
au này mới biết nàng là hoàng hậu của Vạn Trùng Hoa quốc vì theo vương ra
trận mà gặp nạn. Sau khi nàng tỉnh sư phụ đã hết mực chăm sóc nàng ta và tiểu hài nhi trong bụng, đem lòng yêu mến nàng. Sau khi lâm bồn nàng ta đã để lại tiểu hài nhi nhờ sư phụ chăm sóc còn bản thân thì nguyện kết
liễu để đi theo phu quân xuống âm tuyền. Sư phụ một nỗi oán hận vì sao
nàng lại nhẫn tâm như vậy bèn đem tiểu hài nhi đó trên đỉnh núi cho sói
ăn thịt còn bản thân thì đóng cửa bế quan, lão chính là không đành lòng
nên đã lén lút mang hài nhi đó về nuôi nấng chăm sóc.
Thời gian
này sư phụ rầy công nghiên cứu để bày ra Sát Huyết Hồn trận. Trận này là ngũ hành đảo ngược, mọi vật đi ngược lại với quy luật bình thường. Điểm mấu chốt của trận chính là năm đỉnh và trung tâm của trận.
Năm
đỉnh tượng trưng cho năm sức mạnh của Kim, Thủy, Mộc, Hỏa, Thổ, trung
tâm là sức mạnh của Sát Huyết Hồn. Khi trận đã hình thành thì vạn vật
trong vòng 30 dặm sẽ tiêu tan.
Năm đó trước lúc người quy tiên đã triệu tập ba huynh đệ chúng ta lại. Người giao bí kiếp bày Sát Huyết
hồn trận cho lão, bí kiếp "Bách Nhật Thần công" cho nhị đệ, bí kiếp
Phong Hỏa Chưởng cho tam đệ. Người còn truyền lại cách phá trận cho cả
ba người "Bách Nhật Thần công" song Phong Hỏa chưởng, huyết phụng long
ải âm dương". Khi nói đến đây sư phụ đã quy tiên, ba người còn lại không ai hiểu được hết câu nói này.
- Sư thúc, đứa bé năm là ai?
- Chính là Tà Thần. Dù ta có cố gắng che dấu thân phận thực sự của
nó nhưng vẫn không được. Sau khi biết thân phận thực sự của mình nó đã
bày kế hại ta cướp bí kiếp bày Sát Huyết Hồn trận.
Thật không ngờ mọi chuyện là vậy. Tên Tà Thần vì muốn trả thù Phong Thiên quốc mà làm ra nhiều chuyện như vậy.
Giờ mới chợt nhớ ra nàng đã rơi xuống đây lâu rồi, không biết hắn hiện như
thế nào. Vì sao nàng không còn cảm nhận được tác dụng cuả mị dược nữa?
- Sư thúc, trong người con vẫn còn mị dược nhưng sao con không hề cảm nhận được tác dụng của nó a?
Tà Thiên nhìn nàng thở dài.
- Ta chỉ có thể tạm thời khống chế tác dụng của nó chứ không thể nào giải được. Đến thời hạn thuốc phát tác thì ta cũng không còn cách nào.
- Sư thúc, người vừa nói mị dược này là dược thất truyền của Vạn Trùng Hoa quốc sao?
- Đúng, Vạn Trùng Hoa quốc khi xưa là bậc thầy điều chế dược liệu từ hoa nhưng lại không mạnh võ công bằng các nước khác. Vì vậy quốc vương
đời thứ tư của Vạn Trùng Hoa quốc mới điều chế ra loại mị dược từ 108
loài hoa quý của Trung Nguyên, dược này có tác dụng duy trì huyết mạch
hoàng thất, khi một người dùng mị dược này ân ái cùng người có huyết
mạch hoàng thất trong Vạn Trùng Hoa quốc thì cả hai sẽ tăng võ công lên
gấp bội, còn với nam nhân khác thì người nam nhân đó sẽ trúng độc mà
chết.
Quả là bỉ ổi, Tà Thần cũng đã nói nếu nàng cùng nam nhân
khác nhất định người đó sẽ bị kịch độc mà chết, còn nếu trong vòng 3
tháng nữa không giải thì nàng sẽ bị độc chết. Lúc đó không phải là lúc
Sát Huyết Hồn trận hình thành hay sao. Có lẽ đây là ý trời. Sau khi phá
được Sát Huyết Hồn trận nàng cũng có thể yên tâm rời đi.
- Sư thúc, giờ con phải rời khỏi. Con phải đi Tuyết Sơn tìm gia gia.
Nàng bước ra khỏi cửa động nhìn lên trên tìm đường ra khỏi trận. Trận này
quả thật thần kỳ, ngay cả Tà Thần cũng bị lừa. Thực ra vực này không hề
sâu, tất cả chỉ là ảo giác mà thôi. Vì vậy khi nàng nhảy xuống mới không có thịt nát xương tan a.
Nàng khựng lại, đôi mắt lại dâng trào thủy lệ. Hắn đang quỳ ở trên, khuôn mắt gây gò hốc hác. Hắn vẫn còn quỳ ở đây ư?
Nàng đứng ở dưới tâm đau như cắt, nhìn hắn quát lớn.
- Hoàng đế ngốc, ngươi mau đứng lên, sao ngươi lại hành hạ bản thân như vậy???
Giọng nói cất lên nhưng mọi người vẫn chẳng có phản ứng. Họ không nghe thấy giọng nàng nói sao.
Tà Thiên ngồi ở trong động, giọng nói truyền ra.
- Ha ha, tiểu nha đầu ngươi đừng cố gọi nữa, bọn họ sẽ không nghe
thấy gì đâu. Tất cả đã bị trận pháp của ta ngăn lại. Ngươi cũng đừng
mong có thể rời khỏi nơi này nếu không có sự cho phép của ta.
Chương 31. Duyên phận ý trời.
"Hư! Thế gian này còn có người chưa hỏi ý kiến mà dám có ý định giam cầm ta sao".
- Lão già chết tiệt, ông nghĩ có khả năng này sao!
Tà Thiên vẫn không có phản ứng gì, chỉ nói một câu vô tình mà cố ý nhắc nhở nàng.
- Tiểu nha đầu, hãy nhớ rõ ngươi trúng phải độc gì. Nếu ngươi không
muốn liên lụy đến tên nhóc đó thì tốt nhất là không nên xuất hiện. Ta
cũng không muốn đắc tội với tam đệ.
Nàng chỉ chăm chú nghe vế đầu của câu nói vì đây đúng là điều nàng lo lắng.
Đúng vậy, nàng trúng phải mị dược không thể giải. Nàng không thể liên
lụy đến hắn, nàng không thể xuất hiện.
(Nhân vật chính toàn bỏ qua những vế quan trọng, vì bỏ qua nên mới có chuyện sau này, các bạn chờ nhé).
Nàng ngồi trước cửa hang động, đầu tựa nhẹ vào một tảng đá đã phủ kín rêu
phong, đôi mắt chăm chú nhìn về phía hắn, hắn cứ như vậy làm tâm nàng
đau vô cùng. Hắn đã quỳ ở đây bảy ngày rồi, khuôn mặt hốc hác tiều tụy
hẳn.
Thế gian thật nực cười, ông trời
cũng thật nhẫn tâm vớ