng mê người.

Hai mắt Lăng Khiếu Dương âm trầm, che dấu dục vọng, nhìn chằm chằm môi Hữu Hi, khàn khàn nói: “Cầu xin ta? Đây là thành ý của ngươi sao?”.

Trái tim Hữu Hi kịch liệt phản đối, lòng bàn tay túa đầy mồ hôi: “Ta cầu xin buông tha cho Hoàng Bắc Song, đừng chia rẽ hai người họ”

Lăng Khiếu Dương tà mị mỉm cười, tới gần cứ như vậy: “Ngươi tưởng rằng chỉ như vậy bổn vương sẽ đồng ý sao?”

“ngươi muốn thế nào?”- Trái tim Hữu Hi trở nên khẩn trương, hít thở khó khăn, không nhịn được lui về sau.

Lăng Khiếu Dương tà tà cười, mang theo ý tứ không tốt: “Ta muốn ngươi ở với ta một đêm, thuận theo ta, mềm mại ở bên cạnh ta”

Thân thể Hữu Hi ngã vào tường, trái tim đập mạnh, mặt không còn chút máu

Nhìn thấy

ánh mắt sợ hãi, gương mặt trắng bệch của Hữu Hi, trái tim Lăng Khiếu

Dương co rút lại đau đớn. Nàng sợ hắn thậm chí là rất ghét hắn. Sự ôn

nhu của nàng cùng nụ cười mềm mại chỉ xuất hiện trước mặt một nam nhân

khác. Hắn là ma quỷ, trong mắt nàng hắn ác hơn bất cứ thứ gì, vì nam

nhân nàng có thể thay đổi có tính cách quật cường của mình đến cầu xin

hắn.

Lăng Khiếu Dương cười lạnh lẽo, hắn muốn xem coi phụ nữ này có gì tài cán mà khiến Hoàng Bắc Thiên hi sinh nhiều như vậy: “Như thế nào, không muốn sao, khúm núm trước mặt ta làm không được sao?”

Lúc nói như

vậy, trong lòng hắn mong nàng bỏ đi, vì như vậy chứng tỏ nàng không quan tâm Hoàng Bắc Thiên, không hề yêu hắn sâu đậm. Hắn không biết chứng

minh điều đó thì có ích gì. Nhưng trước mắt….

Nàng đứng thẳng dậy, hai mắt thẫn thờ rồi bình tĩnh trở lại nhìn hắn. Môi run rẩy nói ra từng câu từng chữ lạnh như băng: “Chỉ cần ta ở với ngươi một đêm ngươi sẽ bỏ qua cho Hoàng Bắc Song thật sao?”- Giọng nói chậm rãi nhưng run rẩy, nàng sợ, nàng ghét hắn.

Đôi mắt Lăng Khiếu Dương trở nên âm trầm, tay nắm chặt, nhìn tay Hữu Hi run rẩy cởi bỏ quần áo chính mình.

“Nếu đã như vậy, cơ thể của ta có thể giải được mọi oán hận phải không?”- Áo bên ngoài của Hữu Hi rơi xuống đất.

Thân hình

cao lớn của Lăng Khiếu Dương thong thả lui về sau, bên trong suy nghĩ

như vừa bị giáng một cú đích đáng. Nàng đã đồng ý. Buồn cười thật!! Nàng vốn rất sợ hãi cùng hắn hoan ái, thậm chí còn chết đi, nhưng vì Hoàng

Bắc Thiên mà ở trước mặt hắn cởi áo, thắt lưng. Hắn làm được rồi, nhưng

không biết nên khóc hay nên cười. Hắn cười khổ, nhìn Hữu Hi!

Hữu Hi kinh ngạc nhìn Lăng Khiếu Dương không nói gì cả: “Ngươi đổi ý sao?”.

Ánh mắt Lăng Khiếu Dương liên tục chuyển động, hắn muốn nàng có rất nhiều cách,

nhưng không chấp nhận việc nàng vì nam nhân kia mà hy sinh nằm dưới thân hắn.

Hữu Hi không biết những suy nghĩ của Lăng Khiếu Dương, nhìn Lăng Khiếu Dương mãi vẫn không nói lời nào càng làm nàng không biết hắn nghĩ gì, không nhịn được nói: “Ngươi muốn thế nào đây, ta đang nói chuyện với ngươi đó,

ngươi không phải muốn cơ thể của ta sao, lấy đi rồi buông tha cho Hoàng

Bắc Song”

Hữu Hi đang

nói. nhưng lại cảm giác phần eo căng ra, có người đang giữ lấy thắt lưng nàng ôm chặt. Lồng ngực quen thuộc nhưng đầy sự tức giận. Hữu Hi sợ hãi quay đầu nhìn Hoàng Bắc Thiên. Hoàng Bắc Song vẻ mặt tái mắt, dự tợn

như muốn dọa người khác: “Bắc Thiên, ta… ta..!”

Hoàng Bắc

Thiên nghiêm mặt không nói lời nào, khom lưng nhặt áo của nàng lên rồi

tự tay mặc vào cho nàng, tay hắn, mỗi động tác đều ẩn chứa lửa giận.

Lăng Khiếu Dương rười rộ lên: “Bắc Vương huynh, đây là nữ nhân huynh xem trọng sao, chỉ cần không chú ý liền chạy đến chỗ bổn vương tự tay cởi quần áo”

Tay Hoàng Bắc Thiên siết chặt cánh tay Hữu Hi đến đau, hắn lạnh lẽo nhìu Lăng Khiếu Dương: “Nữ nhân của ta rất thuần khiết, khó tránh khỏi sẽ bị loại người trác bỉ, vô sỉ lợi dụng”

Lăng Khiếu Dương sắc mặt t