
ngươi!
................
Nàng cảm thấy toàn thân đau nhức. Không lẽ đã đến âm phủ rồi sao. Bây giờ mở mắt ra không biết sẽ thấy cái gì, một lũ đầu trâu mặt ngựa, một đám ma
đói mặc đồ trắng tóc xõa che hết khuôn mặt hay là một công đường xử án
để kể hết tội lỗi của nàng trên thế gian?
Nàng mở dần đôi mắt để
xem mình có đoán đúng phần nào không? Cảnh vật xung quanh tối om dần dần sáng lên rồi hiện ra trước mắt. "Oa đoán trật tủ rồi, đây chỉ là một
cái động thôi. Chẳng lẽ âm phủ cũng đẹp như vậy sao?".
Nàng dùng
sức chống người dậy. Thật là thoải mái a, không còn những cơn đau đớn
như trước nữa, ngoại trừ những vết thương nhỏ ngoài da thì tất cả đều
bình thường.
Nàng đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì bên trong vọng ra tiếng người.
- Ngươi đã tỉnh, mau vào đây. Nàng theo hướng có thanh âm đi tới.
Bên trong động được thắp sáng bởi một loài cây rất kỳ lạ, nhìn bề ngoài
có vẻ bình thường nhưng toàn thân cây đều tỏa sáng giống như bột lân
tinh vậy.
Ở giữa động là một lão nhân đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt
có một vết thẹo kéo dài hết nửa khuôn mặt. Con mắt bên trái được che bởi một miếng vải màu đen nhìn hết sức dị thường. Nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh cất tiếng hỏi.
- Lão bá là ai sao người lại ở đây? Nơi này có phải âm phủ không? Cho hỏi đường nào tới gặp diêm vương vậy?
Người này trước vẻ mặt bình tĩnh của nàng liền im lặng suy nghĩ một hồi sau đó cười lớn.
- Ha ha. Quả là đặc biệt. Người thường nếu nhìn thấy khuôn mặt ta
không ai là không hoảng sợ, ngươi không những không như vậy ngược lại
còn tỏ ra hết sức bình tĩnh. Ngươi là ai, tại sao lại phá được trận của
ta để đến đây. Trên người ngươi trúng bốn loại kịch độc: Huyết Đà Man,
độc của ong tinh, xà tinh, mị dược thất truyền của Vạn Trùng Hoa quốc.
Người thường nếu trúng ba loại đầu thì sẽ đau đớn đến chết, chắc chắn
không trụ được nửa tuần hương còn ngươi trúng bốn loại mà có thể duy trì được mấy canh giờ quả thật là có sức chịu đựng phi thường.
Không thể khinh thường lão bá này, vì sao ông ta biết ta trúng bốn loại độc này, chắc hẳn cũng là một cao thủ dụng độc.
- Sao lão bá biết được. Ta muốn hỏi vì sao bây giờ ta không đau nữa, có phải ta đã chết rồi không?
Lão nhìn nàng cười lớn.
- Ha ha, nếu không phải ta và ngươi có duyên thì ngươi e rằng đã sớm mất mạng. Khả năng của ta chỉ giải được độc của Huyết Đà Man, độc ong
tinh và xà độc, còn mị dược của Vạn Trùng Hoa quốc thì không thể. Thật
không ngờ tên nghịch đồ của ta lại có thể dụng mị dược này với ngươi.
Lão vừa nói nghịch đồ sao. Không lẽ.....
- Lão bá, người lão vừa nhắc đến là ai? Có phải tên Tà Thần đáng ghét đó không?
Nghe thấy tên hắn lão bá liền ngao ngán thở dài. Lão là Tà Thiên, Tà Thần là đại đệ tử của lão. Tám năm trước hắn nhân lúc lão không để ý liền dụng
độc cướp đi bí kiếp khởi động Sát Huyết Hồn trận cùng Tà Thiên kiếm pháp sau đó còn phái người đuổi giết lão.
Lão trong lúc chạy trốn sự
truy đuổi của Tà Thần bị ngã xuống nơi này liền bày trận pháp khiến mọi
người đều tưởng đây là một vực sâu vạn trượng không ai dám tới gần.
Năm xưa lão bị Tà Thần hạ độc làm tứ chi bị liệt không thể sử dụng võ công
thêm nữa. Đã tám năm không ai dám tới đây thật không ngờ hôm nay nàng
dám nhảy xuống xuyên qua trận pháp tới nơi này.
Lão kể hết mọi chuyện cho nàng nghe. Thật không ngờ tên Tà Thần lại lòng lang dạ thú, ngay cả sư phụ cũng dám hại.
- Sư bá, người biết Sát Huyết Hồn trận sao?
Nàng tò mỏ hỏi khiến lão nghi hoặc. Một tiểu cô nương bề ngoài mỏng manh yếu đuối vậy mà lại quan tâm tới Sát Huyết Hồn trận sao.
- Tiểu cô nương, ngươi là ai?
Nàng có thể cảm nhận được lão bá này không hề có tà ý. Nàng nói cho lão nghe về thân thế của mình.
- Ta là Hoàng Song Nhật Dương, đại tướng quân Phong Thiên quốc –
Hoàng Long là cha ta, lão hoang đồng Bạch Thuần Khương là gia gia của
ta.
Khi nghe nàng nhắc đến cái tên Hoàng Long, Bạch Thuần Khương thì trong mắt lão hiện ra một tia kinh ngạc.
- Ngươi chính là tiểu oa nhi năm xưa nhị đệ nhận nuôi? Vậy không
phải ta chính là đại thúc của ngươi sao. Đúng là có khí chất phi thường
của tên nhóc Hoàng Long cộng thêm tính tình kỳ quái của nhị đệ. Thật thú vị ha ha.
Lão bá này biết nàng ư. Vì trí nhớ của thân thể này đã mất nên nàng cũng không nhớ được đã gặp lão từ lúc nào.
Sau khi biết thân thế thực sự của nàng Tà Thiên liền kể về chuyện xưa, nguồn gốc của Sát Huyết Hồn trận.
Năm xưa chiến tranh trung nguyên nổ ra giữa sáu nước. Khi đó Phong Thiên
quốc và Khiết Đan là hai nước hùng mạnh nhất về quân sự. Sau hơn ba năm
chiến sự liên miên hai nước mạnh nhất cũng là nước tồn tại cuối cùng.
Thiền Cơ quốc và Linh Đăng quốc sát nhập vào Khiết Đan còn Minh Nguyệt
quốc và Vạn Trùng Hoa quốc sát nhập vào Phong Thiên quốc.
Năm đó
sư phụ lão đi chu du khắp nơi tìm kiếm thảo dược mới và học hỏi võ công
của những môn phái khác. Ngay lúc đi ngang qua nơi đã xảy ra giao chiến
người phát hiện có một nữ nhân trên người đầy máu, trong bụng còn có cốt nhục. Sư phụ không đành lòng liền ra sức cứu chữa nữ nhân này.
S