Disneyland 1972 Love the old s
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326600

Bình chọn: 8.5.00/10/660 lượt.

ử, nàng ngàn vạn lần không được làm như vậy. Nàng hãy nghe ta nói, tiểu bảo bảo vẫn khỏe mạnh, vẫn còn luôn ở bên cạnh ta và nàng.

-Thiếp không tin, thiếp không tin!

-Nương tử, nàng bình tĩnh lại. Những điều ta nói là thật, nếu nàng không tin ta có thể cho truyền Lưu thái y.

Sự kiên định trong ánh mắt hắn đánh đổi được chút ít tin tưởng từ phía nàng. Hắn sẽ không vì an ủi mà nói dối nàng, nhất định là vậy. Nàng trấn tĩnh đặt bàn tay lên bụng, bây giờ có thể cảm nhận được chút gì đó khác thường, tựa như có một sức sống mãnh liệt lan qua lòng bàn tay truyền đến trái tim đang hỗn nhịp. Đúng rồi, cảm giác mỗi lần nàng chạm vào sinh linh bé nhỏ là đây, con thực sự chưa rời bỏ nàng mà đi.

Nàng ngẩng mặt nhìn hắn bằng ánh mắt rực sáng, là ánh sáng của hy vọng, của niềm khát khao mãnh liệt tựa như con người đang ngắm nhìn hạnh phúc tưởng chừng mất đi nay lại tìm về. Đã có lúc thứ hạnh phúc ấy xa vời lắm, tựa như mây xanh bị gió tạt trôi về phía cuối chân trời.

"Ta sẽ lần lượt mang những người quan trọng nhất của ngươi đi để ngươi phải chịu nỗi đau giày vò bị tột cùng". Âm thanh hắc y nhân lại văng vẳng bên tai khiến tâm nàng se lại. Nàng vô thức xiết chặt hai bàn tay vào nhau, ngăn những cảm xúc nhất thời hỗn độn bộc lộ ra bên ngoài. Nàng vùi mặt vào trong ngực hắn khó khăn lắm mới có thể cất lời.

-Thiên Kỳ, quen biết thiếp chàng có hối hận không?

Hắn không hiểu câu nói vừa rồi của nàng chứa ẩn ý gì. Nghĩ rằng tâm tư nàng nhất thời chưa ổn định nên mới sinh đa tâm như vậy. Hắn đau lòng hôn nhẹ lên mái tóc có đôi chút rối bời của nàng, thanh âm nhẹ nhàng mà ấm áp.

-Ta rất hối hận.....

Hắn ngừng lại một lúc. Nàng cảm thấy bản thân có chút hoang mang, cơ hồ khó thở, hai bàn tay xiết vào nhau chặt đến mức trên da đã ửng đỏ vài tia máu. Nhưng những từ sau đó lại khiến tâm nàng xúc động vô cùng.

-Nếu như kiếp này không được gặp nàng...

Nàng mỉm cười mãn nguyện, như vậy đã là quá đủ. Ông trời đã quá nhẹ tay với kẻ sát nhân này rồi.

"Thiên Kỳ, kiếp này Hoàng Song Nhật Dương ta gặp được chàng là phúc đức tu được từ mấy kiếp. Ta sao nỡ lòng để chàng và tiểu bảo bảo vì ta mà chịu liên lụy...".

Hắn ôm chặt nữ nhân trong lòng. Hắn tình nguyện sẽ ôm nàng suốt kiếp cho đến khi tay hắn không còn đủ sức lực nữa. Cho dù chết đi hắn cũng vẫn ở bên cạnh nàng, không để nàng cô độc một mình.

.........................................

Tháng mười tiết trời trở lạnh, năm nay tuyết đến sớm hơn năm ngoái. Tiểu bảo bảo cũng đã gần bảy tháng. Bụng nàng nhô cao nhìn thấy rõ. Đứng bên khung cửa sổ, nữ tử khoác áo choàng đỏ rực khẽ mở hé cánh cửa nhìn ra khoảng không trước mặt. Qua khe hở nhỏ, khung cảnh bên ngoài hiện rõ một màu trắng xóa. Màu trắng tinh khôi nhưng cũng mang đến cho người ta cảm giác tịch mịch u sầu.

Từ sau khi sự việc xảy ra lần đó nàng rất chuyên tâm bồi bổ sức khỏe, chịu khó nghỉ ngơi tịnh dưỡng, tất cả là vì tiểu bảo bảo trong bụng. Ba nha đầu kia cũng ít vào cung hơn, căn bản là do nàng không muốn bọn họ vì nàng mà mệt nhọc, vả lại hài nhi trong bụng họ cũng đã lớn việc đi lại nhiều quả thực bất tiện.

Khi không có chuyện gì làm thì mời các ma ma phụ trách thêu thùa may vá đến dạy nàng may y phục trẻ con, tuyệt nhiên không còn bát nháo như lúc trước nữa. Nàng nâng niu bộ y phục mới may xong tựa một món bảo vật. Đó là y phục cho đứa trẻ một tháng tuổi được may bằng vải bông mềm mại và rất ấm áp do Đông Dương tiến cống. Tuy đó không phải bộ y phục đẹp nhất nhưng đó là bộ y phục đầu tiên nàng dồn hết tâm huyết để hoàn thành.

Một cung nữ từ cửa lớn đi vào, nhìn thấy nàng đang chuyên tâm với bộ y phục nên không dám lên tiếng. Đợi đến khi nàng gấp xong bộ y phục bỏ vào chiếc giương nhỏ nàng ta mới tiến lên bẩm báo.

-Bẩm hoàng hậu nương nương, đã có tin tức trụ trì Linh Giác tự đã trở về, ngày mười tư tháng này sẽ mở đại lễ phổ độ chúng sinh toàn thiên hạ.

Cuối cùng người cũng đã trở về rồi. Nàng muốn đến Linh Giác Tự từ lâu nhưng vì trụ trì Linh Giác Tự - Vô Không đại sư đã đi Ma Vực nên chưa thể đến đó. Lần này người trở về nhất định nàng sẽ không bỏ qua cơ hội.

Qua nhiều đêm suy nghĩ cuối cùng nàng cũng nghĩ ra một việc, trên thế gian người có thể giúp nàng chỉ có một người đó chính là Vô Không đại sư. Đây là vị cao tăng đắc đạo thiên hạ không ai không biết, năm xưa chính người đã phong ấn toàn bộ hàn khí, độc khí, oán khí dưới đáy Lưỡng Hà, bảo vệ huyết mạch cho Phong Thiên quốc. Nàng tin người sẽ có cách giúp nàng gặp mặt hắc y nhân đó.

-Nương tử, nàng đang suy nghĩ gì thế?

Nàng bị tiếng nói của hắn kinh động, vội vàng lấy lại vẻ tinh nghịch thường ngày trách móc.

-Chàng đấy, muốn hù chết ta sao, muốn con chúng ta sợ chạy mất hay sao???

Hắn ngồi xuống cạnh nàng, bàn tay đặt nhẹ lên bụng đã nhô cao, ghé tai sát vào đó nghe ngóng. Sau đó giả bộ như ủy khuất mà kể lể với hài tử trong bụng.

-Tiểu bảo bảo, con có nghe thấy mẫu thân con mắng phụ hoàng không? Quả thật oan ức cho phụ hoàng nha, phụ hoàng đã đến rất lâu rồi, là do mẫu thân con không chịu chú ý thôi. Con thấy không, mẫu thân con rất hung dữ, sau