Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325383

Bình chọn: 8.00/10/538 lượt.

n

hơn.

An Nhiên không nhịn được trợn trắng mắt với cô ấy "Làm sao cậu có thể bò cao như vậy?"

Tần Tiểu Mạn nghẹn ngào nói: "Tớ mượn cái ghế ngồi nhỏ."

An Nhiên đã cởi trống trơn, so sánh với trên người, trên cổ căn bản

không coi vào đâu. Hơn nữa trên eo của cô, vết nhéo hai bên cũng biến

thành màu đen. Thời điểm không có người trợ giúp, An An đã bị loại người nào ngược đãi? Nghĩ tới đây, Tần Tiểu Mạn che miệng "Ô ô" khóc lên.

"Đừng nhìn, tớ muốn tắm." An Nhiên dùng khăn tắm quấn lại, mở vòi nước.

Rất nhanh hơi nước đã tràn đầy gian phòng tắm nhỏ, Tần Tiểu Mạn nghe

thấy cô nói: "Tớ đi gặp bạn trai, không có gặp phải người xấu, cậu nghĩ

nhiều rồi. . . . . . . Cậu còn định nằm ở đó nhìn tớ nữa sao? Không sợ

bị người khác hiểu lầm là có vấn đề gì hay sao."

An Nhiên còn chưa nói xong, liền nghe thấy âm thanh kinh hãi của nữ sinh bên ngoài.

Tần Tiểu Mạn cũng sợ hết hồn, cô quay đầu lại, vô tội nhìn thẳng vào mắt bạn học nữ vừa tới, ngượng ngùng cúi đầu "Ừ, tớ tới nhìn bạn cùng phòng tắm."

Bạn học nữ bởi vì kinh ngạc mà miệng há thành hình chữ"O". An Nhiên không nhịn được "Xì" một tiếng bật cười.

"An An, cậu thiệt là!" Tần Tiểu Mạn ảo não cầm cái ghế chạy ra ngoài.

Vài ngày sau đó, Tần Tiểu Mạn nhìn thấy An Nhiên, luôn không giải thích

được sẽ đỏ mặt xấu hổ. Thật ra thì cô cũng biết loại chuyện như vậy rất

bình thường, học kỳ sau mới vừa tựu trường, phòng sát vách của bọn họ có một nữ sinh đã dọn ra ngoài ở cùng bạn trai. Nhưng là, chuyện xảy ra

trên mấy người bạn tốt của cô, cô vẫn luôn cảm thấy khó chịu.

Mắt thấy đã đến kỳ thi, An Nhiên nhìn Tần Tiểu Mạn vẫn còn có chút không yên lòng, liền nói đơn giản cho cô biết chuyện tình của mình và Nam

Tịch Tuyệt. Biết được An Nhiên 16 tuổi đã mất đi lần đầu tiên, Tần Tiểu

Mạn lại rối rắm một lúc. Sau đó, cô đột nhiên cảm thấy cuộc sống của

mình thật thất bại, cũng 20 tuổi rồi còn chưa có nói qua yêu, ngay cả

hương vị của nụ hôn cũng chưa được hưởng qua.

Đợi cô rối rắm xong, cũng đã thi xong rồi.

An Nhiên không muốn trở về thành phố C, liền tìm công việc hát thuê tại

một quán bar gần đại học A. Ông chủ kia rất ưu ái cô, hận không thể đem

cô cung phụng, trả thù lao cho cô cũng ưu ái hơn so với những người

khác.

Trong kỳ nghỉ hè Tần Tiểu Mạn không có việc gì làm, cũng thường thường

chạy tới nghe. Nhìn An Nhiên hát ở trên sân khấu, cô cảm giác, cô ấy

không nên ở trong quán bar nhỏ bé tối tăm này, chỉ có loại sân khấu lớn

rộng rãi sáng ngời mới thích hợp với cô.

Giọng hát của An Nhiên rất có sức hút, có lần khách yêu cầu một bài hát

tiếng anh trữ tình từ rất xưa rồi. Thời điểm cô hát, cũng rơi nước mắt.

Tần Tiểu Mạn cùng ông chủ quán rượu ngồi chung một chỗ, hai người dùng

hết toàn bộ một bọc khăn giấy.

Ông chủ quầy rượu rất có khí chất văn nghệ, hắn kích động lôi kéo tay

Tần Tiểu Mạn nói: "Người bạn này của cô thật sự quá lợi hại rồi. Cô ấy

giống như tiên nữ bị thất lạc dưới trần gian, chờ ông trời của cô ấy tới đón cô ấy trở về. Mỗi lần nghe cô ấy hát, lòng của tôi đều không ngừng

run rẩy."

Số ngày Tần Tiểu Mạn thảnh thơi cũng không kéo dài quá lâu, sau khi có

kết quả cuộc thi cuối kỳ, cô bị trượt mấy môn liền. Đối với lần này, mẹ

Tần tức giận đến không kềm chế được, ở đại học nợ môn, lại có thể thất

bại nông nỗi, thật là không thể tha thứ!

Tần Tiểu Mạn bị mẹ cô bắt về trường trước thời hạn để học tập, chính cô

cũng buồn bực muốn chết, làm sao lại trượt đấy. Thành tích cuối kỳ thi

là 56, thành tích thấp nhất là 46, lệ rơi đầy mặt. Sau đó cô mới biết

An Nhiên trượt nhiều nhất, điều này làm cho lòng của Tần Tiểu Mạn thoáng thăng bằng xuống.

Cả kì nghỉ hè bận rộn cũng qua đi, sau khi tựu trường, Lương Chi Vi cùng Ngô Mạch cũng lần lượt trở lại. Cả người Ngô Mạch dường như gầy đi một

vòng lớn, quần áo trên người cũng thay đổi, xem ra thành thục không ít.

Lương Chi Vi biết Tần Tiểu Mạn cùng An Nhiên bị nợ môn, làm lớp trưởng,

giọng điệu giống như nàh quan kéo hai cô xuống cuối lớp học "Tần Tiểu

Mạn cậu trượt thì thôi, nhưng An An làm sao cậu cũng bị trượt?"

An Nhiên không đỏ mặt chút nào: "Người nào nhìn hiểu những thứ đó."

Ngô Mạch thở dài một tiếng: "đúng là đứa trẻ bị tư bản chủ nghĩa tẩy

naoc." Cô nghẹo đầu nhìn An Nhiên, nói "An An có phải cậu mập lên hay

không? Nhìn ngang đã thấy có bụng nhỏ rồi." Cô đi vòng qua An Nhiên, sau đó trở về trước mặt cô, lắc đầu nói "Thật là làm cho người ta ghen tỵ,

eo nhỏ như thế này."

Tần Tiểu Mạn chú ý tới sắc mặt lập tức thay đổi của An Nhiên.

An Nhiên lập tức đi đến bệnh viện kiểm tra. Cô không phải là không có lo lắng qua, nhưng mà hai tháng qua, thời điểm tới, chỉ có một lượng rất

ít. Sau đó cô cũng không để ý đến chuyện này nữa, về sau thuốc cũng

không thèm uống.

Sau khi lấy kết quả, chính cô cũng bối rối. Tiếp đãi cô là là một vị bác sĩ nữ trung niên, giọng nói nghiêm nghị, "Có dấu hiệu sinh non, phải

nằm trên giường nghỉ ngơi nhiều, cách hai ngày chích hoàng thể*." Chỉ

là, bà ấy đẩy đẩy kính mắt "Nhìn cô vẫn còn là sinh viên, đứa nhỏ này

đoán chừng không cần. Chẳng qu


Polaroid