
lạy cảm ơn hắn.
- Tiểu Hồng, nàng đã dùng bữa sáng chưa?
- Rồi.
- Chuỗi vòng ngọc ta tặng nàng có thích không?
- Thích.
- Nàng lâu rồi không ra khỏi phòng, hôm nay ta dẫn nàng đến hoa viên thưởng hoa.
- Được.
Tiểu Hồng chỉ đáp lại Phong Mạc Vũ những từ ngắn gọn, cũng chẳng quan tâm đó có thực với lòng mình không. Bởi lẽ cô biết sẽ chẳng được sống như mình mong muốn, vì vậy chống đối lại chỉ là điều ngu ngốc. Cô tin tưởng rằng với biểu hiện của mình hắn sẽ nhanh chóng mất hứng thú với mình thôi,
và cô mong chờ ngày đó.
Sự xuất hiện của
Tiểu Hồng cùng Phong Mạc Vũ ngoài hoa viên khiến bao kẻ hạ nhân tò mò,
họ có nghe đồn vương gia mang về một nữ nhân lại còn là kỹ nữ lầu xanh
nhưng cô ta chưa bao giờ bước ra khỏi phòng, vì vậy ngoài người hầu
vương phái đến bên cạnh cô thì chưa một ai nhìn thấy dung nhan của vị cô nương này. Ban đầu có nhiều lời bàn tán, phỏng đoán vị cô nương này
xinh đẹp đến mức nào mà khiến vương gia rung động. Hôm nay lần đầu tiên
xuất hiện ở hoa viên khiến bọn hạ nhân kéo đến không ít, xem xong ai
cũng lắc đầu thở dài.
"Hazz, cô ta có
điểm gì đặc biệt mà khiến vương rung động, nhan sắc còn kém xa Đinh Uyển Uyển, sắc mặt còn kém tươi tựa người bệnh nữa. So bề gia thế thì khác
nhau một trời một vực, một người là thiên kim phủ thượng thư, một kẻ là
kỹ nữ Xuân Mãn lâu".
- Tiểu Hồng, tặng nàng bông mẫu đơn này, để ta cài lên tóc cho nàng.
- Cảm ơn.
Hành động của Phong Mạc Vũ khiến bao kẻ khác ganh tỵ, họ chưa từng nhìn thấy vương ôn nhu như vậy bao giờ. Họ không can tâm, thà là Đinh Uyển Uyển
thì không nói, nhưng cô nương này có gì hơn bọn họ, tại sao lại có thể
khiến vương để tâm.
Một tên thuộc hạ cấp tốc tiến vào dáng bộ hết sức khẩn trương.
- Vương, thái hậu truyền người vào cung.
Sắc mặt hắn trầm xuống, có chuyện gì xảy ra mà thái hậu cho truyền gấp như
vậy? xem ra hắn không vào cung không được. Hắn quay sang nhìn nữ nhân
bên cạnh vẻ mặt thoáng có chút tiếc nuối.
- Tiểu Hồng, ta có việc phải vào cung, nàng chờ ta trở về nhé.
Tiểu Hồng không đáp lại, chỉ lặng im nhìn hắn rời đi. Sau khi hắn rời khỏi
lập tức những hạ nhân xung quanh nhìn cô với ánh mắt khinh thường. "Loại kỹ nữ lầu xanh như cô ta sớm muộn gì cũng bị vương đuổi ra khỏi phủ,
xem lúc đó cô ta thê thảm đến mức nào".
Đinh Uyển Uyển núp ở bên ngoài cửa phủ, đợi sau khi Phong Mạc Vũ rời khỏi
mới dám bước vào. Nội gián cô cài bên Vân vương phủ vừa thông báo hôm
nay con tiện nữ Xuân Mãn lâu đã bước ra khỏi phòng cùng Phong Mạc Vũ dạo ngoài hoa viên, sớm đã coi thường nhưng vẫn muốn đích thân nhìn dung
nhan để xem cô ta có điểm gì hơn người.
Tiểu Hồng không muốn lưu lại nơi này, định quay trở về phòng của mình thì bị một người chặn ngang giữa lối. Cô ta mặc bộ xiêm y màu đỏ lộng lẫy,
trên người toát ra khí chất vương giả cao ngạo, nhưng không thể phủ nhận nhan sắc này rất có mị lực dụ hoặc nam nhân. Tiểu Hồng không muốn đôi
co, trực tiếp vòng qua đường khác nhưng Đinh Uyển Uyển lại không chịu
buông tha.
- Ai da, ai đây, là Tiểu Hồng
cô nương của Xuân Mãn lâu sao, cô việc gì phải lẩn tránh nhanh như vậy,
mau ngồi xuống đây trò chuyện với bổn tiểu thư một chút.
Giọng Đinh Uyển Uyển nồng nặc mùi ghen ghét, nghĩ thế nào cũng không tin được đây là giọng điệu của một vị tiểu thư đài các. Tiểu Hồng chán ghét
không muốn tiếp tục dây dưa với loại người này.
- Xin cô nương nhường đường, ta hơi mệt muốn nghỉ ngơi.
Đinh Uyển Uyển nổi trận lôi đình, một con kỹ nữ lầu xanh cũng dám từ chối
nói chuyện với cô sao, để xem lần này trị cô ta như thế nào. Đinh Uyển
Uyển không nói thêm câu nào, trực tiếp đưa bàn tay lên định tát Tiểu
Hồng một cái nhưng bàn tay chưa kịp chạm vào người đối diện đã bị bắt
lấy.
Tiểu Hồng tuy võ công không giỏi
nhưng đối phó với loại tiểu thư này thì không thành vấn đề. Muốn tát cô
sao, không có cửa. Mặc dù tôn nghiêm của cô đã bị Phong Mạc Vũ hủy hoại
toàn bộ nhưng không có nghĩa ai cũng có quyền sỉ nhục cô, chà đạp cô.
- Tiểu thư chú ý một chút, đừng có tùy tiện đánh người.
Nói xong Tiểu Hồng bỏ đi, không quan tâm gì đến cô ta. Chỉ cần về đến phòng đóng chặt cửa sẽ không sợ ai làm phiền nữa. Đinh Uyển Uyển ngày càng
tức giận, từ nhỏ đến giờ ngoại trừ Phong Mạc Vũ thì chưa ai dám ngăn cản cô ra tay thế mà con tiện nhân này lại dám.
- Này thì cho ngươi chết này!
Nhân lúc Tiểu Hồng không để ý Đinh Uyển Uyển dồn toàn lực đẩy cô ngã xuống
hồ, Tiểu Hồng không nghĩ ả ta lại có thể ra tay độc ác như vậy nên không có đề phòng liền bị động tác vừa rồi của Đinh Uyển Uyển làm cho chao
đảo, toàn thân nhất thời lao xuống nước.
Ánh mắt Đinh Uyển Uyển càng trở nên độc ác, cô ta cũng nhảy luôn xuống hồ,
bơi gần đến phía Tiểu Hồng dìm cô thêm vài cái hòng không cho cô thoát
chết, miệng lại hô lớn.
- Tiểu Hồng cô nương, tôi sẽ cứu cô.
Hạ nhân trong phủ bị một phen náo loạn, tìm người đến cứu hai nữ nhân đang ở dưới hồ. Đinh Uyển Uyển không ngờ hạ nhân lại kéo đến nhanh như vậy,
định dìm Tiểu Hồng thêm vài cái nữa nhưng không được. Sau khi được cứu
lên trên Tiểu Hồng đã sớ