Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325755

Bình chọn: 8.00/10/575 lượt.

hải liên hợp thì chúng cũng phải liên hợp với nhau mới phải. Giờ phải làm sao đây?

Không xong rồi, vừa nãy

vì cứu nàng hắn đã đánh một chưởng vào Kim Long khiến nó tức giận gấp

bội, hiện tại chính nó cũng muốn quay lại để tấn công hắn. Là chủ phản

vật hay vật phản chủ đây, xem ra mọi chuyện càng lúc càng rắc rối.

Nếu như chúng là hộ thân của nàng và hắn thì liệu chúng có khả năng nghe

thấy những điều nàng nói không? đến nước này chỉ còn cách liều một phen

thôi. Nàng đang đứng sau hắn liền bước lên vài bước, giọng nói mang bình tĩnh lạ thường.

- Kim Long, Kim Phụng, không biết các ngươi có

thể hiểu những điều ta nói hay không nhưng ta vẫn sẽ thử một lần. Kim

Phụng ta không biết nguyên nhân vì sao ngươi lại tấn công chàng, nhưng

ta nhất định sẽ ngăn cản ngươi đến cùng.

Kim Phụng vùng cánh hét lên một tiếng chói tai, ánh mắt sắc như chim ưng quét qua người nàng.

- Chủ nhân, xưa nay nam luôn là kẻ phụ tình, người nhất định không được

để nam nhân lừa gạt. Tiểu nhân sẽ cố gắng bảo vệ người, người yên tâm.

Nàng khóe môi hơi giật giật, "Ơn giời, không ngờ đánh tầm bậy tầm bạ mà

trúng tùm lum tùm la, con Kim Phụng nó biết nói được ông ơi". Hắn cũng

không khỏi bị làm cho bất ngờ, nếu Kim Phụng nói được thì không phải Kim Long cũng thế sao?

Hắn quay sang nhìn thẳng vào Kim Long đang chuẩn bị bốc hỏa, giọng nói âm trầm khiến người ta lạnh thấu xương.

- Kim Long, ta nhất định không cho phép ai tổn hại nàng!

- Chủ nhân, nữ nhân xưa nay lòng dạ rắn rết, luôn làm lu mờ ý chí hành sự của nam nhân. Người không nhớ vừa rồi, ta vì chủ nhân không tiếc bản

thân ngăn cản đòn tấn công của Kim Phụng còn người chỉ vì vì một nữ nhân ngu ngốc mà tung đòn đánh trả ta hay sao.

Ôi, chắc chết mất, sao trời đất lại sinh ra một đôi long phụng ngược đời như vậy chứ.

- Hai ngươi mau nói, vì sao hai ngươi lại xuất hiện ở đây, lại còn là hộ thân của ta và chàng?

Kim Long uốn mình liếc qua phía nàng, con ngươi đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống nữ nhân nhỏ bé trước mặt.

- Nữ nhân ngu ngốc, ngươi thế nào lại muốn hỏi nhiều, chuyện của ta ngươi không cần biết.

"Cái gì, con rồng thối tha này lại dám ngông cuồng lỗ mãng như vậy sao. Dám

chửi ta là nữ nhân ngu ngốc, để xem ta tính sổ với ngươi thế nào". Nàng

chống hai tay ngang hông hất cằm về phía nó.

- Con rồng thối tha,

bớt nói những lời hôi thối của ngươi lại. Nếu không nể tình ngươi là hộ

thân của chàng thì bà nội đây đã bắt ngươi về làm mắm rồng rồi – nói

xong nàng quay sang phía Kim Phụng.

- Kim Phụng, ngươi nói rõ ràng mọi chuyện xem nào.

Kim Phụng nghe nàng nói vậy cũng không dám ngập ngừng, tường tận kể mọi chuyện diễn ra năm xưa.

- Thưa chủ nhân, trước đây ta và tên rồng thối kia là hai linh vật cai

quản muông thú của Tây Vực. Ta là cai quản tất cả loài bay trên trời,

còn đồ rồng thối cai quản các loài vật dưới đất. Khi chiến tranh sáu

nước xảy ra ma vương Tây Vực vì muốn tham chiến mà bào chế ra một loại

độc dược cực mạnh, chỉ cần một giọt có thể khiến vạn vật tiêu tan. Để

ngăn chặn âm mưu này có một lão nhân đã đến dạy ta và đồ rồng thối loại

võ công khi liên hợp lại với nhau có thể cứu sống được vạn vật. Ta được

truyền dạy Bách Nhật Thần công, còn đồ rồng thối được truyền dạy Phong

Hỏa chưởng. Sau khi luyện thành ta và hắn mới trở thành Kim Long và Kim

Phụng, có thể biến thành hình người được.

Nghe Kim Phụng nói xong nàng cũng tương đối hiểu ra một số việc, nhưng mà vì sao chúng không ở Tây vực mà lại ở đây.

- Kim Phụng, vì sao ngươi không ở Tây Vực mà lại đến đây. Hơn nữa vị lão nhân ngươi vừa nói là ai?

Nghe xong câu hỏi của nàng ánh mắt Kim Phụng đột nhiên thay đổi nhìn về phía Kim Long. Nàng chắc chắn không nhìn nhầm, đây là ánh mắt căm phẫn cùng

tức giận.

- Lão nhân đó là chủ nhân của Tuyết Sơn, cũng là sư công của người. Mọi chuyện đến nước này chính là do đồ rồng chết thối tha

nên mới như vậy.

Kim Long chính là không nghe lọt câu vừa rồi nên

mới gầm giọng lên tiếng. Cũng may nó có lên tiếng nếu không nãy giờ nàng tưởng nó bị câm rồi chứ.

- Đồ chim chết, ngươi còn dám nói ta sao. Nếu không phải vì ngươi thì một cái sừng của ta đâu có bị gãy như vậy.

Đúng đúng, bây giờ nàng mới để ý con rồng này bị gãy một sừng. Cơ mà hình

như mọi chuyện càng ngày càng phức tạp thì phải. Nàng quay sang nhìn hắn một cách sầu thảm miệng mắp máy lên tiếng.

- Hazz, không hiểu sư công quá rảnh rỗi hay sao lại rước hai con vật này về, ta chắc chắn là mình muốn xỉu ngay lập tức.

Trong lúc nàng và hắn trao đổi tâm tư thì Kim Long và Kim phượng lại sắp lao

vào đánh nhau. Không hiểu, thật sự không hiểu được chúng nó có bị chập

chỗ nào không nữa.

- Rồng thối, ta hôm nay không giết ngươi thì không còn là Kim Phụng nữa.

- Chim chết, ta sẽ trả hết nỗi nhục này!

- .....

- ......

"Ông trời ơi, con muốn cắn lưỡi tự tử quá, thế gian sao lại sinh ra cái

giống này". Suy cho cùng trước hết phải hiểu rõ mọi chuyện rồi hãy tính

sau. Nàng dồn hết sức lực trong màn "sư tử hống" này.

- Dừng lại!!!!!!!!!!!!

Kim Long và Kim Phụng chuẩn bị lao vào nhau thì bị


XtGem Forum catalog