
hông bao giờ hiểu được tình bạn của phụ nữ, anh tránh qua một bên đi.”
Văn Văn hơi ngà say, nâng cốc rồi quay sang anh, “Anh Bình Tử của chúng ta
rất đáng được tuyên dương, còn Tiểu Mỹ thể hiện cũng không tồi.”
Tiểu Mỹ: “Còn Lý Cường cũng tốt đấy, nhìn thấy cả sự phẫn nộ trong mắt anh ấy.”
Văn Văn dường như đã say, cười ngô nghê, nói rồi cô cụng ly: “Nào chúng ta
cùng nhau cụng ly, vì tình bạn của chúng ta, cùng là con cháu của vua
Viêm Hoàng!”
Đường Đường ngồi trên sofa cúi đầu trầm tư.
Bình Tử gõ cửa rồi bước vào. Văn Văn cũng đi theo.
Văn Văn: “Gọi mình lên làm gì? Thấy dạo này cậu và Tiểu Mỹ lạ lạ thế nào?”
Đường Đường: “Mình muốn mọi người hiểu rõ mình, không muốn bị Tiểu Mỹ hiểu nhầm!”
Bình Tử: “Hiểu nhầm em chuyện gì?”
Đường Đường: “Tí cô ấy đến rồi mọi người sẽ rõ.”
Nói đến đây thì Tiểu Mỹ đẩy cửa vào, thấy mọi người đều đang ở trong, cô khá ngạc nhiên, “Sao lại ở đây cả thế này?”
Đường Đường hít một hơi thở sâu, dường như cô đã phải suy nghĩ khá nhiều mới
quyết định nói ra, “Tiểu Mỹ, mình có chuyện rất quan trọng muốn nói với
cậu!”
Tiểu Mỹ: “Sao lại nghiêm trọng thế? Có chuyện gì cứ nói ra đi!”
Đường Đường: “Có chuyện này rất quan trọng, hi vọng sau khi nói ra cậu đừng
quá xúc động, hãy tin vào mình. Thực sự mình không có ác ý gì cả.”
Tiểu Mỹ ngồi xuống ghế: “Ừ nói đi.”
Đường Đường rút điện thoại ra: “Không biết phải nói thế nào. Đấy cậu xem đi.”
Văn Văn và Bình Tử ngồi lại gần, trong điện thoại là hai clip Phong Phong đang ôm ấp và hôn hai người khác nhau.
Tiểu Mỹ cầm điện thoại lên rồi cười, “Cậu chỉ quay được hai người thôi à?”
Văn Văn kinh ngạc: “Ý gì vậy? Lẽ nào không chỉ hai người?”
Bình Tử trầm ngâm một lát rồi nói: “Trong quán bar, những loại con gái đầu
óc rỗng tuếch nhiều không xuể, nhưng Phong Phong lại thích không khí như vậy, thích cảm giác được những kiểu con giá đó sùng bái. Bởi vậy anh ta có bạn gái bên ngoài là điều rất bình thường.”
Đường Đường liếc mắt nhìn anh, “Anh phân tích cũng rõ ràng đấy. Anh nghĩ cho người khác
có phải là do mình cũng từng rơi vào hoàn cảnh đó?”
Bình Tử trả lời mỉa mai: “Em không phải là người phụ nữ của anh, biết những chuyện đó nhiều làm gì?”
Đường Đường không đáp.
Văn Văn rất tức giận, “Gã đó tệ thật!”
Tiểu Mỹ cười nhạt, “Đường Đường đã nói bọn mình là chị em tốt. Những gì mình hiểu về cô ấy đủ để biết cô ấy không bao giờ làm những chuyện nhỏ mọn.
Chắc Phong Phong đã bị cậu tóm đuôi rồi, quả nhiên không ngoài dự đoán.”
Văn Văn: “Cậu biết hắn có người khác hả?”
Tiểu Mỹ: “Ừ, bạn gái anh ta cả trong lẫn ngoài nước.”
Đường Đường: “Ôi trời ơi!”
Bình Tử: “Chuyện này là thế nào?”
Tiểu Mỹ vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng, “Cũng chẳng có gì, mấy hôm trước anh ta nói với mình, Đường Đường có tình cảm và muốn quyến rũ anh ta.
Lúc ấy mình nghĩ chắc anh ta bị ảo tưởng rồi. Sau nghĩ lại thì thấy có
thể Đường Đường đã phát hiện ra bí mật gì đó nên anh ta phải đi trước
một bước, muốn để hai bọn mình hiểu lầm nhau.”
Đường Đường quắc mắt, “Anh ta thật bỉ ổi!”
Tiểu Mỹ giơ tay ra kéo lấy tay bạn, “Mình hiểu cậu mà, cho dù thế nào cũng
không thể xảy ra chuyện gì. Bằng chứng còn trong điện thoại đây.”
Bình Tử: “Thảo nào hôm qua hai người nói chuyện lạ thế!”
Đường Đường: “Tiểu Mỹ, mình luôn là chị em tốt của nhau nhé!” Nói rồi hai cô chạy lại ôm chầm lấy nhau.
Tiểu Mỹ: “Thực ra hôm nay mình có tin vui muốn thông báo với mọi người!”
Văn Văn hỏi giọng hăm hở: “Có chuyện gì thế?”
Tiểu Mỹ: “Hôm nay đi khám lại lần nữa, hóa ra mình không bị ung thư vú!”
“Ung thư vú?” Ba người cùng đồng thanh hét lên.
Đường Đường kéo bạn, “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Cậu đừng làm mọi người sợ nữa…”
Tiểu Mỹ vỗ nhẹ vào bạn, rồi cả bốn người cùng ngồi xuống, “Một thời gian
trước mình thấy ngực rất khó chịu. Đi chụp X quang thì bác sỹ nói là
ngực mình xuất hiện những bóng mờ cần đi kiểm tra xem để loại trừ bị ung thư vú.”
Đường Đường nắm chặt tay Văn Văn hồi hộp nhìn bạn.
Mặt Tiểu Mỹ vẫn tỉnh bơ, “Sau rồi mình nghĩ cùng lắm thì phẫu thuật để cắt
bỏ, không có nó chẳng lẽ không làm phụ nữ được sao? Hôm nay đi kiểm tra
lại mình nói với bác sỹ, chỉ còn cơ hội sống mình cũng đồng ý cắt bỏ. Ai ngờ bác sỹ nói phim X quang hôm đó là của người khác, mình không sao
cả. Còn việc tức ngực là do tư thế nằm dựa xuống bàn lâu quá, cần vận
động nhiều là hết.”
Bình Tử nhìn cô bằng ánh mắt không vui, “Do
vậy mấy hôm nay em đều mặt lạnh, rồi tự mình giải quyết phải không? Có
chuyện mà không nói thì còn gọi gì là chị em tốt? Em không coi mọi người là gì hả?”
Tiểu Mỹ: “Chưa có kết luận gì thì em nói với mọi người làm gì? Để mọi người phải lo lắng à?”
Đường Đường: “Hôm qua cậu cũng đã nói chúng ta mãi là chị em tốt mà!”
Bình Tử: “Làm anh sầu đến chết. Biết mình có bệnh mà không lo chăm sóc bản
thân, lại còn chạy Đông chạy Tây tìm đạo diễn hợp tác cho anh nữa chứ.”
Tiểu Mỹ cười: “Là chị em tốt nên sau khi biết được kết quả mình chạy ngay về đây thông báo. Mọi người không vui à?”
Đường Đường nháy mắt, “Vui chứ, vui chứ!”
Tiểu Mỹ duỗi người ra, “Bình Tử