
Văn Văn, sáng sớm
mới ra về…
Đổng Tri Vy không biết, trong công ty lại có nhiều nhân tài paparazzi đến thế, cô nói ra còn bị Mai Lệ cười cho.
Lúc đó là buổi trưa hai người ngồi ăn mì trong một quán ăn nhỏ cạnh công
ty, trước khi Đổng Tri Vy được thăng chức Mai Lệ đã được điều sang phòng bất động sản, cô cũng không trở thành cấp trên của bạn mình. Mai Lệ là
kiểu con gái bẩm sinh đã vô tư, sau đó còn than thở: “Nếu sớm biết cậu
sẽ được điều tới phòng hành chính thì tớ sẽ không nhận lời sang bên
phòng bất động sản, có cậu tới làm cấp trên của tớ thì hay biết mấy? Thế có phải bây giờ ở phòng hành chính tớ cũng có chỗ dựa rồi không”.
Mai Lệ không chịu nghĩ xem trong công ty có bao nhiêu người trước là bạn bè sau trở thành cấp trên cấp dưới, có đôi nào không bi kịch đâu!
Có
điều cũng may là như thế này, Đổng Tri Vy vẫn có thể duy trì được mối
quan hệ cũ với Mai Lệ, thỉnh thoảng cùng nhau đi ăn trưa, để cô có cảm
giác mình không phải luôn một mình.
Thực ra khi ở bên cạnh Viên Cảnh
Thụy cô cũng sống những ngày như thế này, nhưng bây giờ nhớ lại cô vẫn
thấy chưa bao giờ có cảm giác cô độc như vậy, có lẽ cảm giác tồn tại của Viên Cảnh Thụy quá mạnh mẽ, có anh ở bên mọi không gian đều được lấp
đầy.
Mai Lệ vừa cầm đũa vừa nói: “Cậu không biết là sếp mình lên báo
suốt à? Lên báo giải trí còn nhiều hơn báo tài chính nữa, à đúng rồi,
còn có một fanclub chuyên môn update tiebar(13) cho sếp nữa, tin tức gì
cũng có”.
Đổng Tri Vy hơi ngạc nhiên rồi cúi đầu: “Cũng không thể tin gì cũng biết được nhỉ?”.
Mai Lệ nghiến răng vì sự e dè của Đổng Tri Vy, cô dí tay lên đầu Đổng Tri
Vy rồi nói: “Cậu sợ gì chứ? Cậu nên có gì gì đó với sếp để mọi người
kích động một tí chứ, đừng lúc nào cũng nhường cái tốt đẹp cho người
khác, phải phấn đấu vì người lao động nghèo khổ như chúng ta”.
Đổng
Tri Vy dù tâm trạng nặng nề cũng bị Mai Lệ chọc cho phì cười, cô hỏi
lại: “Lần trước cậu còn chất vấn tớ này kia, sao mới có vài hôm lại đổi
giọng thế”.
Mai Lệ thở dài: “Lúc đó tớ rối quá, sau đó nghĩ lại thấy
chẳng có gì không tốt cả. Hai người trai chưa vợ gái chưa chồng, nếu cậu thực sự ở bên cạnh sếp thì trong công ty có ai không phải nghến cổ lên
nhìn cậu chứ? Tớ cũng được thơm lây”.
“Không thể nào”. Đổng Tri Vy trả lời dứt khoát: “Tớ và anh ấy không có kết quả đâu”.
“Không phải chứ? Bên cạnh loại đàn ông ấy ai có kết quả được? Đương nhiên là
có gì hưởng thụ thì phải hưởng thụ, có thì tốt đẹp thì cứ giành lấy đã,
thời buổi này ai còn nghĩ tới kết quả, không quan tâm tới lâu dài mà chỉ quan tâm tới đã từng có thôi”.
“Cậu nói không đúng”. Đổng Tri Vy cúi đầu kêu lên, hai má đỏ bừng.
Bàn bên cạnh đã có người chú ý nhìn sang, Mai Lệ thấy cô kích động như vậy
cũng giật mình, vội vã lắc đầu: “Được rồi, được rồi, cho dù tớ nói sai
thì Tri Vy này, tớ biết cậu, tớ hiểu cậu, cậu không thích ai đó thì chỉ
là không thích, chứ không hề để ý xem anh ấy có nhiều tiền bạc thế nào,
đúng không? Nhưng tớ cảm thấy sếp thích cậu lắm đấy, cậu đừng trách mọi
người nói này kia sau lưng cậu, ngay cả tớ cũng nghĩ không thông, nếu
sếp không thích cậu thì sao có thể đối tốt với cậu thế chứ? Nháy mắt đã
đẩy cậu lên vị trí giám đốc?”.
“Tớ…”. Đổng Tri Vy không biết phải nói sao, một hồi lâu mới lên tiếng: “Tớ cũng cảm thấy bất ngờ, có thể do vị trí này thiếu người”.
“Tớ biết cậu mẫn cán, thay người khác chắc họ
cũng không làm được. Có điều nói đi cũng phải nói lại cũng là sếp cho
cậu làm, anh ấy đối với cậu thực sự rất tốt, tớ thấy khi đàn ông theo
đuổi phụ nữ mới tốn nhiều tâm sức như thế”.
“Tớ đã nói rồi, điều này
không thể nào đâu”. Đổng Tri Vy cố gắng dùng giọng điệu bình thường nói
câu đó, không muốn kích động như ban nãy nhưng cô cúi gằm mặt xuống, cái cổ trắng ngần của cô gập lại khiến người khác cảm nhận được cô đã phải
chịu quá nhiều gánh nặng.
Mai Lệ im lặng, như thể cô không biết mình
phải nói gì nữa, bỗng như nhớ ra điều gì, cô búng ngón tay: “Đúng rồi,
Hà Vĩ Văn nghỉ việc rồi, cậu biết chưa?”.
“Tại sao?”. Chủ đề thay đổi quá nhanh khiến Tri Vy vội ngẩng đầu lên.
Mai Lệ lại thở dài: “Còn vì sao nữa, thành tích kém quá chứ sao, kì sát
hạch bên phòng kinh doanh cũng không qua, cậu ấy cũng không ở lại được
nên nghỉ việc”.
“Nhưng cậu ấy từ chức rồi thì có thể đi đâu?”.
“Về quê thôi, với tính cách của cậu ấy có ở lại Thượng Hải cũng không có
tiền đồ, thà về quê tìm việc nào đó thực tế hơn, tìm cô gái kết hôn nữa
là xong”. Mai Lệ xòe tay, nói: “Thực ra cậu ấy thực sự rất thích cậu,
nhưng cậu biết đấy bây giờ cậu đã làm quản lý cao cấp rồi, còn cậu ấy…
đàn ông cũng phải giỏi giang một tí, nếu không mặt mũi đâu mà đứng cạnh
đàn bà, nói gì tới việc theo đuổi cậu”.
Đổng Tri Vy lắc đầu: “Không
phải thế, Hà Vĩ Văn là người tốt, tấm lòng của cậu ấy tớ hiểu, chỉ là tớ không thể đồng ý, không phải vấn đề của cậu ấy”.
Mai Lệ nháy mắt: “Nếu cậu ấy có điều kiện như sếp, cậu còn không đồng ý sao?”.
“Mai Lệ, con người chỉ ở bên người bình đẳng với mình mới có thể hạnh phúc,
cho dù là một cô gái đi nữa nếu cô ấy khô